Tự nói với mình

Thơ   •   Chủ nhật, 21/11/2021, 15:42 PM

Sanh ra là để chết Có ai sống mãi đâu Đã chết, thì chấm hết Khói nhang chung một màu Mà lạ! Người, khi sống Nghe nói chết, né ngay Bao giờ cũng hi vọng Sống một trăm tuổi đầy Nhưng, đời không phải rứa Sống, chết, cũng tuỳ duyên Đúng ra là sống nữa Hế

Nội dung bài thơ: Tự nói với mình

Sanh ra là để chết

Có ai sống mãi đâu

Đã chết, thì chấm hết

Khói nhang chung một màu

Mà lạ! Người, khi sống

Nghe nói chết, né ngay

Bao giờ cũng hi vọng

Sống một trăm tuổi đầy

Nhưng, đời không phải rứa

Sống, chết, cũng tuỳ duyên

Đúng ra là sống nữa

Hết số, thì đi liền

Có người sống có ích

Có người sống hại dân

Có người sống bệnh tật

Chen nhau xuống mộ phần

Thêm một ngày sanh nhật

Vui hay là buồn đây

Có một điều rất chắc

Sống, bớt thêm một ngày

Xã hội nhiều tai hoạ

Sống chết khó mà lần

Thôi, cứ vui cho đã

Có chi mà băn khoăn?


Bài thơ Tự nói với mình của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Chạy ngược từ ngã ba Ái Nghĩa

Thơ   •   20.11.2021
Nhói đau phía trời chiều Thượng Đức bủn rủn phù sa bão lũ ùa về mưa cắn nát lòn bon non tháng mùa tuổi trôi dạt Ba Khe chạy về phía đại ngàn run rẩy mơ hồ cá Bàu Quyền mơ hồ cam Am Thông tôi thức nhận khuôn mặt phi trường trên tiền đồn đổ nát mọc nê

Saigon 20h30

Thơ   •   20.11.2021
với Lê Liên Mưa tạnh hôn tạnh mắt chưa tạnh vòng tay chưa tạnh ghế đá chưa ấm vé sài gòn => nha trang bật khóc khoan cắt đại lộ khoảng khắc rối máu lên dập dã bấm phím xem giờ lên xe ô cửa kính cầm tù ánh mắt tin nhắn lộn nhào lòng bàn tay.

Những con số định mệnh

Thơ   •   20.11.2021
em hãy nhớ thật kỹ từng con số như nhớ từng giọt lửa của những ngày trên rừng những bữa cầm hơi bằng sắn lùi số phận của chúng ta ở mùa đói ấy hãy nhớ nghe em như máu thịt chính mình như vết cứa của nụ hôn biết đói đó là những con số ngày tháng năm s

Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng

Thơ   •   20.11.2021
Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng ngày đêm vẫn ấp cái mỏ cục cục gọi con.

Đồng điệu

Thơ   •   21.11.2021
miếng giẻ chùi chân nằm thu lu trơ tráo nhìn một ngày lặp lại không có gì mới hơn ngoài tiếng sủa đục ngầu của lũ chó ngứa miệng nhà bên thích sủa những bóng ma tiềm thức không có  gì mới hơn ngoài ngoài sự cọ xác của những bàn chân thô lỗ cộc c

Ừ ừ! Té ra là vậy!

Thơ   •   20.11.2021
ông là người nổi tiếng ông là hàng xóm của một người nổi tiếng hai ông có điểm chung về sự nổi tiếng và hai ông có điểm riêng biệt để tạo ra sự nổi tiếng về điểm này ông hơn ông bạn nổi tiếng ông viết thơ như ngốn một nạm rau muống đọt chấm mắm nêm

Tôi ngồi

Thơ   •   21.11.2021
Tôi ngồi đốt những ngón tay Thấy màu máu đỏ vụt bay lên trời Thấy thịt da của một đời Reo lên tí tách. Khóc cười đó sao? Tôi ngồi mài lưỡi thành dao Đâm vào tôi. Máu ào ào tuôn ra Bên ngoài là cõi người ta Bên ngoài tí nữa là ma quỷ rồi Tôi ngồi chế

Một mình ngồi nghe mùi nhang rất thơm trong đêm

Thơ   •   20.11.2021
Tôi ngồi ngó khói nhang bay Một sợi mỏng, bốn sợi dày đan xen Phải chăng hồn phách bay lên Một sợi nhớ, chín sợi quên lòng vòng Đất trời có vẻ hơi cong Và tôi, chắc chắn lưu vong lâu rồi Tôi rờ từng đốt xương tôi Càng thêm cảm kích từng hơi thở dài K

