Hồi ngọc
Thơ
•
Thứ ba, 21/12/2021, 20:00 PM
em ngồi học bài dưới tàn mận trắng tóc soải bờ vai mi trầm xa vắng trời hoe hoe nắng nhuốm giải mây sầu nhìn em thật lâu đố người vì đâu ....
Nội dung bài thơ: Hồi ngọc
em ngồi học bài
dưới tàn mận trắng
tóc soải bờ vai
mi trầm xa vắng
trời hoe hoe nắng
nhuốm giải mây sầu
nhìn em thật lâu
đố người vì đâu ....
Bài thơ Hồi ngọc của tác giả Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long
Nghệ danh: Phạm Thiên Thư
Tên thật: Phạm Kim Long
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Phạm Thiên Thư - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Phạm Thiên Thư, Thơ Phạm Thiên Thư, Nhà thơ Phạm Thiên Thư
Cùng tác giả: Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa trong ấp bạch mai, Chủ nhân có một trang đài tiểu thư. Cẩm Hồng nàng độ đào tơ, Lầu riêng khép nguyệt nhụy vừa hương bay. Khi ra khiến bướm vờn say, Khi vào khiến cả cỏ cây ngẩn lòng. Tơ duyên đã ướm thôn trong, Cùng chàng họ Bạch cũng dòng
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa Phật ở đất La, Trong vườn lục trúc nơi nhà cỏ tranh. Ngày ngày hóa độ trong thành Như chim Thu tự cõi thanh tịnh về. A-nan hiền giả hầu kề, 1.450. Bước chân theo nở đóa lê đậm đà. Cổng Đông có một túp nhà, Ông thường thấy vợ chồng già
Thơ
•
29.11.2021
Chẳng hạn như trời không mây Thì sao có vạt áo bay nền chiều Chẳng hạn như vắng tình yêu Thì sao đẹp áng thơ Kiều Nguyễn Du *** Chẳng hạn như thiếu mùa thu Thì sao có sợi sương mù mang mang Chẳng hạn ta không có nàng Thì sao có nụ hoa vàng trao tay *
Thơ
•
09.11.2021
306 Lời dối như nước lũ vô ngàn ngọn cuốn đi người tạo điên đảo nghiệp thân đọa ngục mê si 307 Không ngăn trừ ác hạnh dù mang giải thoát y nghiệp ác chẳng xa lìa thân đọa vào ngục tối 308 Chẳng tu hành, phá giới thà nuốt viên sắt nung lửa thiêu tà
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ hai mươi bảy: (Bốn người lẩy Kiều, canh bánh chưng đêm nơi thôn Bạch Vân (Quê hương Trạng Trình - Nguyễn Bỉnh Khiêm). Nhà sư kể chuyện vui chờ xuân - huyền thoại một bài thơ nơi Chùa Hương Tích, vì nghiệp luỵ thử thách đã nhập và
Thơ
•
29.11.2021
Trăng khoả thân trên đồi Trăng khoả thân đầu suối Trong nỗi niềm tiếc nuối Khoác hờ làn mây cam Trên sườn đồi sương lam Trăng uốn mình như ngọc Nấp sau chùm hoa mộc Trăng thẹn thùng miên man Con suối mắc tơ vàng Trăng đong đưa nhịp võng Mặt che là
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa trong xóm Trầm Hương, Từng đôi cò đậu trên đường tre xanh. Chân non suối lụa viền quanh Nhịp cầu trúc nhỏ uốn ngành kiêu sa. Là nơi trang trại cúc hoa Của một dật sĩ khề khà thu đông. Ngày ngày trồng cải ươm bông Hoặc chôn mấy hũ rượu hồng đ
Thơ
•
09.11.2021
320 Voi trận chịu cung nỏ ta nhẫn chịu chê bai thương đời lắm tăm tối chẳng thấy trí Như Lai 321 Điều voi giữ thành thục nào bằng luyện tâm thân vững hạnh nguyện nhẫn nhục trước điên đảo thế nhân 322 Ý người như ngục hoang như nước lũ hồng giang chế
