Liễu biếc
Thơ
•
Thứ ba, 21/12/2021, 20:02 PM
Mây xám lang thang trở bước về Nghe đâu lá rụng chạnh hồn quê Lại thăm ngõ cũ đôi nhành liễu Liễu vẫn chờ ai xõa tóc thề.
Nội dung bài thơ: Liễu biếc
Mây xám lang thang trở bước về
Nghe đâu lá rụng chạnh hồn quê
Lại thăm ngõ cũ đôi nhành liễu
Liễu vẫn chờ ai xõa tóc thề.
Bài thơ Liễu biếc của tác giả Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long
Nghệ danh: Phạm Thiên Thư
Tên thật: Phạm Kim Long
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Phạm Thiên Thư - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Phạm Thiên Thư, Thơ Phạm Thiên Thư, Nhà thơ Phạm Thiên Thư
Cùng tác giả: Nhà thơ Phạm Thiên Thư - Phạm Kim Long
Thơ
•
08.11.2021
8.050. Mụ ra tỉnh đó, dám ngần ngại chi. Nơi đây xe ngựa bốn bề, Đưa nàng vào một nhà kia lạ lùng. Mụ thầm thì chuyện buồng trong, Rồi ra bảo “hãy nén lòng ở đây. Tôi đi lo giúp việc ngay, Người quyền quý tại chốn này thiếu chi.” Dứt lời mụ vộ
Thơ
•
29.11.2021
A ời, ví được là tơ Mẹ đan con võng căng chờ tương lai Mẹ nghèo chỉ có đôi tay Ôm con ước nguyện thành tài mai sau Con ơi, vực thẳm rừng sâu Chỉ cao nhật nguyệt ngửng đầu mà đi Ngày xưa có thần Kim Qui Người cầm qui cách, khác chi khuôn vàng Hẳn là
Thơ
•
29.11.2021
Vua Lý Cao Tông băng hà Thái tử Sam kế vị – là Huệ Tông Loạn về Tức Mạc, Xuân Trường Kết duyên Trần thị hợp cùng sức dân Ban chức tước khắp họ Trần Nhạc gia Trần Lý mộ quân hộ trào Trần Tự Khánh giỏi lược thao Dần dần quyền bính thâu vào một tay Huệ
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ mười chín: (Đã tậu lại vườn Thuý, ông bà Vương, Thuý Kiều và Hương Nhi sửa soạn về quê cũ. Vương Quan ghé lại thăm nói về Ẩn Lan) Cuối Xuân đường rụng đầy hoa Cánh rơi tưởng nụ mây sa bềnh bồng (2040) Kiều ra tựa cửa ngùi trô
Thơ
•
29.11.2021
Cửu Chân có nữ tài ba Nay là họ Triệu, tên là Thị Trinh Võ văn thao lược, nhiệt tình Chí toan “chém cá tràng kình biển Đông Cưỡi gió mạnh quét núi sông Cứu dân thoát ách nô vong bấy ngày” Bà vào núi nứa ngàn mây Chiêu binh nghĩa dũng nghìn tay tung h
Thơ
•
09.11.2021
197 Giữa xiềng xích hận thù giữa cội rừng tà kiến lòng không vương thù hận trí như trăng mùa thu 198 Giữa thế gian trùng trùng tâm bệnh khơi lửa đỏ lòng vô nhiễm tròn đầy như vừng hồng sáng tỏ 199 Giữa dòng đời tham dục như núi cách sông ngăn lòng ng
Thơ
•
29.11.2021
Gió ngồi nhờ trên lá Lá ôm tròn như tim Chiều nay ngôn ngữ lạ Đậu xuống hồn như chim Chiếc thuyền biêng biếc lá Đưa một con ngựa trời Liếc đôi dao lá mạ Nghinh mắt nhìn xa khơi Mũi thuyền mãi dâng cao Khi biển chiều xuống thấp Sóng gió lùa xôn xao Ng
