Quét hoa

Thơ   •   Thứ ba, 21/12/2021, 20:03 PM

Hồn rơi theo từng cánh mang mang Em bỗng đâu quét cội hoa vàng Gom tình ta vào trong rổ trúc Rồi lạnh lùng hắt xuống tràng giang.

Nội dung bài thơ: Quét hoa

Hồn rơi theo từng cánh mang mang

Em bỗng đâu quét cội hoa vàng

Gom tình ta vào trong rổ trúc

Rồi lạnh lùng hắt xuống tràng giang.


Bài thơ Quét hoa của tác giả Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long

Nghệ danh: Phạm Thiên Thư

Tên thật: Phạm Kim Long

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Phạm Thiên Thư - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Phạm Thiên Thư, Thơ Phạm Thiên Thư, Nhà thơ Phạm Thiên Thư

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long

Nguyệt

Thơ   •   09.11.2021
Người ta đón em Hoa chăng lối ngõ Còn ta đón em Riêng vầng nguyệt tỏ

Áo tím

Thơ   •   09.11.2021
Chim hỏi trên cành Sao "o" áo tím Cho chàng mắt xanh

Hậu Lý Nam Đế

Thơ   •   29.11.2021
Lý dời đô đến Phong Châu Lại xưng đế hiệu, gồm thâu các miền Hậu Lý Nam Đế tiếp nền Lòng dân ly tán, sức bền được sao? Nước chưa ổn, thành chưa cao Giặc Tùy xe ngựa ào ào kéo sang Lý Phật Tử dựng cờ hàng Dân ta xẻ nghé tan đàn vì đâ

Lãng đãng

Thơ   •   09.11.2021
Đáp con xe chợ Về một tỉnh xa Hết tìm quán cóc Ngồi nhậu khề khà Lại về phòng ngủ Thở khói phì phà Mai đón xe sớm Dẫn thây về nhà Gặp mẹ trách hỏi "À, à hôm qua..." Trời dư sương khói Còn sanh chi ta Đời nhiều ràng buộc Đòi chi những là...

Bâng khuâng

Thơ   •   09.11.2021
Chồng em khắt khe Không cho em về Nhớ mẹ quê xa Xanh xao vườn cải Nhớ anh thôn hoa Vất vương nắng tái Nghĩ ai còn chờ Lòng sao ái ngại Vin chùm hoa dại Chiều nay bâng khuâng Mình gái có chồng!

Bố thí đầu

Thơ   •   08.11.2021
Thuở xưa nước Tỳ-xá-ly, Đất thơm in dấu từ bi Phật-đà. Có rừng cổ thụ ta-la, Một chiều chim rộn trong hoa hát mừng. Tay Phật cầm nhánh lan rừng Quay sang phía hữu bảo rằng “A-nan! Đạo ta như khói chiên đàn, Mười phương pháp giới tỉnh hàng nhân thiên.

Vẽ tranh hoá đạo

Thơ   •   08.11.2021
Nắng mai tươi sắc y vàng, Phật cùng hiền giả A-nan lên đường. Bầy chim rời cội lá sông, Bay theo cất giọng hát mừng chân như. Tiếng nào lạnh giữa tâm hư, Lòng hoa hồ cũng trầm tư diệu vời. Thành xa một giải chân trời, Cờ pha mây đỏ ủn hơi vọng đài. S

Xin nhớ

Thơ   •   09.11.2021
Ngồi tựa bên nhau Trong gian lều cỏ Biết nói gì đây Xin vầng trăng tỏ Thấu cho lòng này Và nhớ từ đây...!

II. Appamadavagga (Không phóng dật)

Thơ   •   09.11.2021
21 Tinh tiến: cửa niết bàn buông lung: cổng sinh diệt tịch mặc: lối vô sanh dục lạc: mê vọng trường đành sao, thân bại vương 22 Bực trí tuệ hơn người gắng vượt ba diềng khổ cõi thành hưởng đời đời chẳng sa dòng thác đổ 23 Chống thiền trượng kim cương

XXV. Bhikkhuvagga (Tỳ kheo)

Thơ   •   09.11.2021
357 Như cỏ hại đất quí lửa giận đót thế nhân nguyện bố thí trì giới cho rụng trái hồng trần 358 Như cỏ hoang hại đất mê si huyễn hoặc người ngâm dòng thơ, dòng kệ gieo nhân lành vườn đời 359 Lau lách hại bãi nương như người lụy ái dục bố thí, lìa mê

Câu chuyện quán cà phê đêm

Thơ   •   29.11.2021
Quả dâu vàng trên tường cao Chùm đèn thao thức chờ bao đêm về Kèn đồng cắn hạt đê mê Tôi ngồi - một tách cà phê chợt buồn Chiếc quầy nâu gỗ thuôn thuôn Nghiêng hoa thược dược bên khuôn cửa hồng Qua đây vướng sợi tóc bồng Qua đây vướng sợi tơ đồng chư

Dương Tam Kha

Thơ   •   29.11.2021
Tiếc thay vừa sáu năm trời Ngô vương thác – cả đất trời tiếc thương Dương Tam Kha xưng bình vương Cướp ngôi cháu nhỏ, lẽ thường thế thôi Ngô Xương Ngập phải nổi trôi Trốn qua Nam Sách, lên đồi ẩn thân Tam Kha nuôi Ngô Xương Văn Lại giao Văn giữ binh

