Bóng khuya
Những chuỗi hoang vu kéo qua một đêm mất ngủ Con dế hát bài trùng ca vang âm trong kẽ gạch vỡ Sự thì thào của một con sông chưa nói hết huyền diệu của rằm Đêm khai sinh tượng đá Những ánh đèn công viên đỏ lòm trên bàn tay lá Những tia sáng se thắ
Nội dung bài thơ: Bóng khuya
Những chuỗi hoang vu kéo qua một đêm mất ngủ
Con dế hát bài trùng ca vang âm trong kẽ gạch vỡ
Sự thì thào của một con sông
chưa nói hết huyền diệu của rằm
Đêm khai sinh tượng đá
Những ánh đèn công viên đỏ lòm trên bàn tay lá
Những tia sáng se thắt tầm nhìn
Cong lại như cơn sốt dã man
Xoáy vào nhịp thở nhựa cây
Thì ra sự cô đơn mang dòng máu dã thú
Xé tiếng thở dài thành trăm mảnh
Hàng loạt tiếng cười sủi bọt trong ly
Như đùa với tràn trề bực dọc
Vạt mắt rêu xanh như mặt trăng cũ kỹ
Cũ đến ngàn lần nên mãi mãi là rêu
Đàn chuột dôi ra những chấm đen hỗn loạn
sau tiếng gạch vỡ
Gặm cái bóng liêu xiêu...
Bài thơ Bóng khuya của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Ánh sáng là sự trần truồng của tiếng thở
Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]
Nửa đêm nói chuyện với chú ve bay vào phòng sách
Tiếng mưa đêm giã nát mái tranh
Mở cái máy ra nè cho biết mặt!
Em cào xác mình bằng lưỡi cuốc đớn đau
Sự cảnh giác cần thiết đối với lòng thương hại
Gã đàn ông say rượu đứng đái bên đường