Thơ
•
29.11.2021
Lý Công Uẩn, người Bắc Ninh Võ văn trí sáng, sách kinh lòng thờ Ông làm quan ở Hoa Lư Chức Chỉ huy sứ, quân cơ rộng quyền Long Đĩnh, bạo chúa hôn quân Triều thần bất mãn, quốc dân bất bằng Gặp khi Long Đĩnh vừa băng 950. Ông lên ngôi báu, giữ
Thơ
•
29.11.2021
À ơi như gió mùa thu Có con bướm cũng sương mù vào nôi Sự đời, thay bậc đổi ngôi Một nền độc lập bao người tận trung Dây đàn khuôn bậc sao rung Gian nguy lại có anh hùng lo toa
Thơ
•
08.11.2021
Đạo này chẳng hiểu từ đâu truyền vào. Thấy cha thấp thoáng song đào, Nàng ra khép nép cúi chào lão thân. Ông rằng “ta đang phân vân, Vì nghe thuyết giảng trăm phần lạ tai. Chẳng hay con học nơi ai Mà thông lý đạo tuyệt vời biết bao?” Nàng thưa “đức P
Thơ
•
29.11.2021
Lý dời đô đến Phong Châu Lại xưng đế hiệu, gồm thâu các miền Hậu Lý Nam Đế tiếp nền Lòng dân ly tán, sức bền được sao? Nước chưa ổn, thành chưa cao Giặc Tùy xe ngựa ào ào kéo sang Lý Phật Tử dựng cờ hàng Dân ta xẻ nghé tan đàn vì đâ
Thơ
•
09.11.2021
157 Thời gian như ngựa ruổi trần thế như mây mù yêu mình nên tu tỉnh mau vượt cõi thâm u 158 Đặt mình trong chính đạo như thước ngọc khuôn ngà mới mong khỏi lầm lỗi giáo hóa cõi trần xa 159 Khuyên người theo mình làm trước giữ lòng cẩn trọng sửa mình
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa lại cũng châu này, Một vua hiền đức là ngài Lý Sa. Trị muôn cõi nước gấm hoa, Bốn phương như thể một nhà an vui. Thái bình thịnh trị nơi nơi, Dân coi vua thể như người cha yêu. Ngài thường sớm tối đăm chiêu, Cái thân hoại khổ diễm kiều mà ch
Thơ
•
29.11.2021
Những buổi chiều vàng ngậy Ngôn ngữ liệng như dơi Những hạt mực di động Không lấp kín vòm trời Vòm trời xanh vô cùng Cánh dôi đen hữu hạn Thân bọt bèo lãng mạn Không nói hết trùng dương Cả khu rừng yêu thương Người chớ đưa tay hái Một trái tình vĩ đạ
Thơ
•
09.11.2021
Chắp tay lạy Người, cho xin nụ cười Chắp tay lạy Trời, cho đám mưa rơi Chắp tay lạy Ðất, cho mầm cây tươi Chắp tay lạy Nước, cho mát cõi đời Chắp tay lạy rồi, lạy mãi không thôi Chắp tay lạy nữa Tôi lạy mây bay cho trời cao rộng Tôi lạy sông trôi ch
Căn gác tịch mịch cuối chân đồi ấp Đông
Thơ
•
09.11.2021
Chiếc vòng tâm tưởng trong ta Kết nên từ những đoá hoa chiều vàng Kết từ những bước mơ màng Xâu dài con suối nơi trang trại hồng Vòng còn tươi thắm thu đông Trang nghiêm những phút bềnh bồng ra đi Cỏ hoa cô đọng xuân thì Một tràng tiểu mộng xanh rì l
Thơ
•
29.11.2021
Như một nhành bí xanh Con sông nằm vỗ sóng Mặt trời chiều chín rụng Vàng một trái bí ngô Xuôi theo sóng lô xô Nghiêng cánh bèo hoa biếc Hoa trong chiều đơn chiếc Trôi về đâu, về đâu Mây tím cong nhịp cầu Mòn mấy thanh gỗ bạc Túp lều tranh xao xác T