XI. Jaravagga (Già)

Thơ   •   09.11.2021
146 Lòng chuốc mãi ưu sầu giữa chợ đời nguy biến trong tăm tối hang sâu chẳng tìm nơi nguyệt hiện 147 Quán tưởng tấm thân này khung thịt xương tật bệnh lầm tưởng kho vàng châu mãi sinh lòng tham giận 148 Ôi hình vóc già kia cánh bèo tàn thảm thiết có

Bánh dầy bánh chưng

Thơ   •   29.11.2021
Lang Liêu một sớm bộ hành Thăm dân bàn định ý lành vua cha Bệ rồng lệnh đã ban ra Các con thi cỗ – để mà truyền ngôi Việc này ý hẳn xa xôi Cỗ là pháp đại trị đời giúp dân Bỗng dưng hiện vị nữ thần Mặt tươi như ngọc, da ngần như trăng Nhìn chàng dù ch

Việc đánh dẹp

Thơ   •   29.11.2021
Thái Tông văn võ song toàn Thân chinh dẹp giặc máu loang chiến bào Chiêm Thành cho đến vùng cao Giặc Nùng cởi giáp xếp đao về đầu Đi tới đâu, bình tới đâu Đều gieo nhân nghĩa ngõ hầu kết ta

III. Cittavagga (Tâm)

Thơ   •   09.11.2021
33 Phàm tâm như biển động huyễn hóa sóng muôn trùng bậc trí giữ chánh trực như khéo chuốt cần cung 34 Lo đọa cõi quỉ ma như cá nằm trên bờ vùng vẫy tìm đáy suối nhớ quê dòng biếc xưa 35 Tâm phàm theo cõi dục tợ biển nổi phong ba điều ngự tâm yên bình

Bố Cái đại vương

Thơ   •   29.11.2021
Đường Lâm tiếp nối một người Phùng Hưng phất ngọn gió trời ra uy Núi sông rầm rập ngựa phi Phá Đô hộ phủ, quân kỳ tung bay La Thành, siết chặt vòng vây Cao Bình Đô Úy lo rày mạng vong Nhân dân thêm dịp nức lòng Phá tan phủ trị, kiếm cung sáng ngời T

Thu say

Thơ   •   09.11.2021
Thu vàng cho áo em xanh Thu hồng cho ửng mười nhành tay hoa Thu xanh cho tóc la đà Mùa thu mực tím cho tà áo bay Hơi thu cho bút anh say Vẽ em xanh mãi nét mày viền trăng

XXVII. Tìm động hoa vàng

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi bảy: (Bốn người lẩy Kiều, canh bánh chưng đêm nơi thôn Bạch Vân (Quê hương Trạng Trình - Nguyễn Bỉnh Khiêm). Nhà sư kể chuyện vui chờ xuân - huyền thoại một bài thơ nơi Chùa Hương Tích, vì nghiệp luỵ thử thách đã nhập và

Siêu thức hát ru

Thơ   •   29.11.2021
Cái ngủ mày ngủ cho ngon Cái võng mày võng cho tròn giấc mơ Cái bướm vàng theo võng đưa Hình như là bóng vật vờ cái tay Cái mây đâu lợp khung ngày Hóa ra dải tóc chị gầy lách lau Cái miệng nhả hạt trân châu Hóa ra là tiếng rầu rầu ru em Cái hoa trắng

Phép mầu khai ngộ - phần 5

Thơ   •   08.11.2021
3.550. Hay chàng biến hóa, như lời đồn xưa. Có tài hô gió gọi mưa, Đánh xong trăm trận như vừa trở tay. Gục đầu nàng thiếp hồn say, Gà đua tiếng gáy chân trời mờ sương. Sáng nghe sẻ hót đầu tường, Tỉnh ra lệch đệm xô giường vắng ai. Buồng gương tóc c

Áo thu

Thơ   •   21.12.2021
Xưa em phơi áo giữa thu phong Lá vàng cài trên lụa rực hồng Nay áo đã cuốn về thiên cổ Lá vàng bay lạnh nỗi niềm không.

Ngọn suối reo quanh lều cỏ hồng

Thơ   •   09.11.2021
Mùa hạ cùng trẻ chăn trâu Vui theo vào tận non sâu bẫy chồn Đường về biêng biếc hoàng hôn Nghé ơi hát gọi vang cồn hoa lau Hái sim đỉnh ngọn đồi sau Nằm trên sỏi trắng ngó màu trời xanh Bạn hiền chim chóc vây quanh Mặt trời mọc nấm đỏ nhành gỗ khô Đê

Uống rượu

Thơ   •   09.11.2021
Hoàng hôn ven suối Vàng lau lách bay Đôi con bướm nhỏ Vẩn vơ rong ngày Nhớ chiều hạ nọ Dan díu bàn tay Lòng anh ngây ngất Làn hương tóc mây Giờ ai thèm nhớ Họa chăng cỏ cây Bên suối uống rượu Buồn hoài quên say!