Ở Côn Sơn đọc Nguyễn Trãi nhớ bạn

Thơ   •   21.11.2021
(Gửi Nguyễn Văn Long) Lật toang ngọn gió rừng xanh nghe buồn trên tóc trắng nhành hoa lau gần mười năm... phải ít đâu ngày xưa đã hóa ngày sau còn gì? Lá rừng nhuốm vết "tru di" mà lòng Giếng Ngọc phẳng lì... trong veo dốc đời heo h

Lũ miền Trung

Thơ   •   21.11.2021
thêm một bản tin buồn thêm một người mất tích thêm một xác chết thêm dòng dòng nước mắt mênh mông bềnh bồng dạt cuốn những nỗi đau hoá biể

Con đường mòn

Thơ   •   21.11.2021
Cuộc sống chưa biết hết Nên nghĩ mình sống hoài Có biết đâu khi chết Là thức ăn cho giò

Con rắn bò dưới chân

Thơ   •   20.11.2021
Tôi bước ra túp lều hoang đầy cỏ mùi chuột chết xông mũi con rắn lửa trườn qua đống rác ngún khói chiếc giường không vạt chỏng chơ giữa gian nhà rỗng tôi ghé mắt nhìn quá khứ làng quê đâu đó không thấy một bóng người đằng sau bụi chuối ba lùn.

Người ơi đừng buồn chi thêm đau

Thơ   •   21.11.2021
Người ơi! Đừng buồn chi thêm đau! Mây xưa còn lang thang trên đầu Chiều nay ta về qua sông Hương Hoàng hôn giăng giăng bao tơ sầu. Đành thôi, tình xa, ôi cô liêu! Đàn ru lê thê cơn mê chiều Đường bay ơ hờ trong đêm đông Câu thơ dài thêm bao tiêu điề

Rất tự nhiên

Thơ   •   20.11.2021
Ngày uể oải, đêm co ro Vầng trăng ịn một chữ O cuối trời Nửa đêm, gà gáy một hơi Con thằn lằn nở, bể đôi trứng tròn.

Hư huyễn

Thơ   •   21.11.2021
Đây xương máu, đó cơ đồ Cuối cùng là khói là tro thôi mà Từ khi nước mắt chảy ra Nụ cười cũng đã nhạt nhoà đức tin.

Buổi chiều bên những ngôi mộ hoang

Thơ   •   20.11.2021
Nắng chiều bẻ gãy cành khô Đời trôi qua những nấm mồ không trôi Hoàng hôn ngửng mặt lên trời Nghe con ma khóc trên đồi sát nhân.

Những cồn cào gió

Thơ   •   21.11.2021
Những cồn cào gió bãi tha ma những bánh xe lồng cát bụi.

Mục tiêu

Thơ   •   20.11.2021
Anh chừ quyết định yêu em Con tim cài đặt phần mềm tình yêu Nào thương, nào nhớ, rất nhiều Tất nhiên phần cứng mục tiêu hàng đầu.

Câu nói của kẻ đang chết

Thơ   •   20.11.2021
cầm tù đôi mắt tôi vụt ra bên ngoài vũ trụ tóc vướng cứa con tim màu biển xanh những cơn khát địa chấn đang lùng sục sự sống trên triền môi nhân bả

Những con sông cướp máu phố phường làng xóm

Thơ   •   21.11.2021
cơn hồng thủy dồn lên cổ họng mặt đất tắt thở những con sông đồng loã cấu kết dìm kiếp sống những mảnh đời sâu đo ngọ nguậy trong biển lũ quét & quét chỉ còn lại vạt đất trống không người khóc!

Tiếng em

Thơ   •   21.11.2021
Như tiếng nói của em cũng đủ cho đất trời này trở thành Huế sắp lại những chiếc lá dĩ vãng những hạt mưa bụi những câu hát đó là khuôn mặt đàn bà đang hiện hữu trong câu kinh chiều chậm buồn giọt nước cuối cùng sẫm đục va đập vào bia đá có còn khiế

Sưởi

Thơ   •   20.11.2021
Gửi cho anh cục than này Anh đem nhuốm chút khói cay sưởi lòng Bao nhiêu cái rét mùa đông Đã tan trong chút than hồng từ em.

Trần gian chật quá!

Thơ   •   20.11.2021
Hôm nay trời nắng một lần Và mưa hai bận, gió quầng ba phen Tôi đi, bốn nhớ năm quên Trần gian chật quá, xoá tên một người.