Thơ
•
29.11.2021
Lê Đại Hành, quê Thanh Liêm Võ văn thao lược, lại thêm hùng tài Cùng Đinh Bộ Lĩnh chung vai Dẹp yên nội loạn trong ngoài uy danh
Thơ
•
08.11.2021
Chuyện xưa tại xóm Bình Đông, Gần thành Xá-vệ có đồng nho tươi. Là nhà hào phú đắc thời, Cậy quyền ức hiếp bao người cực thay. Muộn mằn vợ mới mang thai, 5.300. Tưởng là quý tử, mừng vui đợi chờ. Nào hay khi trẻ sinh ra, Không tai, không mắt xấ
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa dân xóm giang hà, Trên bờ sông liễu thướt tha mấy hàng. Một hôm chung tậu thuyền buôn, Tìm châu ngọc giữa đại dương bềnh bồng. Dẫn thuyền là lão ngư ông, Thạo nghề biển, lại giữ lòng giới trai. Thâm sâu giáo lý Như Lai, Vượt trên sóng bạc b
Thơ
•
09.11.2021
290 Dời bỏ vương thành nhỏ tìm cõi ngọc lưu ly là niết bàn tịch tịnh người trí sẽ ra đi 291 Gieo khổ cầu an vui như khát tìm nước biển lòng sân hận buộc người như sương giăng bão hiện 292 Hành động không nhằm việc kẻ ngạo mạn buông lung lòng mãi xây
Thơ
•
29.11.2021
Con là Thừa Mỹ tiếp xây Năm năm cửa ải lại đầy ngoại xâm Quân Nam Hán kéo rầm rầm Cậy đông hiếp ít, vẫn cầm gươm đao Quê hương thêm nhuốm máu đào Máu xương thêm bước tự hào tương la
Thơ
•
08.11.2021
Nắng mai tươi sắc y vàng, Phật cùng hiền giả A-nan lên đường. Bầy chim rời cội lá sông, Bay theo cất giọng hát mừng chân như. Tiếng nào lạnh giữa tâm hư, Lòng hoa hồ cũng trầm tư diệu vời. Thành xa một giải chân trời, Cờ pha mây đỏ ủn hơi vọng đài. S
Đạo ca 3 - Chàng dũng sĩ và con ngựa vàng
Thơ
•
09.11.2021
Một chàng dũng sĩ trên thớt ngựa vàng rong ruổi sa trường Một chàng dũng sĩ trên thớt ngựa vàng rong suốt thời gian Một chàng dũng sĩ đôi mắt u buồn như ánh trăng vàng Lòng chàng nung nấu một mối u sầu tìm dấu người yêu Một sớm mai chàng dừng nơi đỉ
Thơ
•
29.11.2021
tặng Thúy Vinh Em nghiêng đầu ngâm thơ Tóc bay dòng sông mượt Những vần thơ bay lướt Ngang khung trời giăng tơ Em nghiêng mình ngâm thơ Buổi chiều không nhích bước Mảnh mặt trời say khướt Mặt hồng hào rượu nho Trên một nhành môi khô Ta hái hoài trá
Thơ
•
29.11.2021
Trăng khoả thân trên đồi Trăng khoả thân đầu suối Trong nỗi niềm tiếc nuối Khoác hờ làn mây cam Trên sườn đồi sương lam Trăng uốn mình như ngọc Nấp sau chùm hoa mộc Trăng thẹn thùng miên man Con suối mắc tơ vàng Trăng đong đưa nhịp võng Mặt che là
Thơ
•
21.12.2021
Vuốt râu cười nâng rượu thiết tha Dường như hoa tươi chẳng cảm tình già Ngày xưa cả một thời niên thiếu Đeo đuổi tang bồng lỡ mất hoa.