Cổ Luỹ cô thôn (Xóm vắng thành xưa)
Thơ
•
21.12.2021
Một dãy trường thành trấn ải biên Còn viền dương lạnh gác bên triền Cô thôn trúc lạnh - sương nhoà khói Cổ Luỹ thành trơ - gió thoảng nền Buồm cá nâu vênh - bờ bến đậu Đàn cò trắng nổi - cụm tùng lên “Cô thôn Cổ Luỹ” hư mà thực Dù chỉ nghe qua cũng c
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ mười tám: (Kiều gặp tên tội tù, chính là gã Bán tơ từng giá hoạ cho cha nàng. Gã cho biết vườn Thuý bây giờ đang rao bán, Vương ông cho lão hầu về chuộc lại) Kiều nằm trằn trọc canh thâu Tóc mây cài nửa trăng sầu nhạt phai Lá lan phơ
Thơ
•
29.11.2021
Buổi chiều như con sóng Lùa trên hàng cây cao Người tình ngồi bên nhau Lùa ngón tay vụng dại Gió vờn đưa tay hái Ném xuống vài cọng mưa Đôi mắt tình say sưa Đuổi nhau trên vòm lá Cọng mưa chiều là lạ Quấn đôi lời bâng khuâng Chút hương gì lâng lâng T
Thơ
•
29.11.2021
Con tròn con mắt nằm trông Sao mẹ ra đồng đuổi cái cò bay Con cò nó giống bàn tay Nghe mẹ tích này, rồi ngủ nghe con! Có nàng hóa đá chờ mong Ngày xưa lên núi ôm con đợi chồng Chàng đi mù mịt non sông Lòng nàng héo rũ một bông đại quì Phương nào th
Thơ
•
29.11.2021
Hát ru cho mạnh dưỡng sinh Vào câu siêu thức cho tình ngàn thu À ơi, cho cháu lời ru Cất từ cái thuở sương mù cha ông Chim Hồng, chim Lạc qua sông Bay theo Việt sử từng dòng là thơ Đêm đêm nhịp võng trăng mờ Trăng soi câu hát ru hờ con tim Tay bà hóa
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ hai mươi lăm: (Kiều thăm lại mộ Đạm Tiên, bài thơ tức cảnh khắc trên cây ngày xưa, bay lên bốn con bướm, đậu trên bàn tay nàng như một đoá hoa) Kiều Thu lá úa bay vào Tiểu khê dải nước trong veo một dòng Ai đem tơ lụa ra hong Gió bay
Thơ
•
09.11.2021
Muôn loài như sương rơi, Xin làm hoa trắng đỡ Hoa yêu sương chẳng rời, Hoa yêu sương tuyệt vời Muôn loài như cát trắng, Xin làm dòng nước trong Ra trùng dương tím mát, Cát sông vẫn nguyện lòng Muôn loài như mây lam, Xin làm trời bát ngát Cho mây trô
Thơ
•
29.11.2021
Chiều reo trên ngọn tùng xanh Tưởng Nguyễn Trãi mái nhà tranh vẫn còn Viết bài thơ gọi núi non Bài thơ ấy vẫn xanh con Phượng Hoàng Ta ngồi lưng núi mơ màng Nghe như lá rụng suối mang hịch truyền Ta ngồi hỏi cỏ xanh lên Biết đâu chốn cũ là nền nhà th
Thơ
•
29.11.2021
Từ đây cả nước ra quân Sĩ phu cùng với thứ dân một lòng Về Cổ Loa, xưng Ngô vương Chỉnh trang việc nước miếu đường uy nghi Trong ngoài công việc thiết thi Giao Châu dựng nước khác gì trung nguyên Đặt quan trấn giữ các miền Văn công võ trị dưới trê
Thơ
•
29.11.2021
Trong khung cửa nhà nào Khêu ngọn đèn dầu nhỏ Làn mây che mái cỏ Mái cỏ nép làn mây Buổi chiều nắng giăng dây Chia nửa vàng nửa tím Đồi lau như con nhím Xù lông bò đi ăn Dưới khung cửa nhà tranh Rang hạt đèn chín đỏ Đầu sông ngôi sao nhỏ Xanh nụ đè
Thơ
•
08.11.2021
