Câu kinh rong chơi
Có câu kinh buồn rong chơi trong mưa Có dăm lá vàng lăn theo cơn gió Em ngồi một mình ôm nghiêng nỗi nhớ Tóc xoã xuống chiều một con suối mơ Có tiếng chuông vàng lang thang trong kinh Có dăm tiếng cười vô tư đâu đó Ta ngồi một mình tan theo tiếng gió
Nội dung bài thơ: Câu kinh rong chơi
Có câu kinh buồn rong chơi trong mưa
Có dăm lá vàng lăn theo cơn gió
Em ngồi một mình ôm nghiêng nỗi nhớ
Tóc xoã xuống chiều một con suối mơ
Có tiếng chuông vàng lang thang trong kinh
Có dăm tiếng cười vô tư đâu đó
Ta ngồi một mình tan theo tiếng gió
Nhẹ thả xuống đời một ngày vô ưu
Lá bồ đề vàng, lá bồ đề rụng
Câu thơ còn xanh, câu thơ sắp úng
Mắt em màu nâu kéo tình nghiêng xuống
Thơ chưa thành lời, tình đã quy y
Đá ngồi một mình đá buồn rũ rượi
Rêu xanh buồn chi? rêu xanh bối rối?
Gió ru hoài câu í à mở lối
Trăm năm vội vàng, người bỏ nhân gian.
Bài thơ Câu kinh rong chơi của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Cơn gió lạc dưới vòm trời đen như sông Tô
Tiếng mưa đêm giã nát mái tranh
Cánh chim tụng ca tình yêu vĩnh cửu
Nói rất nhỏ nhẹ với người con gái
Chiều chia tay nắng Hòn Chồng bên cây thảo nhơn
Tình ca trên dây phơi căng gió
Những con sông cướp máu phố phường làng xóm
Nỗi buồn là dòng máu chảy xiết
Buổi chiều bên những ngôi mộ hoang
Tất nhiên trong đêm tối những bóng ma đã giấu tiếng thở
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất
Tôi nghĩ không phải là hiện tại mà cũng có thể
Buổi sáng và những hột mưa đen
Tôi ở tại nơi không phải là nơi tôi ở
Tôi nhặt mình trong góc sân nhà thờ