Tròn vuông

Thơ   •   29.11.2021
À ơi, con ngủ cho thường Tay đưa lòng mẹ có hương hoa vào Ru con câu hát tự hào Máu xương này có từ bao đời truyền Từ ngày Quốc tổ rồng tiên 90.   Nở ra trăm trứng dựng nên cuộc đời Trên tròn như một mặt trời Dưới vuông thu ruộng lúa ngờ

Lá vàng

Thơ   •   21.12.2021
Ngọn lá bay trên đường tà dương Tiếc thu nên lá chửa thôi hường Năm sau mây có về trên bãi Khóc lá vàng nhỏ xuống hạt sương.

Mai Hắc Đế

Thơ   •   29.11.2021
Hoan châu có Mai Thúc Loan Giận quân xâm lược tham tàn lắm phen Tội tình chỉ bọn dân đen Trong khi trưởng giả đớn hèn a dua Trong khi sĩ tử vào hùa Học đời ngoại tộc, say sưa quên giòng Anh em nghĩa dũng một lòng Đứng lên vách sắt thành đồng chung ta

Dưới trăng

Thơ   •   21.12.2021
Giở sách ngồi xem dưới ánh trăng Thiếp đi riêng để bóng trăng nằm Tỉnh ra còn lại tờ sương đọng Hạt sầu gieo trắng giấc trăm năm.

XIII. Lokavagga (Thế gian)

Thơ   •   09.11.2021
167 Chớ thả ý buông lung chớ theo nương tà thuyết chớ giữ niềm chia biệt kết thêm lụy trần hồng 168 Tinh tấn ngả đường vàng như xe theo ngựa mạnh chính đạo luôn thực hành chuyển pháp thừa vạn hạnh 169 Bước chân theo chính đạo thường rũ áo trần sa như

Sinh nhật

Thơ   •   09.11.2021
tặng Phạm Duy Ngày sinh nhật anh Gửi đôi sợi tóc Thắt nơ nhung xanh Trong khăn lụa bọc Hai sợi tóc mai Sợi vắn sợi dài Lấy nhau chẳng đặng Em ơi thương hoài Trời sinh thiên tài Ngồi ôm sợi tóc?

VIII. Tẩy nước cành dương

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ tám: (Kiều đi thăm am xưa - nơi Giác Duyên đã dựng lên để nàng tu - am đã bị đốt, có người khắc trên tường bức tranh hạc, y như giấc mộng hiên thu của nàng) Kiều ngồi thêu đoá phù dung Gió lay những tưởng trùng trùng sóng xanh Con ch

Lão đánh cá và thần biển

Thơ   •   08.11.2021
Ngày xưa dân xóm giang hà, Trên bờ sông liễu thướt tha mấy hàng. Một hôm chung tậu thuyền buôn, Tìm châu ngọc giữa đại dương bềnh bồng. Dẫn thuyền là lão ngư ông, Thạo nghề biển, lại giữ lòng giới trai. Thâm sâu giáo lý Như Lai, Vượt trên sóng bạc b

Lý Nhân Tông

Thơ   •   29.11.2021
Vua Lý Thánh Tông băng hà Thái tử Càn Đức lên là Nhân Tông Lý Đạo Thành giúp hết lòng Thái sư phụ chính bình trong, dẹp ngoài Chọn dùng những bậc hiền tài Lập Quốc tử giám kén tài khoa thi Hàn lâm viện hội sao vì Hàn lâm học sĩ chủ trì văn chương Đắp

Cánh dơi hữu hạn

Thơ   •   29.11.2021
Những buổi chiều vàng ngậy Ngôn ngữ liệng như dơi Những hạt mực di động Không lấp kín vòm trời Vòm trời xanh vô cùng Cánh dôi đen hữu hạn Thân bọt bèo lãng mạn Không nói hết trùng dương Cả khu rừng yêu thương Người chớ đưa tay hái Một trái tình vĩ đạ

Tiên Dung

Thơ   •   29.11.2021
Lá vàng thành chiếc tổ chim Câu ru thành hạt ngọc chìm trong con Một lòng nghĩa nước tình non Nôi thiêng tâm khảm, để còn vươn vai Rằng xưa có bãi sông dài Một chiều mây tím vương hài Tiên Dung Đóa hoa hiện giữa vô cùng Thăm dân công chúa mây dong th

Bắc thuộc lần thứ nhất

Thơ   •   29.11.2021
Giao Chỉ bộ – đổi tên ra Chia thành chín quận để mà giềng cương Nhân dân kẻ giữ lòng thương Nhuộm răng tìm đường ẩn chốn rừng sâu Rèn đao, đọc sách chờ sau Kẻ thì học ngoại cho sâu, đợi thành Lòng người tự chủ là hành Trước giúp Triệu trước tung hoà

Dương Diên Nghệ (hát ru ân nghĩa)

Thơ   •   29.11.2021
A ời, càng ngẫm càng đau Ước chi làm nước qua cầu vô tâm Làm mây lãng đãng bay tầm Làm hoa ven suối, làm mầm chờ xuân Đau vì nặng nghĩa, sâu ân Càng sâu ân nghĩa, trăm phần lại đau Dương Diên Nghệ – tướng bạc đầu Từng theo Khúc Hạo rừng sâu ẩn mình L