Đêm mưa

Thơ   •   21.11.2021
Đêm mệt, mưa tràn con gió lạnh Đường tàu nằm chết với hoang vu Một bờ lá nát, mơ hồ rụng Lùa xuống nhân gian đám xác mù Am miếu đã tàn cơn khói thở Chuột bò tán loạn cuốn chân nhang Một màu đen phủ trùm thiên địa Tiếng chó đùn ra ngõ vội vàng Khuya

Cho ngày sinh nhật 40

Thơ   •   21.11.2021
Chết đi hỡi dòng nước mắt lột tròng những giọt máu bắt đầu rời thân xác này trong mùa biến động đất trời quằn quại trong chiếc còng rỉ sét mặt người nhìn nhau qua hơi thở xám bùn những tiếng thở theo điệu nhạc chiêu hồn chập chờn đàn trâu đi chập chờ

Lời trái tim khô

Thơ   •   21.11.2021
Vạn lần tôi nhớ quê hương giờ đâu? trên đôi chân đau guộc gầy của mẹ trong nắng chiều hôm dòng sông lặng lẽ con sóng âm thầm quặn trái tim đau Vạn lần tôi nhớ quê hương giờ đâu? trong đôi mắt cha mịt mù lửa đạn cha viết vần thơ một đời khốn nạn mộ

Nỗi ám

Thơ   •   21.11.2021
Khi giấc ngủ nằm co trong đáy mộ Những chiêm bao là sự thật cuộc đời Và nhang khói đã tru lên tiếng chó Một sát na cũng ám ảnh con người.

Nằm

Thơ   •   20.11.2021
Nằm nghe hơi thở mơ màng Kiếp luân hồi đó, nhẹ nhàng qua tim.

Ngợp tình

Thơ   •   20.11.2021
Từ ánh mắt đa tình rực lửa Tôi nhìn nàng bằng tia nụ hôn Nhiệt cuồng động khuấy Nhiệt cuồng Adam Chiếc cầu thang rung lên từng nhịp hồng hoang nhỏ giọt Ánh neon ảo mờ nhục cảm Tôi khắc đời em trên đỉnh ngực trần non ngát Tôi đánh dấu trên trán bướng

Dân tộc

Thơ   •   20.11.2021
Bốn ngàn năm giọt máu Hồng nhuộm cờ bất khuất... non sông vững bền bút gươm rạng chí Rồng Tiên sáng khuôn đạo lý đúc nên Con Người.

Trên hành trình làm người

Thơ   •   21.11.2021
Trong hành trình làm người ít nhất dưới bàn chân của mình một chú kiến đã chết.

Dư âm

Thơ   •   20.11.2021
Nhợt nhạt bàn tay sông nhiều ngón gãy bàng bạc sóng chiều tím môi thi thể mùa thu trôi qua nắng cháy dư âm rách tươm tấm áo cời Tôi ghé thăm nỗi nhớ ngập tràn băng qua lối đi già nua vọt vàng cỏ cú con ong mở cánh hư vô bàng hoàng mỏng toanh một lờ

Trên khuôn mặt không còn ánh sáng

Thơ   •   21.11.2021
Thà cứ để khuôn mặt in hằn mạng nhện Để mắt tượng buồn như ngày mới sinh Cứ điếc cứ câm trước những con sóng bịp lừa Muối trong lòng mặn hơn muối biển Nên nước mắt muôn đời đắng chát Trên khuôn mặt không còn ánh sáng Là ngôn ngữ của loài sinh vật l

Chiều cuối năm nhớ mẹ

Thơ   •   20.11.2021
Quê mình, nghe, cuối năm mưa Mùa xuân làm nũng nên chưa chịu về Vườn rau của mẹ xanh ghê Con hình dung, đã thấy mê tít rồi.

Nói gì? Im lặng thì hơn

Thơ   •   21.11.2021
Cắn nát sợi tóc vàng trong khuya nỗi buồn không bao giờ nát như em nghĩ kết thúc một câu nói dở dang anh đã về nằm trong ngôi mộ cũ rất gọn gàng những bài thơ những câu thơ những tứ thơ anh đã ép chặt thành quan tài bốn dài hai ngắn chiếc quan tài nh

Chiều cuối năm, Huế mưa, nhậu một mình

Thơ   •   21.11.2021
Huế chừ, buồn vô hậu Mưa cả ngày lẫn đêm Em không về quán, nhậu Để buổi chiều ướt mem Một màu mây xám đục Giăng kín cả bầu trời Anh sầu như địa ngục Nghĩ về em, em ơi! Vẫn ly bia không đá Mà lạnh tái tê môi Rít một hơi thuốc lá Nhớ em, quên gắp mồ

Sáng, đi bộ, nghe quạ kêu

Thơ   •   21.11.2021
Sải chân đuổi ngọn gió đồng Loanh quanh cổ tự, lòng vòng nghĩa trang Mộ bia lớp lớp hàng hàng Đọc, không thèm nhớ, lại càng nhớ lâu Người chôn trước, kẻ chôn sau Ma nghèo nấm nhỏ, ma giàu lăng to Ở đời, còn sống, còn lo Hỏi ai đã chết, giả đò sống kh