Một thời sau Phật Niết-bàn, Bốn phương rực ánh huy hoàng trí bi. Khói hương tự viện xanh rì, Nơi nào nơi chẳng triển thi đạo vàng. Khiến cho các nước lân bang, 5050. Bỏ theo tà đạo quay sang lẽ thường. Theo nhau thiết dựng đạo trường, Như sen thắm nở
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ hai mươi: (Kiều thăm lại chốn cũ, cho trồng cây Hoàng Mai trên nền am xưa. Đạm Tiên nhập thần cảnh tỉnh Thuý Kiều. Nàng thăm mộ đàn lần cuối, trước khi hồi hương) Rèm đào gió lọt phiêu diêu Kiệu phu chừng đã được điều tới sân Mây Th
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa lại cũng châu này, Một vua hiền đức là ngài Lý Sa. Trị muôn cõi nước gấm hoa, Bốn phương như thể một nhà an vui. Thái bình thịnh trị nơi nơi, Dân coi vua thể như người cha yêu. Ngài thường sớm tối đăm chiêu, Cái thân hoại khổ diễm kiều mà ch
Thơ
•
09.11.2021
Có bà mẹ đi tìm con trên đỉnh đồi lan trắng Có bà mẹ đi tìm con trong động hang lan vàng Có bà mẹ đi tìm con bên bờ sông lam tím Có bà mẹ đi tìm con trong thung lũng cỏ hoang. Trên đỉnh mùa Xuân, mẹ ta thương cả rừng hoa lá Trong mùa Hạ, bên bờ lau,
Thơ
•
09.11.2021
Một sớm mai tuyệt vời Mỵ Nương về đỉnh núi Làn suối mây lưng trời Ðưa Nàng lên chơi vơi Bầy hạc vàng lượn múa Hoà sáo trúc vô thanh Núi quấn lụa trời xanh Hoa dâng hương trên cành. Sáo tơ làm mưa nhẹ Nghiêng lầu các Thuỷ Vương Giật mình trên nệm ngọc
Thơ
•
29.11.2021
Thủy bước về như một dáng sương Một bông hoa trên sóng vô thường Gặp đây - một bến bờ an định Lại trổ dâng đời - cội sắc hương
Thơ
•
08.11.2021
Một chiều mây ửng vườn này, Hoàng hôn nhuộm cánh cò bay chập chờn. Bướm theo mấy luống hoa vờn, Đồi thông xa vọng tiếng đờn nao nao. Bỗng đâu dưới ngõ hoa đào, Mây năm sắc quyện lối vào nhụy hương. Hào quang sáng rực non sương, Như đèn bảy báu dị thư
Thơ
•
29.11.2021
À ơi trong cõi phù vân Bàn chân kế những bước chân lên đường Tấn trò ảo hóa tang thương Tấn này qua lại vai nhường tấn sau Diễn cho đạt, học cho sâu Chuyện đời đâu mãi riêng đâu một nhà Góp tay xây dựng sơn hà Dẫu là hạt sỏi cũng là góp công À ơi, a
Thơ
•
09.11.2021
334 Buông lòng: tham ái tăng như cỏ cú tràn lan kiếp này sang kiếp nọ như vượn tìm trái xanh 335 Người nơi thế gian này bể ái dục ràng buộc sầu khổ lại tăng theo như bèo tấm gặp nước 336 Người nơi thế gian này hàng phục lòng ái dục sầu khổ tan như sư
Thơ
•
08.11.2021
Một hôm bên La-duyệt thành, Nơi vườn mai trúc đôi cành hoa bay. A-nan ngồi dưới cội cây, Trên tòa đá trắng sớm ngày sương vương. Bỗng đâu gió thoảng trầm hương, Ngài nhìn đôi bướm cánh hường ngất ngây. Nghĩ rằng hoa để thơm cây, Khác gì Phật hiện cõ
Thơ
•
29.11.2021
Lê Đại Hành, quê Thanh Liêm Võ văn thao lược, lại thêm hùng tài Cùng Đinh Bộ Lĩnh chung vai Dẹp yên nội loạn trong ngoài uy danh
Dương Diên Nghệ (hát ru ân nghĩa)
Thơ
•
29.11.2021
A ời, càng ngẫm càng đau Ước chi làm nước qua cầu vô tâm Làm mây lãng đãng bay tầm Làm hoa ven suối, làm mầm chờ xuân Đau vì nặng nghĩa, sâu ân Càng sâu ân nghĩa, trăm phần lại đau Dương Diên Nghệ – tướng bạc đầu Từng theo Khúc Hạo rừng sâu ẩn mình L