Rũ áo hồng trần

Thơ   •   08.11.2021
Lại tôi được thấy tỏ tường, Một thời Phật ngự trong vườn Cấp Cô, Dưới cây thái tử Kỳ-đà, Bốn mùa cây cỏ ra hoa cúng dường. Sáng kia Xá-vệ thành sương, Cửa ngoài nở mặt trời hường sáng soi. Phật mang y, bát rạng ngời Bước chân tịch mặc trong đời tham

Hồn nhạc

Thơ   •   29.11.2021
Con sông là nhành tay Chiếc cầu là vòng ngọc Bắc một phương trời mọc Một phương thành phố lam Cầu là viền trăng cam Sông thả dài tóc biếc Em bên cầu liếc liếc Mắt thả đóa phù dung Con sông dây đàn chùng Chiếc cầu dài cung gảy Cây vĩ cầm run rẩy Buổ

Hạnh nguyện

Thơ   •   08.11.2021
Nhớ xưa khi đấng Pháp vương Ở Kỳ-xà-quật núi sương ngút trời. Gặp phen thời tiết đổi dời, Phật vừa thọ bịnh, cho mời vị lang. Thầy ngụ trong Cúc Mai trang, Bên dòng sông nhỏ buông hàng liễu dương. Vợ chồng nổi tiếng y vương, Cứu người tật bệnh tai ươ

Cõi thơ (I)

Thơ   •   09.11.2021
Em hỏi nơi ta Xin kiếm tàng hoa Điệp vàng trải ngõ Có mẹ nua già Chăm từng ngọn cỏ Có áng giang hà Trên lều thơ nhỏ Có vườn hồng đỏ Có giậu cúc vàng Có giàn hoa lý Có vồng rau lang Em vào cõi đó Xin bước dịu dàng Vì lòng ta trải Cả bông hoa vàng

Qua cầu

Thơ   •   09.11.2021
Em bước qua cầu Chân khua nước suối Anh nhìn đắm đuối Dáng em rầu rầu Rồi em về đâu Nhớ chi con cầu Riêng ta ngồi mãi Dưới tàng hoa ngâu!

Một lòng trợ đạo - phần 1

Thơ   •   08.11.2021
Nhớ xưa vùng ngát hương cau, Nơi dinh cơ bậc sang giàu vô song. Là ngài Tu-đạt chính trung, Phò vua giúp nước cường hùng một phương. Ngài thường trải rộng lòng thương, Giúp người cô độc vất vương bụi bờ. Lại dành riêng cảnh nên thơ, Cho ai đau ốm nươ

Thiên nhiên

Thơ   •   29.11.2021
tặng họa sĩ Phạm Cung Sau người tim tím khung sao Em về cởi áo chiêm bao mịn màng Ngồi đây đốt thuốc miên man Song song trắng muốt hai hàng quỳnh hoa Cánh chim vai tượng la đà Đem hai khoang mộng thuyền qua gò đào Sau người biêng biếc khung sao Bước

Thiên tán ca - phần 2

Thơ   •   08.11.2021
PHÁP TÁNH Bước lên trí huệ siêu phàm, Cũng là đường xuất thế gian mê mờ. Chẳng còn đứng giữa đôi bờ Bâng khuâng trầm nguyệt, vật vờ phù vân. Một lòng ly huyễn lìa chân, Phá muôn thành quách phù trầm chiêm bao. Ung dung trong ánh bạch hào, Mười phương

Hát ru sự đời

Thơ   •   29.11.2021
À ơi như gió mùa thu Có con bướm cũng sương mù vào nôi Sự đời, thay bậc đổi ngôi Một nền độc lập bao người tận trung Dây đàn khuôn bậc sao rung Gian nguy lại có anh hùng lo toa

III. Ruổi rong nhật nguyệt

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ ba: (Vẽ cuộc du sơn, Kiều nhìn đôi hài của mình, ngộ ra mọi cuộc tìm kiếm bi đát của kiếp người) Nửa Thu nhân tiết đẹp trời Non nghiêng - bút dựng, mây dời - mực sa Thênh thang cáng gấm, tàn hoa Chàng Kim ngựa trước, áo nhoà sắc cây M

Một lòng trợ đạo - phần 4

Thơ   •   08.11.2021
Trần gian một cõi Bồ-đề chở che.” Tu-đạt cung kính hầu nghe Lời thiền sư tỉnh giấc mê trường đời. Thế rồi vừa một tháng trời, Vườn Kỳ dựng đủ năm mươi ngôi nhà. Giữa nơi dị thảo kỳ hoa, Lại riêng dựng một ngôi nhà gỗ thơm Làm chỗ ngự của Thế tôn, Bê

IV. Puppavagga (Hoa)

Thơ   •   09.11.2021
44 Người nắm vững tâm mình chinh phục khắp ba cõi khéo diễn vi diệu kinh như đạo gia sáng tạo kết hoa thơm nghìn tràng 45 Thông suốt kinh luật luận chuyển pháp khắp trời người xướng tụng ảo diệu thơ gieo hạt hoa khắp cõi 46 Quán tự thân bọt nổi pháp

Cơ duyên

Thơ   •   08.11.2021
Khơi trầm thơm tụng kinh Hiền, Núi Đông thoát hiện một viền gương nga. Vườn nhài đơm trắng ngàn hoa, Tầm hương chim cũng la đà bay sang. Nến rơi lã chã giọt vàng, Trang kinh lấp lánh đôi hàng sao in. Gió lay tờ nguyệt im lìm, Mỗi dòng chữ mở cánh ch