Mộ khúc

Thơ   •   21.11.2021
Chiều vội là chiều ơi! Trái sung chưa kịp rụng Dòng sông chảy qua trời Lặng thầm khơi mầm sóng Em đừng dấu lời yêu Trong đôi môi nồng đắm Em đừng dấu bao điều Trong mắt huyền thăm thẳm Buổi chiều đi không chậm Màu thời gian miệt mài Bàn tay nào còn ấ

Cánh chim tụng ca tình yêu vĩnh cửu

Thơ   •   21.11.2021
xoãi cánh về với hoang vu lá khô mùa rớt xoãi cánh về với lớp lớp bụi hồng huyên náo nắng reo ca xoãi cánh về chắp cánh từng cụm mây vàng thảo nguyên nồng ngọt khí trời miên cảm câu thơ còn trinh mọng máu huyền mỹ hoá thân hồng hoa trong giấc ngủ kh

Trinh trắng

Thơ   •   21.11.2021
những giọt rượu màu trắng làm đỏ cơn say sự trinh trắng của nàng những giọt máu đỏ của mặt trờ

Ngợp cầu chợ dinh nghe nằng nặng

Thơ   •   20.11.2021
Hút gió Vĩ Dã chạy hộc xì hơi về Phú Thượng ngày căng ngực có vẻ mới tưng tức em cười ngả gió nón mơn mơn nhìn từ cầu dòng sông mịch cồn nổi thành làng em vít đôi chân cong mặt nhìn chim buồn te hé khoé áo dài non mướt rủ rê chiều cầu nối chuyệ

Sến một phát cho lòng thêm thơm ngát

Thơ   •   21.11.2021
Mời nhau, ừ thì mời ngồi nhau, ừ thì ngồi tuổi nầy như cỏ úa hoà vui, thì nhấp môi thằng khùng, ừ thì khùng thằng điên, ừ điên lắm! hôn nhau tưởng vô trùng té ra hôi như mắm yêu nhau qua mắt liếc khóc nhau cho mắt lồi nghe như là da diết tưởng như là

Tuy Hoà

Thơ   •   20.11.2021
anh gom những mảnh vỡ của vầng trăng còn sót lại trên cát vàng tiễn mùa hạ đi về phía em anh biết những ngón tay đã bầm rát vì nỗi đau tự tử anh vác núi trên vai thấy con đường dài những đợt sóng anh nắm lấy dòng sông anh nắm lấy biển phố chiều nay c

Cuối

Thơ   •   21.11.2021
Thưa em, anh biết… chết liền Bàn tay năm ngón làm phiền bàn tay Những đam mê, được phơi bày Trong đôi mắt, chứa vạn ngày yêu thương Anh về trích cú tầm chương Bôn ba cắt nghĩa yêu đương là gì Một hai ba bốn là si Bốn ba hai một còn tuỳ nhân gian Thưa

Đang về chỗ nớ

Thơ   •   20.11.2021
Ta về, ngồi, một góc đêm Đen thui, như thể ngày em có chồng Ngoài trời, có vẻ mênh mông Nhưng dòm qua, vẫn thấy không bình thường Chẳng nhìn ra, được con đường Nhưng nghe, là biết môi trường rất đen Ngỡ lạ lẫm, mà rất quen Nghe ho, lại nhớ mùi hen s

Buộc

Thơ   •   21.11.2021
Nụ cười của buổi ban sơ Chính là nước mắt phút giờ lìa tan Sợi dây tri ngộ buộc ràng Một mai sẽ đứt với ngàn lý do.

Một ngày của mẹ

Thơ   •   21.11.2021
Một ngày mới đến trên giàn mướp đơm hoa Một ngày mới lên trái cà chua đã chín Một ngày thật lành trên bàn tay mẹ Gọi nắng bình minh gọi gió quê nhà Một ngày nắng ấm cho bầy sẻ ca vang Một ngày gió reo cánh đồng xanh nhảy múa Một ngày thật hiền trê

Ngày mai xa

Thơ   •   21.11.2021
Ngày mai giã bạn tôi về lá bàng khô giữ lời thề được không? sông Hương thao thiết một dòng câu thơ bỏ lửng cứ vòng vèo trôi Ngày mai buồn lắm người ơi! câu thơ chôn chặt một trời Huế mưa lật từng trang... vọng trường xưa chiều loang sắc tím gieo mùa

Những vết thương lòng

Thơ   •   21.11.2021
những vết thương lòng đánh thức anh dậy sớm hơn mặt trời như những huyệt mộ gọi những sinh linh yểu mệnh anh đã dạt trôi ra khỏi cuộc tình như tiếng gà gáy bị đánh bật ra khỏi ban mai mầu nhiệm anh đi về phía ngưng đọng của những giọt sương mù nặng

Vợ

Thơ   •   20.11.2021
Em chừ ăn diện ngút ngàn Mắt môi chẳng muốn đụng hàng với ai Áo xuân non, lỏng khuy cài Trăng xuân thơm nức một vài cách tân.