Thơ
•
09.11.2021
273 Tám nẻo chánh hơn cả Tứ Ðế: lý tột cùng Ly Dục: hơn vạn pháp Phật Nhãn thấu vô chung 274 Bốn Lý - tám nẻo chính một lối rực hào quang khiến người vào trí huệ ma chướng như mây tan 275 Tu theo tám ngả vàng khổ não sạch tận gốc như mặt trời từ qua
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ ba: (Vẽ cuộc du sơn, Kiều nhìn đôi hài của mình, ngộ ra mọi cuộc tìm kiếm bi đát của kiếp người) Nửa Thu nhân tiết đẹp trời Non nghiêng - bút dựng, mây dời - mực sa Thênh thang cáng gấm, tàn hoa Chàng Kim ngựa trước, áo nhoà sắc cây M
Thơ
•
08.11.2021
(tiếp theo phần 1) Ở ăn sao được công bình đó đây. Bao nhiêu chuyện tích xưa nay Đều thành gương sáng đắp xây nước nhà. Soạn xong Thí mới xuất gia, Dựng am cỏ, rũ trần sa, tu hành. Trầm tư phá mộng huyễn trần, Đời đời giả tướng một lần tan mâ
Thơ
•
29.11.2021
À ơi, con sắp ngủ yên Lắng vào tâm khảm, ơi viền trăng non Mai sau mộng thực cho tròn Còn non còn nước, mới còn tình riêng Mỵ Châu công chúa thuyền quyên Lấy chàng Trọng Thủy kết liên hai nhà Ngỡ từ đây dẹp can qua Ai ngờ cõng rắn cắn gà mới đau Thực
Thơ
•
09.11.2021
179 Người tắt lửa dục tình lưới tơ nào giăng buộc Phật trí như bình minh đêm âm u chuyển bước 180 Người rũ bụi phiền não ái dục tự tìm xa huống nữa là Phật tuệ sá gì xiềng quỉ ma 181 Tìm vào núi thiền định tâm xuất phiền não gia thường chính niệm chí
Thơ
•
08.11.2021
PHÁP ÂM Lời vàng dậy đỉnh non xưa, Ngàn năm truyền đến bây giờ còn tươi. Còn vang vọng trái tim người, Tạo nên sức sống nơi nơi từ hòa. Như chuông thần gợn dư ba, Lay cơn mưa trải Ta-bà xanh xao. Như hương xuân giục bông đào, Càng dầy sương tuyết cà
Thơ
•
09.11.2021
90 Dứt tham ái buộc ràng đạo giải thoát viên mãn tịnh quốc cuối đường vàng đón người lên cõi sáng 91 Bậc chánh niệm dũng mãnh vượt thoát phiền não gia như chim hồng tung cánh luyến chi cõi ái hà 92 Những bực a la hán lìa quyền danh huyễn hoại như ch
Thơ
•
09.11.2021
Đoạn trường Sổ gói tên hoa Xưa là giọt lệ nay là hạt châu Vô thanh như tiếng reo ca bát ngát của nhật nguyệt khiến giọt lệ Vương Thuý Kiều trở thành sợi mây hồng cất cánh vèo bay qua tài mệnh nhị tướng kết nên hạt minh châu viên xá lợi của bậc nguyệ
Thơ
•
09.11.2021
Em hỏi nơi ta Xin kiếm tàng hoa Điệp vàng trải ngõ Có mẹ nua già Chăm từng ngọn cỏ Có áng giang hà Trên lều thơ nhỏ Có vườn hồng đỏ Có giậu cúc vàng Có giàn hoa lý Có vồng rau lang Em vào cõi đó Xin bước dịu dàng Vì lòng ta trải Cả bông hoa vàng
Thơ
•
29.11.2021
Tiếng ta: âm trộn các ngành Diễn bày tình ý: tượng thanh tượng hình Chữ xưa như cánh chim linh 80. Tàu xóa sạch – ép văn minh Hán vào Giờ dân Mường, ở rẻo cao Còn hăm bốn chữ tạc vào đá xanh À ơi, cái ngủ cho lành Câu ru nảy hạt, đơm nhà
Thơ
•
09.11.2021
76 Lời hiền như gió mát người hiền như gương trong dẫn ta khỏi lầm lạc đưa ta khỏi hoại vong 77 Lời hiền như vàng bạc người hiền như thành trì đưa ta đến an lạc ngăn ta khỏi vọng si 78 Lìa khe sâu chướng khí lìa suối độc rừng thiêng kết bạn với bực