Bố thí mắt

Thơ   •   08.11.2021
Ngày xưa, trong một rừng cây Bên thành Xá-vệ, dưới mây phớt hồng. Chim vi vút hót trong sương, Hoa man mác nở bên đường mát tươi. Hương bay mấy dặm tơ trời, Nhà tranh đôi nếp thoảng hơi tịnh trầm. Tiếng vàng giữa chốn tuyền lâm, Như xuân suối chảy nh

Trách vì

Thơ   •   29.11.2021
Thì tôi biết toỏng đi rồi Chẳng qua cái ngại xanh chồi đơm bông Nên rằng cách núi ngăn sông Chẳng qua vì một tấm lòng ngăn chia Một câu rằng xõa tóc thề Một câu rằng nhớ thuơng đề dòng thơ Một câu rằng đợi rằng chờ Một câu sống chết ai ngờ cũng bay H

Tình đại dương

Thơ   •   29.11.2021
Người yêu ta như bướm Chấp choáng rồi bay luôn Ta yêu như sóng cuộn Sự sống của đại dương Người yêu ta như sương Long lanh tàn quá lẹ Yêu người như nét vẽ Đặt xuống là không phai Yêu ta như quăng chài Qua vùng này vùng nọ Ta yêu người như gió Bám luô

Luyện kiếm độ đời

Thơ   •   08.11.2021
Thời xưa ở trại phù vân, Có giàn thiên lý thơm ngần đơm hoa. Bốn mùa thu lại xuân qua, Chim về ăn trái quanh nhà hồng mai. Chủ nhân sinh được một trai, Trong ngày sương kết thành đài hoa rơi. Lại thêm mấy cánh hạc trời, Múa kêu đôi tiếng tuyệt vời rồ

VI. Panditavagga (Hiền trí)

Thơ   •   09.11.2021
76 Lời hiền như gió mát người hiền như gương trong dẫn ta khỏi lầm lạc đưa ta khỏi hoại vong 77 Lời hiền như vàng bạc người hiền như thành trì đưa ta đến an lạc ngăn ta khỏi vọng si 78 Lìa khe sâu chướng khí lìa suối độc rừng thiêng kết bạn với bực

Đạo ca 3 - Chàng dũng sĩ và con ngựa vàng

Thơ   •   09.11.2021
Một chàng dũng sĩ trên thớt ngựa vàng rong ruổi sa trường Một chàng dũng sĩ trên thớt ngựa vàng rong suốt thời gian Một chàng dũng sĩ đôi mắt u buồn như ánh trăng vàng Lòng chàng nung nấu một mối u sầu tìm dấu người yêu Một sớm mai chàng dừng nơi đỉ

Vì đức quên thân

Thơ   •   08.11.2021
Thời xưa tinh xá Ni-câu, Lưng non sương tỏa nhịp cầu treo mây. Suối cao tung dải tơ bay, Sớm mai hồng đượm, cuối ngày vàng pha. Đầu non tùng bách reo ca, Sườn mây biếc tụ quanh nhà cỏ thơm. Chim kêu lau nội hoa cồn, Tiếng tan như giục suối dồn âm tha

Mái tóc

Thơ   •   29.11.2021
Tà áo em bay khuất dặm trường Theo tìm như bướm dõi làn hương Tóc bay một thoáng chiều tao ngộ Em lợp hồn ta một mái hương

Hát ru Việt sử thi

Thơ   •   29.11.2021
Hát ru cho mạnh dưỡng sinh Vào câu siêu thức cho tình ngàn thu À ơi, cho cháu lời ru Cất từ cái thuở sương mù cha ông Chim Hồng, chim Lạc qua sông Bay theo Việt sử từng dòng là thơ Đêm đêm nhịp võng trăng mờ Trăng soi câu hát ru hờ con tim Tay bà hóa

Lá rơi

Thơ   •   29.11.2021
Lá rụng vườn ta vàng vườn em Tình ta theo lá trải bên thềm Gót hồng em có đi trên lá Đố biết vì sao - gặp chút êm!

Buồn bã

Thơ   •   09.11.2021
Dưới trăng mơ màng Em ngồi rửa tay Những hạt tơ vàng Vương xuống đất này Tan thành dải mây Vướng chân anh ngã Em cười ròn rã Anh thành cỏ cây!