Đừng đem trái tim ra doạ những giọt máu

Thơ   •   20.11.2021
Đừng đem trái tim ra doạ những giọt máu cứ hấp hối một lần để biết sự quằn quại của những giọt máu chết khô!

Thêm một ngày kết tủa

Thơ   •   20.11.2021
Những buổi chiều rã băng trong đám mây vàng là lúc tôi muốn nói hết những lời trong đáy huyệt đã bốc hài cốt tấm bia chỏng chơ chổng lên trời bên bụi cỏ gai còn chút ánh sáng nữa thôi tôi phải nói kẻo không kịp tôi sợ những chuỗi ngày mệt mỏi thừa th

Tấm ảnh cũ

Thơ   •   21.11.2021
Cầm trên tay tấm ảnh đã hoen màu thời gian vâng, vẫn đôi mắt ấy cứ nhìn ta dịu dàng Ta ngày xưa đấy hở? sao chẳng giống bây giờ nụ cười trong hơ hớ ôi là cái ngày xưa!... Thời gian trôi nhanh quá! kéo ta ngược dòng đời nhiều khi quên mất cả cái ngà

Anh lục tìm em trong màu gió biếc

Thơ   •   20.11.2021
Mai thức dậy ta không thấy mặt trời mặt trời em màu đỏ mặt trời anh màu xanh & nắng mong manh ngày mai không còn xa đừng nghĩ về trăm năm hãy nghĩ về thời gian rất ngắn ngắn như kiếp người không kịp để yêu thương ngày mai vào quá vãng những tham

Khúc hoan ca lẫm liệt

Thơ   •   21.11.2021
nắm tay dĩ nhiên là khoảng trời mở ra phía trước của em và anh những tia nắng bình minh giao phối vội vàng những nụ hôn của cát bung nở lách tách những vị thơm cà phê còn sót trên môi mùa cám dỗ nắm tay những sự rối rắm hiển nhiên mạch lạc máu chảy đ

Chuyển động thời gian

Thơ   •   20.11.2021
Những xác lá cuộn tròn vào giấc ngủ tẻ nhạt bóng tối ăn mòn trái tim ban mai bệnh hoạn lũ kiến nâu tự sát lúc nửa đêm để được tán dương sự thật một giọt sương rớm máu trên đọt ngô đồng cảm giác đang nhìn về phía tiếng chim khản giọng.

Tin nhắn ngày tình yêu

Thơ   •   21.11.2021
Gửi Linh Nhân Tặng em một ngàn nụ hôn Gửi qua tin nhắn… (Anh khôn quá trời!) Mong em thông cảm cho thôi Sôcôla với hồng tươi làm gì? Chúng mình yêu kiểu nhà quê Thương thầm nhớ trộm… rồi về với nhau Mẹ cha sắm sẵn cau trầu Lễ tình yêu thắm mô

Đi dưới gầm trời đen

Thơ   •   21.11.2021
Nắng thiêu mù con mắt Ve kêu điếc lỗ tai Đường về còn xa lắc Lịch sử oằn trên vai Ruộng khô bôi đầy khói Khuất tất một bầu trời Tiếng chim sầu, khát đói Kêu cạn tiếng, hụt hơi Hoa nám tàn cánh mỏng Bướm ong khuỵu chân mềm Đời loang nhiều vết phỏng Ng

Cung trầm

Thơ   •   20.11.2021
Em đừng thốt lên hương trinh sẽ vỡ mắt cỏ buồn dưới chân thần tượng ta về hâm nóng bùa mê tình yêu như biển chết muối đã ướp xác mình ta như cây ăng- tênh đuối gió đã mất sóng môi em hãy ngồi yên đấy em đừng cọ vai đừng lắc lư ngực trần mưa rớt xuống

Tan

Thơ   •   20.11.2021
Tiếng lòng cuộn giọt cô đơn Cho rưng nước mắt mặn hơn biển đời Lạc loài làm hạt mưa rơi Tan bao nhiêu kiếp cho trời hả hê?