Thơ
•
29.11.2021
Giao Chỉ bộ – đổi tên ra Chia thành chín quận để mà giềng cương Nhân dân kẻ giữ lòng thương Nhuộm răng tìm đường ẩn chốn rừng sâu Rèn đao, đọc sách chờ sau Kẻ thì học ngoại cho sâu, đợi thành Lòng người tự chủ là hành Trước giúp Triệu trước tung hoà
Thơ
•
29.11.2021
Em như hạt mưa xanh Thoáng qua hồn mùa hạ Hạt nước màu lá mạ Tươi hồn ta long lanh Nằm thao thức năm canh Nghe em về lãng đãng Tóc em dài lảng vảng Gối tay dài đêm hương Tình ta dài sông Thương Đợi nước về tụ hội Như dáng con hạc lội Trăng nhiệm mà
Thơ
•
29.11.2021
Cái ngủ mày ngủ cho ngon Cái võng mày võng cho tròn giấc mơ Cái bướm vàng theo võng đưa Hình như là bóng vật vờ cái tay Cái mây đâu lợp khung ngày Hóa ra dải tóc chị gầy lách lau Cái miệng nhả hạt trân châu Hóa ra là tiếng rầu rầu ru em Cái hoa trắng
Thơ
•
08.11.2021
Thôn xưa, hoa nở rực đường, Sớm mai trời biếc sương vương dặm dài. Lá xanh như vạn mây đài, Đựng muôn hồng ngọc tỏa soi diệu kỳ. Chân trời mây lẫn cò đi, Cánh như lụa uốn xanh rì thảm tơ. Sóng xa vọng tiếng đò đưa, Gió thơm từ núi mai mơ thoảng về. B
Thơ
•
29.11.2021
Ngồi nghiêng nghe gió phương nào Âm âm con sóng biển xao mặt chiều Thuyền ta ghé đảo cô liêu Phải chăng - một trái tim Kiều tinh khôi Ngồi nghiêng nghe lửa bồi hồi Tưởng như bếp sưởi lưng đồi trại hoa Con thuyền ta chở đầy ta Tay khoanh nhật nguyệ
Thơ
•
29.11.2021
Vua Lý Thánh Tông băng hà Thái tử Càn Đức lên là Nhân Tông Lý Đạo Thành giúp hết lòng Thái sư phụ chính bình trong, dẹp ngoài Chọn dùng những bậc hiền tài Lập Quốc tử giám kén tài khoa thi Hàn lâm viện hội sao vì Hàn lâm học sĩ chủ trì văn chương Đắp
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ bảy: (Kim Trọng tới thăm Kiều, chàng kể lại ác mộng của mình. Kiều khuyên Kim dấn thân, làm việc nghĩa) Ngựa Kim dừng vó mái Tây Mũ xanh ngọc đính duới cây sương mờ Ung dung áo lụa hài tơ Tiểu đồng đôi trẻ hầu chờ ngoài hiên Trà dâng
Thơ
•
29.11.2021
Buổi tối ta nhìn em Long lanh ngoài cửa sổ Hạt lệ xanh thiên cổ Sáng giữa vầng đêm đen Ngôi sao hình như quen Mọc trong dòng thơ cũ Dường có chi ấp ủ Đậu thơm nhành hoa sen Mở mắt ta nhìn em Đâu phải nhờ khung cửa Mà trong niềm chất chứa Ơi! Hạt nước
Thơ
•
08.11.2021
(tiếp theo phần 2) Ngục sầu chẳng ngõ mà tan, Dấu chân là cõi Niết-bàn tự tâm. Độ đời đại nguyện vừa xong, Hạc vàng lại cất cánh bồng suối mây. Bốn vị long vương biển này Hóa ra một chiếc võng đầy trăng sao Đưa Đại Thì đến rừng nào, Là muôn h
Thơ
•
29.11.2021
Xưa xưa huyết sử giống Rồng Từ thanh hải mới làm xong con người Cho nên thế giới nơi nơi Kinh Dương vương giữa một nơi Thuận Thành 20. Long nữ con Động Đình quân Kinh Dương vương kết hạt ngần đôi ta Sùng Lãm sau nối ngôi cha Trị vì Xích Q
