Sơ sinh
Khóc sớm hai tháng Vội gì? Mà nước mắt chảy thành đại khê thủy? Để bây giờ câm khóc vang cười… Từ nay xin hứa đất trời rạng rỡ thế giới lung linh kết từ muối từ rong rêu từ bùn đỏ từ thân sứa từ bài ca tha thiết mùi hương trắng tháng Tư bắt đầ
Nội dung bài thơ: Sơ sinh
Khóc sớm hai tháng
Vội gì?
Mà nước mắt
chảy thành
đại khê thủy?
Để bây giờ
câm khóc
vang cười…
Từ nay
xin hứa
đất trời
rạng rỡ
thế giới
lung linh
kết từ muối
từ rong rêu
từ bùn đỏ
từ thân sứa
từ bài ca tha thiết mùi hương trắng tháng Tư
bắt đầu
cái cười
mụ dạy
giữa cơn mơ
sơ sinh
Người ơi
đi thôi
không chia đôi
nụ cười
không còn chung
mặt trời
không còn lời
xót thương
Tôi đứng lại
ven đường
nhặt viên sỏi
trụi cằn
còn nguyên mùi
sơ sinh
Tôi đã trôi
trên không
vì hạnh phúc…
Cánh đồng
toàn trăng sao
Liềm cong
tôi đã gặt
ước mơ
Những báu vật
tuổi thơ
người trao tôi
rất nhiều
thơm hơi thở
sơ sinh…
Biết ơn mẹ
Biết ơn cha
Biết ơn người
Những người yêu
Những người thân
Những người gần
Những người khuất
Những người xa
Đưa bàn tay
chạm mái tóc
đêm đêm mỏng
sớm sớm mềm
ngắn ngắn dần
bàng bạc
những nỗi niềm
sơ sinh…
Bài thơ Sơ sinh của tác giả Nhà thơ Thuỵ Anh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Thuỵ Anh
Nghệ danh: Thuỵ Anh, Hoa Xuyên Tuyết, Bố Tấn
Tên thật: Nguyễn Thuỵ Anh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Thuỵ Anh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Thuỵ Anh, Thơ Thuỵ Anh
Viết cho người con gái tài hoa sáng suốt
Em không nhận thêm điều gì nữa
Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng
Thày sẽ giúp tôi trở thành người lớn
Còn ai, ngồi lại đây một phút?
Đừng vì trong mơ mà nỡ làm em đau!