Gặp tia nắng trong dạ con bình minh

Thơ   •   20.11.2021
Lội qua ánh sáng lạnh chạm cuộc tình hờ tròn lẳng nanh mọc từ sống lưỡi gió tro phủ hồn nón rách em cong môi nhang khói Kim Long lời xương ám dụ khâu niềm tin rắn độc cau nhô tia đàn măng cụt xoe tán vo ve muỗi nhựa hôn vắt kiệt sức mình đùn tổ kiế

Chiều ngó xa xăm

Thơ   •   21.11.2021
Thưa em, ngày cũ lại về Lúa xanh ngăn ngắt triền đê, đã vàng Con trâu đứng cạ cổng làng Quăng đuôi, đẩy chiếc lá bàng xuống ao Gió thương nhớ, thổi ngọt ngào Cỏ đê mê, đứng nép vào bờ xanh Bao nhiêu trái chín trên cành Đợi em về, ướp hương lành lên m

Khát xưa

Thơ   •   21.11.2021
Tay cầm một miếng hoàng hôn Anh ngu ngơ trót để buồn sang em Hết ngày rồi, bắt đầu đêm Vầng trăng đã nhú lên thêm chút rằm. Tựa đầu vào nỗi lặng câm Gió phiền muộn chẳng thèm cầm tóc em Bờ môi tuột xuống cõi tìm Sông xa xăm quá mấy miền khát khao. Yê

Đêm qua mưa rào

Thơ   •   20.11.2021
Đêm qua mưa rào đám rau xanh non vươn ngọn người ta sẽ nghĩ đến một đĩa rau luộc bốc khói.

Lửa trong nấm mộ

Thơ   •   20.11.2021
Lửa trong nấm mộ thắp lên linh hồn ta ngồi trong mộ thắp từng nụ hôn.

Ánh sáng là sự trần truồng của tiếng thở

Thơ   •   20.11.2021
đặt trên đồi biếc cỏ xác một nụ hôn máu khô đã hoài thai môi lửa sưởi ấm những hạt sương làm tình trên nách lá rớt xuống rốn bình minh những giọt thị dâm ngân ngân tiếng nấc rùng mình trên đồi ngút hương mùa xanh khoả thân cám dỗ như câu thơ khoả

Thăm làng

Thơ   •   21.11.2021
Xa mấy năm rồi nay trở lại hỏi thăm cụ Võ có còn không? cụ Lương, cụ Nguyễn say thơ lắm bảy tám mươi rồi, viết vẫn hăng Chùa vẫn đông rằm đêm tháng bảy vầng trăng ngần sáng luỹ tre xanh đường làng thay áo bê tông hóa đã khác xưa rồi đôi mái tranh T

Rơm thành tro

Thơ   •   21.11.2021
Rơm đã thành tro len trong bùn tìm rễ lúa.

Gặp chi cắc cớ rứa trời?

Thơ   •   21.11.2021
Chết cha mệ nội tui rồi! Tự nhiên quên trớt những lời ngày xưa Gặp em mà ngỡ như đùa Hai hai năm, cũng đã vừa u mê Nói thì vẫn tiếng nhà quê Cười thì cũng đã hôi ê giọng cười Em chừ người cũng ra người Tui chừ răng giống đười ươi quá chừng Cầm tay mà

Cầu thang

Thơ   •   21.11.2021
Năm tháng mãi khom lưng Giơ xương sườn từng bậc Nối tầng cao tầng thấp Giúp người lên cao tầng.

Anh lục tìm em trong màu gió biếc

Thơ   •   20.11.2021
Mai thức dậy ta không thấy mặt trời mặt trời em màu đỏ mặt trời anh màu xanh & nắng mong manh ngày mai không còn xa đừng nghĩ về trăm năm hãy nghĩ về thời gian rất ngắn ngắn như kiếp người không kịp để yêu thương ngày mai vào quá vãng những tham

Gió và quạt điện

Thơ   •   21.11.2021
Quạt rằng: - Tớ rất là oai Bộ cánh khoẻ, đố có ai sánh bằng Quạt cho người bớt nhọc nhằn Những khi nóng bức... chẳng cần gió đâu Căn phòng có kín thế nào Quạt xoay tốt, thách gió vào thử xem? Gió rằng: - Tôi vốn đã quen Lang thang phố thị đến miền q

Dàn hợp xướng mùa hè

Thơ   •   21.11.2021
Sân khấu ở trên không Giữa vòm trời lá biếc Trên cành những nhạc công Cùng thổi kèn náo nhiệt Khi nghe anh nhạc trưởng Kéo kèn lên mở màn Dàn đồng ca cộng hưởng Ve ve ve... rộn ràng Bé đi dưới hàng cây Chỉ thấy vòm lá biếc Nhạc công vẫn mê say Điệu b

Phố núi ngày về

Thơ   •   21.11.2021
PleiKu! Pleiku! Anh băng ngược dốc sương mù tìm em Đèn vàng ủ giấc hoa đêm Cho khao khát cũng vàng thêm dã quỳ Lòng vòng con dốc tình si Trăm năm nói những lời gì hỡi thông? Phải chăng phố núi xao lòng Mà hương gió thoảng ngợp nồng dạ lan? Hẹn nha

Úp mặt vào tường

Thơ   •   20.11.2021
Tối qua chuột quậy đùng đùng Muỗi thi hút máu tưng bừng suốt đêm Trong mơ lục lọi kiếm tìm Một câu kinh mọn có tên đàn bà.