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ hai mươi hai: (Kiều từ giã cỏ hoa, hoạ thơ tiễn biệt, lên đường về quê) Canh gà eo óc hương lân Đã nghe nhà dưới gia nhân dậy rồi (2500) Ngoài ao xốc gạo đồ xôi Tiếng con chó Quít buông hồi sủa trăng Sương mờ ngõ trúc giăng g
Thơ
•
29.11.2021
À ơi, con ngủ tròn gương Võng đay ru một thiên đường bằng thơ Dù cho mây có che mờ Thì lòng con chớ bao giờ như mây
Thơ
•
09.11.2021
221 Xa bỏ lòng giận hờn trừ diệt thoát kiêu mạn chẳng chấp trước sắc, danh khổ, vui: ngọn gió thoảng 222 Ai tắt được giận hờn mới là người chí thiện lời hiền như hương thơm lòng ngời như trăng hiện 223 Từ bi tan oán giận bố thí sạch mê tham chân thực
Thơ
•
29.11.2021
Binh trời tiếp ngọn cờ reo Bốn mươi chín động về theo quy hàng Bình xong một dải Hà Nam Mở mang bờ cõi, ngai vàng rộng uy Hai bốn năm, vua mất đi Tranh ngôi, nội loạn, triều nghi tơi bời! Nhà Tiền Lê được ba đời Nhà Lý thay trời lập lại kỷ cương
Thơ
•
08.11.2021
Xưa, miền núi đó đẹp vui Bên sông uốn khúc in trời như tranh. Có người trưởng lão hiền lành Dựng nhà bãi núi, vườn xanh bốn mùa. Ngày vui xới đất trồng hoa, Vuốt râu cười giữa Ta-bà khói sương. Khi trà dưới rặng liễu dương, Khi rong thuyền rượu dõi đ
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa, nơi biệt thất kia, Gần non sim tím, bốn bề cúc lan. Chim ca trong nội cỏ vàng, Nghe văng vẳng thấy âm đàn suối tơ. Phu nhân sinh trẻ khôi ngô, Cành cao, lộc quý trổ vừa tiết Đông. Bé trai bụ bẫm trắng hồng, Hơi thơm như thể cánh bông nhung
Thơ
•
09.11.2021
60 Như đêm dài chờ mộng như đường xa độc hành mười hai xích phiền não buộc mãi kẻ vô minh 61 Không bạn cùng bậc trí không tựa bóng trăng sao thà động đá trầm tịch ngâm thơ dưới cội đào chẳng thân cùng ngu muội mê đắm giấc chiêm bao 62 Của ta - kho tạ
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ sáu: (Kiều mươn cây đàn xem - thì chính là cây đàn của Từ Hải - còn mang dấu khắc bài thơ cảm tác của nàng, nhân một đêm nghe tâm sự của Từ về cây đàn của Trần Nguyện Mai - người yêu đã khuất của chàng ở đất Châu Phong (Việt Nam)
Thơ
•
29.11.2021
Khắp miền hào kiệt nổi lên Tự xưng là các sứ quân trị vì Nam Tấn Vương cũng mất đi Cho Ngô Xương Xí kế vì xưng vương 800. Sứ quân mỗi kẻ mỗi đường Hai chục năm cảnh nhiễu nhương khắp miền Mười hai sứ, cõi bờ riêng Kéo binh tranh đất giành quyền nơ
Thơ
•
29.11.2021
Vua Lý Cao Tông băng hà Thái tử Sam kế vị – là Huệ Tông Loạn về Tức Mạc, Xuân Trường Kết duyên Trần thị hợp cùng sức dân Ban chức tước khắp họ Trần Nhạc gia Trần Lý mộ quân hộ trào Trần Tự Khánh giỏi lược thao Dần dần quyền bính thâu vào một tay Huệ
Thơ
•
29.11.2021
Ngày xưa có một cảnh chùa Có thầy Vạn Hạnh già nua bạc đầu Thầy trầm tư lẽ nhiệm mầu Làm sao hiện hóa giao châu diệu huyền Giúp sao cho vạn đời lên Cho nhân sinh hóa uyên tuyền một phương Tìm trong kinh sử cho tường Dõi trong Thiền đạo con đường hộ