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ hai: (Thực chất tình yêu Kim, Kiều) Đền nhau tơ tóc duyên đầu Ba năm – trăng dãi hoa dầu thế thôi Ý người – sóng nổi, mây trôi Chốn xa tìm đến, đến rồi - lại đi Hiên Thu lần lữa cầm kỳ Chén quỳnh lạnh rượu, câu thi biếng vần (20
Thơ
•
29.11.2021
Đêm đêm ta trở về Hồn ta còn ẩn lại Dưới chùm hoa man dại Là nụ cười lách lau Những giờ ta xa nhau Là tình thêm níu lại Mười ngón dài vụng dại Cầm mảnh ngày rơi mau Thời gian như con cá Quẫy khỏi lòng bàn tay Thời gian như chiếc lá Rụng xuống đau nhà
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ mười tám: (Kiều gặp tên tội tù, chính là gã Bán tơ từng giá hoạ cho cha nàng. Gã cho biết vườn Thuý bây giờ đang rao bán, Vương ông cho lão hầu về chuộc lại) Kiều nằm trằn trọc canh thâu Tóc mây cài nửa trăng sầu nhạt phai Lá lan phơ
Thơ
•
29.11.2021
Chẻ cây không kiếm được bông nào Như lúc bài thơ ý chửa trao Một sớm sắc hương đơm ngọn bút Cỗi nguồn như ở một chiêm ba
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ hai mươi mốt: (Kiều hồi tưởng buổi tối đánh đàn cho Kim Trọng và sư thầy Văn Chương nghe - Nhà sư trợ điển giúp Kiều tỉnh thức khỏi nghiệp đàn, hoà tâm cảm vào thiên nhiên đại đạo) Ngoài sân buông nắm tơ ngà Đêm Thu bắc chõng, Kiều ra
Thơ
•
09.11.2021
Em bé khóc đòi cha, như mẹ khóc đòi con Người chồng khóc người vợ, người yêu khóc người yêu Nước mắt vẫn đầy vơi, sinh tử vẫn còn đây Ðời này qua đời nọ, tử sinh vẫn còn kia U ù u U u u u U u u U u... Ôi máu đã thành sông, xương người đã thành non Hậ
Thơ
•
08.11.2021
Bạch Thầy: một kiếp xưa kia, Lê Thiên vua cõi Phù-đề châu Diêm Hạ sinh thái tử ngoan hiền Muôn muôn cõi dậy Lê Kiền danh thơm. Thiên năng trí tuệ phi thường, Riêng nơi động núi hoa vườn tĩnh tâm. Lòng ưa chính pháp cao thâm, Thường đi khắp nước suy
Thơ
•
08.11.2021
Một chiều lãng đãng mù sương, Vườn Kỳ thấp thoáng sao vương nội đào. Chim về xào xạc non cao, Tiếng chuông tịch mặc tan vào thâm u. Âm âm nhè nhẹ trầm từ, Ngọn triều dâng ngập thái hư tròn đầy. Thấm trong nội cỏ ngàn mây, Như trăng hiện tướng giục bà
Thơ
•
08.11.2021
Đài hoa còn đọng sương mai, Khu thành La-duyệt nắng phơi phới vàng. Chim từ non biếc tìm sang, Như mây vân tập ca vang rừng tùng. Bên đồi Phật dạo thung dung, Ngắm sương đọng nhụy tựa dòng ngọc soi. Ngàn bông nở cánh tuyệt vời, Gió thơm cũng thoảng h
Thơ
•
29.11.2021
Khung cửa ta mở ra Một ngày như mọi thuở Trời vẫn xanh nương lúa Mây vẫn hồng nội hoa Có một tiếng chim ca Không cửa nào khép được Tiếng ca như bọt nước Bay lưng trời mong manh Tiếng ca đậu trên cành Làm sao mai buổi sáng Tiếng ca bay bảng lảng Th
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ bảy: (Kim Trọng tới thăm Kiều, chàng kể lại ác mộng của mình. Kiều khuyên Kim dấn thân, làm việc nghĩa) Ngựa Kim dừng vó mái Tây Mũ xanh ngọc đính duới cây sương mờ Ung dung áo lụa hài tơ Tiểu đồng đôi trẻ hầu chờ ngoài hiên Trà dâng
Thơ
•
29.11.2021
A ời, viên ngọc dạ minh Không bằng ánh mắt lung linh bé hồng Ước gì lấy tóc con sông Bện cho con chiếc cầu vồng con qua Ru con sự tích nước nhà Mở đầu độc lập lại là nữ nhi Nghìn năm đổi chủ, thay vì Lạc hầu, Lạc tướng vẫn y không dời Càng chia rẽ,
Thơ
•
29.11.2021