Cám dỗ

Thơ   •   20.11.2021
Vầng trăng vỗ về không đánh thức nổi mùa thu Em từ đỉnh cao sương mù mê thẳm Như thiên thần mang nghị lực hỏa châu Về với thung lũng tình yêu say đắm Trong bia mộ cuộc tình Ta có đề tên em- người phụng lập Bằng nước mắt cỏ tranh Bằng linh hồn bạch lạ

Con thuyền trôi trên đồi

Thơ   •   20.11.2021
em chạy ngược đồi trăng đêm ấy mùa đông trú ngụ dưới bàn chân em em hồn nhiên lắm em là chúa của muôn loài tôi lạc vào vùng cấm địa của nõn nà nguyệt bạch em giăng bẫy bắng phiến lá mỏng rất sắc của lau lách tiền sử cứa ngọt vào trái tim tôi rỏ má

Cái gạt tàn thuốc là cái tiểu sành

Thơ   •   20.11.2021
Cái gạt tàn là cái tiểu sành điếu thuốc là tôi anh đốt đi tôi cháy linh hồn tôi còn nguyên trong những điếu khác.

Tự do kiểm duyệt

Thơ   •   21.11.2021
tự kiểm duyệt thôi em! coi lại ta có còn chung ngôn ngữ? ta khát nhau từng suy nghĩ hồng cầu nên khát vọng muôn đời thành quy luật bám bấu vào nhau âm dương hai cực đối lập hay hợp hoà chỉ có em mới cho anh đáp số anh viết cho em cảm xúc như huyế

Tràn qua lòng bão xé

Thơ   •   21.11.2021
mở cửa lòng nham thạch ngửa giấc mơ phía ngược bão tôi cày tôi vào giây phút đau xé bàn cờ lỏng cuộc chơi quét một cục buồn nửa đen nửa trắng lăn lông lốc phố như bàn tay âm hồn điên loạn băng qua não trời xám đọng vũng tang thương!

Một ngày cuối tháng bảy hai lẻ chín

Thơ   •   20.11.2021
chạm tay vào buổi sáng những giọt cà phê sóng sánh đen vỉa hè nhộn nhịp tiếng nói và khói thuốc những mảnh đời bắt đầu cho hành trình dạt trôi bình minh mắc cạn trên chằng chịt những dây điện kéo qua thành phố lời chào hỏi đầu tiên buổi sáng là lời m

Âm thanh ngày

Thơ   •   20.11.2021
Cắt từng lớp âm thanh ngày vẽ lên trang thơ ôi màu âm thanh lập lờ đen trắng phát ra tiếng mưa tiếng suối tiếng máu chảy quanh đời phát ra ngọt ngào lọc lừa cay đắng phát ra lời nguyền rủa vọng chuông cắt từng lớp nụ hôn của đêm dán lên trời cao chú

Nóng dữ hè!

Thơ   •   21.11.2021
Trời nóng, thương mẹ gà ấp trứng Chó thè lưỡi thở, người như điên Hôn nhau đến độ không còn hứng Ngủ với tình nhơn trong chảo chiên Mồ hôi ríu rít mồ hôi rụng Máu biếng tuần hoàn, máu đã xanh Đêm chết, nên bầu trời đã lủng Một bầy sao nhảy rất lưu ma

Chiều đông đầy gió

Thơ   •   21.11.2021
Bồn chồn con gió đi qua Cuốn theo lớp lớp hồn ma theo cùng Bình vôi gãy, dưới gốc sung Đột nhiên đứng dậy nhảy cùng khói nhang Rưng rưng một mảnh hồn làng Xương phơi trắng đất, máu loang tím trời Khúc ca dao, mỏi mòn hơi Miếng trầu héo, chết trên cơ

Gặp em trong cõi...

Thơ   •   21.11.2021
Những nỗi lo vô hình đang mọc cánh trên tầng cao mới Va đập và hoang mang giữa cõi mù lòa Ngày đắng Đêm khê Khuya khét Tìm đâu một lời trong sạch giữa buổi chợ trùng vây hàng dỏm Khói thuốc không thắp lên niềm vui Cũng không đốt cháy được nỗi buồn B

Đón năm mới hai lẻ tư

Thơ   •   20.11.2021
Không chê tuổi tác bộn bề Rứa là xuân cũng theo về cùng ta Dăm cốc rượu, nửa chén trà Nghe ngoài kia, bắn pháo hoa ầm ầm.