Tiên Ngô vương (939-945)

Thơ   •   29.11.2021
Từ đây cả nước ra quân Sĩ phu cùng với thứ dân một lòng Về Cổ Loa, xưng Ngô vương Chỉnh trang việc nước miếu đường uy nghi Trong ngoài công việc thiết thi Giao Châu dựng nước khác gì trung nguyên Đặt quan trấn giữ các miền Văn công võ trị dưới trê

Nhà Triệu

Thơ   •   29.11.2021
Con cò đi gọi mây che Tay chị vỗ về gọi giấc ngủ thơ À ơi, giọng chị là tơ Se võng ru hờ, bé ngủ là sao Triệu Đà san được thành cao San được thế nào – cái tấm lòng dân Đã từng thắng đại quân Tần Đồ Thư tướng phải bỏ thân chiến trường Triệu Đà xưng h

Căn gác tịch mịch cuối chân đồi ấp Đông

Thơ   •   09.11.2021
Chiếc vòng tâm tưởng trong ta Kết nên từ những đoá hoa chiều vàng Kết từ những bước mơ màng Xâu dài con suối nơi trang trại hồng Vòng còn tươi thắm thu đông Trang nghiêm những phút bềnh bồng ra đi Cỏ hoa cô đọng xuân thì Một tràng tiểu mộng xanh rì l

Chim thuý

Thơ   •   09.11.2021
Bao nhiêu hiện hữu Đã xuống dòng sông Và những bông hồng Của thời non trẻ Vùi trong dâu bể Hòa trong bể dâu Còn lại gì đâu Như con chim thúy Ta soi dòng sầu Thấy bao giọt lệ Hóa thân nhiệm màu!

Phù Đổng

Thơ   •   29.11.2021
Ngày xưa có bậc kỳ tài 150.  Lên ba tuổi đã vươn vai anh hùng Cưỡi lên ngựa sắt vẫy vùng Nhổ tre ra trận muôn trùng giặc tan Chẳng nhờ giáp trụ vua ban Mà nhờ “ruột ngựa” đã tràn lòng dân Quả cà hạt gạo ra quân Gái trai già trẻ dự phần chiến cô

XV. Sukhavagga (An lạc)

Thơ   •   09.11.2021
197 Giữa xiềng xích hận thù giữa cội rừng tà kiến lòng không vương thù hận trí như trăng mùa thu 198 Giữa thế gian trùng trùng tâm bệnh khơi lửa đỏ lòng vô nhiễm tròn đầy như vừng hồng sáng tỏ 199 Giữa dòng đời tham dục như núi cách sông ngăn lòng ng

Tình đợi

Thơ   •   29.11.2021
Sáng sáng ta chờ em Như rừng chàm đợi gió Sáng sáng ta chờ em Như sao mai cuối lộ Núi mãi nằm đợi gió Gió chầm chậm bay qua Nhẹ cánh dài vơ vẩn Như bướm vờn quanh hoa Như sao chờ quen thuộc Long lanh một phía trời Anh ngồi buồn đốt thuốc Nghe giọt cà

Người con hiếu hạnh

Thơ   •   08.11.2021
Ngày xưa Phật ở đất La, Trong vườn lục trúc nơi nhà cỏ tranh. Ngày ngày hóa độ trong thành Như chim Thu tự cõi thanh tịnh về. A-nan hiền giả hầu kề, 1.450.  Bước chân theo nở đóa lê đậm đà. Cổng Đông có một túp nhà, Ông thường thấy vợ chồng già

XVIII. Malavagga (Đạo)

Thơ   •   09.11.2021
235 Người như ngọn lá héo nán chờ ngọn gió thu trước cửa mồ hoại diệt sao chửa lắng tâm tu 236 Lấy mình làm đảo quí kho tạng chất minh châu gội sạch trần sa nghhiệp hóa thân cõi nhiệm mầu 237 Thôi đời sắp lụn tàn như dầu hao lửa lụi hãy dừng bước qua

XXV. Kiều ngồi ven suối

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi lăm: (Kiều thăm lại mộ Đạm Tiên, bài thơ tức cảnh khắc trên cây ngày xưa, bay lên bốn con bướm, đậu trên bàn tay nàng như một đoá hoa) Kiều Thu lá úa bay vào Tiểu khê dải nước trong veo một dòng Ai đem tơ lụa ra hong Gió bay

Liềm trăng

Thơ   •   21.12.2021
Ngàn xưa ai từng ở nơi này Rồi đến ngàn sau ai đến đây Câu hỏi - liềm trăng còn ngoặc mãi Lời thưa - dằng dặc mấy cồn mây.

Núi Phượng Hoàng

Thơ   •   29.11.2021
Chiều reo trên ngọn tùng xanh Tưởng Nguyễn Trãi mái nhà tranh vẫn còn Viết bài thơ gọi núi non Bài thơ ấy vẫn xanh con Phượng Hoàng Ta ngồi lưng núi mơ màng Nghe như lá rụng suối mang hịch truyền Ta ngồi hỏi cỏ xanh lên Biết đâu chốn cũ là nền nhà th

XXIII. Bao năm tơ tưởng

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ hai mươi ba: (Kiều nhìn qua màu xanh vách núi cố huơng mới ngộ ra chính hoàn cảnh thiên nhiên và thân thuộc ban đầu đã tạo nên tâm thức nàng - chỉ có quê hương mới mang lại thứ chân hạnh phúc – viên Ngọc Báu trong mình mà mãi lãng quên&#

Độc huyền

Thơ   •   29.11.2021
Khép mắt ta nhìn em Thấy hình hài diễm lệ Đứng trên ngàn sóng bể Trấn át ngàn phong ba Tà áo trắng kiêu sa Đôi mắt huyền như ngọc Đôi môi thuyền độc mộc Chở thơm khoang đào hoa Mái tóc dài thướt tha Cài đóa hồng tuệ nhật Phải em là sự thật Từ một ngà

Đom đóm

Thơ   •   29.11.2021
Ta vượt nghìn năm tới thế gian Làm con đóm biếc đậu trên bàn Soi dòng thơ tìm câu thi ngộ Gặp lại hồn xưa đã quá qua

Áo cũ

Thơ   •   09.11.2021
Xưa khâu áo này Đường kim mũi chỉ Nay anh lại thăm Em đã theo chồng Anh mang áo cũ Đắp khi gió đông!