À ơi trong cõi phù vân Bàn chân kế những bước chân lên đường Tấn trò ảo hóa tang thương Tấn này qua lại vai nhường tấn sau Diễn cho đạt, học cho sâu Chuyện đời đâu mãi riêng đâu một nhà Góp tay xây dựng sơn hà Dẫu là hạt sỏi cũng là góp công À ơi, a
Thơ
•
09.11.2021
Xưa em là kiếp chim, Chết mục trên đường nhỏ Anh làm cội băng mai, Để tang em, chờ mấy thuở Xưa em làm kiếp lá, Rụng xuống lòng suối thu Anh làm mưa tháng bẩy, Đôi hàng lệ ướt tương tư Xưa em làm kiếp hoa, Chết rũ trong nội cỏ Anh làm giọt sương sa,
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa trong rừng mơ xanh, Có chim tụng trái trên cành thu hoa. Là vườn thái tử Kỳ-đà Cúng dường đức Phật đôi nhà cỏ thơm. Mây từ vân tập bốn phương, Khói hồ gợn tiếng trầm chuông gió chiều. Từ lâu có bọn dân nghèo, Năm trăm người vẫn hầu theo Phậ
Thơ
•
29.11.2021
Đường Lâm tiếp nối một người Phùng Hưng phất ngọn gió trời ra uy Núi sông rầm rập ngựa phi Phá Đô hộ phủ, quân kỳ tung bay La Thành, siết chặt vòng vây Cao Bình Đô Úy lo rày mạng vong Nhân dân thêm dịp nức lòng Phá tan phủ trị, kiếm cung sáng ngời T
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ mười sáu: (Vương Quan hồi tưởng người yêu cũ – nàng Ẩn Lan (con gái Hồ ông) và dự định đi theo Ngô Khôi thăm Thầy học) Vương Quan thơ thẩn ngoài đê Ven sông in bóng hoa lê nở bừng Tiếng ai hú vọng trong rừng Mây phơi lụa tím
Thơ
•
08.11.2021
Một chiều mây ửng vườn này, Hoàng hôn nhuộm cánh cò bay chập chờn. Bướm theo mấy luống hoa vờn, Đồi thông xa vọng tiếng đờn nao nao. Bỗng đâu dưới ngõ hoa đào, Mây năm sắc quyện lối vào nhụy hương. Hào quang sáng rực non sương, Như đèn bảy báu dị thư
Thơ
•
29.11.2021
Giao Chỉ bộ – đổi tên ra Chia thành chín quận để mà giềng cương Nhân dân kẻ giữ lòng thương Nhuộm răng tìm đường ẩn chốn rừng sâu Rèn đao, đọc sách chờ sau Kẻ thì học ngoại cho sâu, đợi thành Lòng người tự chủ là hành Trước giúp Triệu trước tung hoà
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ sáu: (Kiều mươn cây đàn xem - thì chính là cây đàn của Từ Hải - còn mang dấu khắc bài thơ cảm tác của nàng, nhân một đêm nghe tâm sự của Từ về cây đàn của Trần Nguyện Mai - người yêu đã khuất của chàng ở đất Châu Phong (Việt Nam)
Thơ
•
09.11.2021
146 Lòng chuốc mãi ưu sầu giữa chợ đời nguy biến trong tăm tối hang sâu chẳng tìm nơi nguyệt hiện 147 Quán tưởng tấm thân này khung thịt xương tật bệnh lầm tưởng kho vàng châu mãi sinh lòng tham giận 148 Ôi hình vóc già kia cánh bèo tàn thảm thiết có
Thơ
•
08.11.2021
Thời xưa tinh xá Ni-câu, Lưng non sương tỏa nhịp cầu treo mây. Suối cao tung dải tơ bay, Sớm mai hồng đượm, cuối ngày vàng pha. Đầu non tùng bách reo ca, Sườn mây biếc tụ quanh nhà cỏ thơm. Chim kêu lau nội hoa cồn, Tiếng tan như giục suối dồn âm tha
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa, ông Lê Kỳ Di, Triều Ba-tư-nặc là bề tôi trung. Có bảy trai quý nối dòng, Sáu anh sớm đã đào hồng đẹp đôi. Còn em thứ bảy là người Uyên thâm lý đạo tột vời tài hoa. Lão quan nghĩ tuổi đã già, Muốn cho con cái thành gia đủ đầy. Nhưng tìm dâ
Thơ
•
29.11.2021
Buổi tối ta nhìn em Long lanh ngoài cửa sổ Hạt lệ xanh thiên cổ Sáng giữa vầng đêm đen Ngôi sao hình như quen Mọc trong dòng thơ cũ Dường có chi ấp ủ Đậu thơm nhành hoa sen Mở mắt ta nhìn em Đâu phải nhờ khung cửa Mà trong niềm chất chứa Ơi! Hạt nước