Muộn

Thơ   •   21.11.2021
Cũng đành xa cuộc tình xa dòng sông hoài niệm chảy qua đời mình còn gì giữa chốn phù vinh một miền mây trắng chở tình bay đi Nắng chiều mỏng cánh tường vi cho se sắt một nỗi gì phôi pha em về hun hút nẻo xa ta về sông vắng chảy qua đời buồn Cớ sao kh

Những mùa gặt đã qua

Thơ   •   21.11.2021
Những mùa gặt đã qua xa lắc những người bạn cũ như rơm vùi dưới bùn chờ một mùa gặt mới.

Bét con mắt

Thơ   •   21.11.2021
một sớm mùa đông mở hai con mắt thấy đất tồng ngồng thấy trời bế tắc sầu rụng đêm qua còn vương lá mục trên cành la đà kiến bò lúc nhúc cơn mưa tật nguyền xuống đường nhớp nhúa con chó nhà bên vui mồm nó sủa bà mua ve chai ông tiêm bét c

Tự hỏi

Thơ   •   21.11.2021
ừ! trời hôm ấy đâu mưa mà sao lạ! cái ngày xưa ướt nhòe giọt thơ trên má lạnh tê bỗng dưng rớt giữa lối về tịch nhiên Thì ra gặp gỡ cũng phiền quay về kỷ niệm càng thêm nao lòng cái ngày xưa... có nhớ không? trời ơi! con sáo sang sông mất rồi! ... Vụ

Bừng giấc

Thơ   •   21.11.2021
Mưa đang rơi ngoài cửa sổ lộp bộp trên tàu lá chuối tôi không dám tin gió đang xới khuôn mặt tôi tôi đang hoài nghi tiếng gà gáy sáng bắt đầu cắn từng lớp âm thanh vụn vỡ phải không? bố mẹ tôi đã về vội ngoài ngõ vì cơn mưa bất chợt [cuộc đi bộ không

Leo

Thơ   •   20.11.2021
Leo ngang qua ngọn núi già Thấy mình là gió, thấy ta là rừng Thấy ngàn xưa bớt lạnh lùng Thấy ngàn sau ấm một vùng nắng lên.

Chiếc bỉm hút nước đái con trẻ

Thơ   •   20.11.2021
Chiếc bỉm hút nước đái con trẻ mẹ không nhớ ca dao chỗ ướt mẹ nằm.

Chuyến xe băng đêm lạnh

Thơ   •   20.11.2021
Chuyến xe băng đêm lạnh trong giấc ngủ có hơi ấm người lạ mùa đông về.

Thời gian

Thơ   •   21.11.2021
vội vàng hỡi thời gian? có phải ngươi đã nhập vào tiếng chim chạng vạng có phải ngươi đã vèo trôi theo con nước ngoài khơi có phải ngươi đã khoác lên chiếc áo của máu và nước mắt loài người ngươi lạnh lùng đến thế ư? ta đến từ bước chân của giọt sươ

Con đường đất đỏ lầy mưa

Thơ   •   20.11.2021
đêm rất say trên cao một chùm ánh sáng ngã quỵ trên vũng lầy anh lang thang tìm em trong nỗi nhớ con đường của chúng ta đã chôn chặt chân anh bằng bùn đỏ từng cơn gió từ vũ trụ buồn bay mùi nhang khói đẩy rác rưởi bên góc chợ tấp vào anh mùa đông đờ

Với cây guitare bạn hãy hát lên như đứa trẻ lần đầu tiên xa nhà

Thơ   •   21.11.2021
Những gì bạn đang đối diện hãy tạm dừng trong giây lát đôi lúc cái khoảnh khắc nhắm mắt cũng làm bạn cảm thấy bớt nhức nhối xốn xang cho dù một hạt bụi nhỏ nhoi bạn hãy nhắm mắt cho nước mắt ứa ra cuốn trôi bực dọc những gì bạn đang phải nghe cái p

Nói chuyện với người bạn già xa nửa vòng trái đất

Thơ   •   20.11.2021
Bạn hỏi tôi có luyến tiếc gì về buổi chiều sắp tàn tôi mím môi cười & rít đốm lửa cuối cùng của ngày như cuộc chia tay của tình yêu không nợ lặng thầm mà đau cạn kiếp cũng chẳng còn gì ngoài gió lũ lượt buốt giá lội qua sông hết rồi phiên chợ cuố

Sông Hương đẹp và thơ

Thơ   •   21.11.2021
Sông Hương đẹp và thơ tôi thích Vu Gia hơn vì mùa hè về nổi lên bãi cát.

Sự may mắn còn sót lại

Thơ   •   20.11.2021
đã mệt mỏi lắm! không ngủ được những con chuột động cỡn trên la phông nhà trọ cũ đêm khuya bức nóng em khêu lên ngọn đèn chói mắt những sợi tóc rối mù loà nép vào ngực trần anh ở đây đêm ngột ngạt may còn những nụ hôn che khuất vầng trăng gãy vụn.