Đạp xanh

Thơ   •   29.11.2021
Đạp về cuối dốc phố xanh Đèo theo u tịch nguyên vành trăng non Nụ đèn bán thuốc héo hon Nhớ con mắt cũ chưa mòn dung hoa Đạp về thăm hỏi cái ta Một viền huệ nhật trên tà áo thơm Đèo theo con mắt em hờn Chuyến xe ghé trạm bên đường lá bay Đạp qua phơ

Những lời thược dược

Thơ   •   29.11.2021
Trong lòng đất thâm sâu Thốt một nhành thược dược Đoá hoa như giọt nước Lóng lánh hồn thiên thâu Từng cánh hồng đan nhau Xoè những lời bất tận Lòng đất già lận đận Ướp thơm những chùm hoa Hoa nhiệm mầu trong ta Đất nhiệm mầu trong nụ Cây dương cầm vũ

Trồng đào cúng Phật

Thơ   •   08.11.2021
Ngày xưa nơi Xá-vệ thành, Có nhà giàu nọ phúc lành dày lâu. Thường hay giúp kẻ cơ cầu, Khiến cho giải oán vơi sầu nhiều nơi. Cho nên phước báo tuyệt vời, Sinh được một trẻ khác đời xưa nay. Vừa ra đã biết hỏi ngay: ”Cha ơi, Phật vẫn trụ đời phải chă

Vi Diệu Tỳ-khiêu-ni - phần 2

Thơ   •   08.11.2021
8.050.  Mụ ra tỉnh đó, dám ngần ngại chi. Nơi đây xe ngựa bốn bề, Đưa nàng vào một nhà kia lạ lùng. Mụ thầm thì chuyện buồng trong, Rồi ra bảo “hãy nén lòng ở đây. Tôi đi lo giúp việc ngay, Người quyền quý tại chốn này thiếu chi.” Dứt lời mụ vộ

Tượng biếc

Thơ   •   21.12.2021
Xoã tóc em ngồi thêu áo bông Dáng gầy như thược dược mơ mòng Trong hồn thơm em là tượng biếc Ngồi tung hoa xuống cõi mênh mông.

XIX. Dhammatthavagga (Pháp trụ)

Thơ   •   09.11.2021
256 Người phụng thờ chính pháp ba nghiệp như hương hoa trí lự như nhật nguyệt biện biệt nẻo ngay, tà 257 Bực an trụ chính pháp là bắc đẩu soi đường một lòng giữ giới luật bền chí như kim cương 258 Tịch mặc, không ân oán chẳng sợ hãi mê đường trí sáng

Nhân quả chẳng dời

Thơ   •   08.11.2021
Xưa, nơi ngàn biếc thông reo, Chim muôn giọng hót, bướm nhiều cánh tươi. Nhìn lên triền núi khơi vơi Cạnh dòng suối nhạc, gần trời mây non. Có nhà mái cỏ chon von, Cảnh người gà trống nuôi con ngậm ngùi. Bữa khoai bữa sắn lần hồi, Sao thưa nhớ bạn,

VII. Arahantavagga (A la hán)

Thơ   •   09.11.2021
90 Dứt tham ái buộc ràng đạo giải thoát viên mãn tịnh quốc cuối đường vàng đón người lên cõi sáng 91 Bậc chánh niệm dũng mãnh vượt thoát phiền não gia như chim hồng tung cánh luyến chi cõi ái hà 92 Những bực a la hán lìa quyền danh huyễn hoại như ch

Hát bên sông

Thơ   •   29.11.2021
Khuya nay tựa thành cầu Nhìn dòng sông tịch mịch Con nhái bầu lích chích Trong bè hoa muống xanh Những xóm nhà loanh quanh Thức vài ô cửa tím Làn gió đêm bịn rịn Quẩn chân như mèo con Trên đỉnh trời chon von Biếc chùm sao lam thạch Nhớ đêm ngồi viế

Ngày xưa Hoàng thị...

Thơ   •   09.11.2021
Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Chim non giấu mỏ Dưới cội hoa vàng Bước em thênh thang Áo tà nguyệt bạch Ôm nghiêng cặp sách Vai nhỏ tóc dài Anh đi theo hoài Gót giầy thầm lặng Đường chiều úa nắng Mưa nhẹ bâng khuâng Em tan trường về Cuối đường mâ

Ngọc nở thành sen

Thơ   •   08.11.2021
Ngày xưa, một sớm hồng pha Áo bầy thôn nữ tỉa hoa ngoại thành. Truyền nhau tin miệng loan nhanh Rằng có một trẻ vừa sanh tuyệt vời. Trang nghiêm tướng mạo khác đời, Lòng tay như ngọc tỏa ngời hào quang. Ai nghe chẳng ghé mai trang, Đòi xem tận mắt rõ