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa châu Diêm-phù-đề, Có vua thánh trị là Lê Thái Bình. Núi sông hùng vĩ quang vinh, Hậu cung rực rỡ muôn cành sắc hương. Với bao hoàng tử siêu phàm, Lại thêm văn võ bách quan trung thành. Phồn hoa lầu các như tranh, Đồng quê thảm lúa trải xanh
Thơ
•
29.11.2021
Chiều ngồi bên cửa sổ Ngó cội hoa ngày xưa Đóa bụt hồng thiên cổ Bay nắng vàng lưa thưa Bông hoa nở trong ta Thấy em về tịch mịch Nhớ ngày trao đóa hoa Em đi về cổ tích Chiều ngồi bên song cửa Ngó cội hoa ngày xưa Nhớ chiều đưa tóc rũ Áo bay nhòa bụ
Thơ
•
29.11.2021
Ơi à cái thuở ban sơ Biết bao xương máu người xưa dựng nền Còn tên hay dẫu không tên Mồ hôi nước mắt mới nên cõi này Mai sau nhớ tiếp dựng xây Chớ không lại uổng công dầy bao năm
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ tám: (Kiều đi thăm am xưa - nơi Giác Duyên đã dựng lên để nàng tu - am đã bị đốt, có người khắc trên tường bức tranh hạc, y như giấc mộng hiên thu của nàng) Kiều ngồi thêu đoá phù dung Gió lay những tưởng trùng trùng sóng xanh Con ch
Thơ
•
29.11.2021
tặng họa sĩ Phạm Cung Sau người tim tím khung sao Em về cởi áo chiêm bao mịn màng Ngồi đây đốt thuốc miên man Song song trắng muốt hai hàng quỳnh hoa Cánh chim vai tượng la đà Đem hai khoang mộng thuyền qua gò đào Sau người biêng biếc khung sao Bước
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa, một sớm hồng pha Áo bầy thôn nữ tỉa hoa ngoại thành. Truyền nhau tin miệng loan nhanh Rằng có một trẻ vừa sanh tuyệt vời. Trang nghiêm tướng mạo khác đời, Lòng tay như ngọc tỏa ngời hào quang. Ai nghe chẳng ghé mai trang, Đòi xem tận mắt rõ
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ mười chín: (Đã tậu lại vườn Thuý, ông bà Vương, Thuý Kiều và Hương Nhi sửa soạn về quê cũ. Vương Quan ghé lại thăm nói về Ẩn Lan) Cuối Xuân đường rụng đầy hoa Cánh rơi tưởng nụ mây sa bềnh bồng (2040) Kiều ra tựa cửa ngùi trô
Thơ
•
21.12.2021
Đầu Mùa Xuân cùng em đi lễ Lễ chùa này - vườn nắng tung bay Và ngàn lau - vàng màu khép nép Bãi sông bay - một con bướm đẹp Mùa Hạ qua cùng em đi lễ Trái mơ ngon - đồi gió mơn man Từ lò hương - Làn trầm nghi ngút Khói hương thơm - bờ tóc em rờn Rồi M
Thơ
•
09.11.2021
100 Tụng ngàn câu vô nghĩa nào hơn niệm một dòng pháp vị đượm hương ngát tâm hiện mạch nguồn trong 101 Đọc ngàn trang vô nghĩa nào bằng dòng kinh thơ như trầm vương hoa nở tâm tánh sạch mây mờ 102 Tranh luận mấy năm trời chẳng bằng ngâm pháp kệ như
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa, trong một vườn hương, Mái lầu trời lợp, nẻo đường mây sa. Điện son gác tía đôi tòa, Là nơi công chúa xấu xa lạ đời. Vừa trông ai chẳng rụng rời, 1.500. Trần gian nào thể có người dị hơn. Tên nàng vua đặt Kim Cương, Riêng xanh ngại liễu, riê
Thơ
•
29.11.2021
Hạt cà phê nhỏ xuống Tiếng hát nàng bay cao Cuộn theo dòng khói tím Thăm hỏi một vì sao Vẳng con suối nao nao Rủ cái cò cái vạc Gọi bóng mây chiều lạc Họp chợ bờ sông Ngân Ta muốn xuống ngâm thân Trong dòng uyên ngữ đó Mái tóc nàng hóa gió Bay tím vù