XVII. Kodhavagga (Phẫn nộ)

Thơ   •   09.11.2021
221 Xa bỏ lòng giận hờn trừ diệt thoát kiêu mạn chẳng chấp trước sắc, danh khổ, vui: ngọn gió thoảng 222 Ai tắt được giận hờn mới là người chí thiện lời hiền như hương thơm lòng ngời như trăng hiện 223 Từ bi tan oán giận bố thí sạch mê tham chân thực

Tĩnh vật chiều

Thơ   •   29.11.2021
Trong khung cửa nhà nào Khêu ngọn đèn dầu nhỏ Làn mây che mái cỏ Mái cỏ nép làn mây Buổi chiều nắng giăng dây Chia nửa vàng nửa tím Đồi lau như con nhím Xù lông bò đi ăn Dưới khung cửa nhà tranh Rang hạt đèn chín đỏ Đầu sông ngôi sao nhỏ Xanh nụ đè

Con rắn cúng ngọc

Thơ   •   08.11.2021
Thế tôn nhìn ngắm mây bay Sớm qua núi biếc, chiều này sông lam. Ngài truyền hiền giả A-nan Bảo cho đại chúng khóa an cư là: “Như sông gợn bóng mây qua, Như non bát ngát đường hoa vân trình, Trầm tư khai mở trí mình, Từ bi hóa độ chúng sinh mọi loài.

Chính đạo

Thơ   •   08.11.2021
Trong làn gió sớm vi vu, Vườn kỳ trăm dặm sương mù còn vây. Chim vừa thức động lá cây, A-nan dâng nước hầu Thầy đã xong. Ung dung đến dưới cội hồng, Ngồi lên tảng đá, trải lòng từ bi. Quán mười phương cõi lưu ly, Nước mây tạo vật thu về một thân. Dù

Tơ nhạc

Thơ   •   29.11.2021
Sợi băng nào vương nơi đây Biết đâu chẳng nhớ chuyện ngày phôi pha Nhạt nhòa theo một dung hoa Con tàu than bỏ sân ga mịt mù Sợi băng dài vương cỏ thu Biết đâu có hạt phù du tự tình Hồ như ánh sáng lung linh Quay quay tơ nhạc tung mình chim cao Trong

Lý Thái Tông

Thơ   •   29.11.2021
Khi hoàng đế mới băng hà Thái tử Phật Mã lên là Thái tông Ba hoàng tử tranh ngai rồng Một Lê Phụng Hiểu dẹp xong loạn thần Nghĩ tình cốt nhục khai ân Cho y chức cũ yên phần chúa tôi Lập lệ năm mỗi thề bồi Trước đền Đồng Cổ xin trời chứng minh Hiếu tr

Hoạt cảnh

Thơ   •   29.11.2021
Có người mẹ ôm con Lết trong hè sa mạc Đời thừa như cọng rác Vật vưởng như lá khô Trên vòm trời lô xô Muôn trùng con sóng nắng Bà bước đi thầm lặng Manh áo vắt mồ hôi Đứa bé nở trên môi Gửi nụ cười lên mẹ Nhành tay gầy năm chẽ Quờ quạng tìm trên ca

Hát ru Trưng vương

Thơ   •   29.11.2021
A ời, viên ngọc dạ minh Không bằng ánh mắt lung linh bé hồng Ước gì lấy tóc con sông Bện cho con chiếc cầu vồng con qua Ru con sự tích nước nhà Mở đầu độc lập lại là nữ nhi Nghìn năm đổi chủ, thay vì Lạc hầu, Lạc tướng vẫn y không dời Càng chia rẽ,

XIX. Nàng rằng suối chảy

Thơ   •   09.11.2021
Bức thứ mười chín: (Đã tậu lại vườn Thuý, ông bà Vương, Thuý Kiều và Hương Nhi sửa soạn về quê cũ. Vương Quan ghé lại thăm nói về Ẩn Lan) Cuối Xuân đường rụng đầy hoa Cánh rơi tưởng nụ mây sa bềnh bồng (2040) Kiều ra tựa cửa ngùi trô

Hát ru tái sinh nhân quả

Thơ   •   29.11.2021
Bây giờ nghe chuyện tái sinh Tin hay không tự hỏi mình được chi À ơi sao ngủ cười gì Như mừng gặp lại, từ ly kiếp nào Tin thì cảm thấy nao nao Biết đâu cha mẹ trước, vào làm con? Tình người sẽ thắm thiết hơn 1200. Mình không sợ chết, mất trơn cuộc đờ

Ngày mai

Thơ   •   09.11.2021
Mai em ra trường Đi xa dạy học Hứa dạy trẻ đọc Trang sử đấu tranh Của dân tộc mình Miệng cô xinh xinh Giảng về cách mạng Và trên vầng trán Ngời ánh quang vinh Em đem bình minh Về từng mắt trẻ Anh tưởng tượng thôi Đã rưng nghẹn lệ Yêu em vô kể Cô giá

Khúc Thừa Mỹ

Thơ   •   29.11.2021
Con là Thừa Mỹ tiếp xây Năm năm cửa ải lại đầy ngoại xâm Quân Nam Hán kéo rầm rầm Cậy đông hiếp ít, vẫn cầm gươm đao Quê hương thêm nhuốm máu đào Máu xương thêm bước tự hào tương la