Thơ
•
09.11.2021
Đoạn trường Sổ gói tên hoa Xưa là giọt lệ nay là hạt châu Vô thanh như tiếng reo ca bát ngát của nhật nguyệt khiến giọt lệ Vương Thuý Kiều trở thành sợi mây hồng cất cánh vèo bay qua tài mệnh nhị tướng kết nên hạt minh châu viên xá lợi của bậc nguyệ
Thơ
•
08.11.2021
Xưa, miền núi đó đẹp vui Bên sông uốn khúc in trời như tranh. Có người trưởng lão hiền lành Dựng nhà bãi núi, vườn xanh bốn mùa. Ngày vui xới đất trồng hoa, Vuốt râu cười giữa Ta-bà khói sương. Khi trà dưới rặng liễu dương, Khi rong thuyền rượu dõi đ
Thơ
•
29.11.2021
À ơi, con ngủ cho thường Tay đưa lòng mẹ có hương hoa vào Ru con câu hát tự hào Máu xương này có từ bao đời truyền Từ ngày Quốc tổ rồng tiên 90. Nở ra trăm trứng dựng nên cuộc đời Trên tròn như một mặt trời Dưới vuông thu ruộng lúa ngờ
Thơ
•
29.11.2021
Buổi chiều như con sóng Lùa trên hàng cây cao Người tình ngồi bên nhau Lùa ngón tay vụng dại Gió vờn đưa tay hái Ném xuống vài cọng mưa Đôi mắt tình say sưa Đuổi nhau trên vòm lá Cọng mưa chiều là lạ Quấn đôi lời bâng khuâng Chút hương gì lâng lâng T
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ tám: (Kiều đi thăm am xưa - nơi Giác Duyên đã dựng lên để nàng tu - am đã bị đốt, có người khắc trên tường bức tranh hạc, y như giấc mộng hiên thu của nàng) Kiều ngồi thêu đoá phù dung Gió lay những tưởng trùng trùng sóng xanh Con ch
Thơ
•
08.11.2021
Ngày xưa châu Diêm-phù-đề, Có vua thánh trị là Lê Thái Bình. Núi sông hùng vĩ quang vinh, Hậu cung rực rỡ muôn cành sắc hương. Với bao hoàng tử siêu phàm, Lại thêm văn võ bách quan trung thành. Phồn hoa lầu các như tranh, Đồng quê thảm lúa trải xanh
Thơ
•
08.11.2021
Một thời Phật trụ nơi đây, Như mưa xuân đượm cỏ cây đồng đều. Người người theo đạo cao siêu, Khác chi cây cỏ kết nhiều trái thơm. Một lòng như pháp y nương, Mỗi người là một đạo trường trí bi. Trong thành Xá-vệ nước kia, Có ngàn thiếu nữ quy y Phậ
Thơ
•
29.11.2021
Hoan châu có Mai Thúc Loan Giận quân xâm lược tham tàn lắm phen Tội tình chỉ bọn dân đen Trong khi trưởng giả đớn hèn a dua Trong khi sĩ tử vào hùa Học đời ngoại tộc, say sưa quên giòng Anh em nghĩa dũng một lòng Đứng lên vách sắt thành đồng chung ta
Thơ
•
08.11.2021
Thôn xưa, hoa nở rực đường, Sớm mai trời biếc sương vương dặm dài. Lá xanh như vạn mây đài, Đựng muôn hồng ngọc tỏa soi diệu kỳ. Chân trời mây lẫn cò đi, Cánh như lụa uốn xanh rì thảm tơ. Sóng xa vọng tiếng đò đưa, Gió thơm từ núi mai mơ thoảng về. B
Thơ
•
09.11.2021
Bức thứ hai mươi sáu: (Kim Trọng về thăm Kiều, dừng cương ngó dòng tiểu khê, chợt bao nhiêu tiếng đàn Kiều, theo nước chảy, hoá thành bản Vô Thanh, khiến Kim thấy được hào quang trên dung nhan Thuý Kiều) Cuối Thu theo gió tìm qua Bước đi là m
Thơ
•
21.12.2021
Xoã tóc em ngồi thêu áo bông Dáng gầy như thược dược mơ mòng Trong hồn thơm em là tượng biếc Ngồi tung hoa xuống cõi mênh mông.
Thơ
•
08.11.2021
Chính tôi nghe kể một thời, Bên thành Xá-vệ giữa nơi đạo trường. Vì nguyện độ chúng mười phương, Cùng vào trí Phật, lòng thương vô bờ. Trải bao năm lắng tâm tu, Nằm sương, gối cỏ cho dù khổ đau. Giơ tay xô đổ thành sầu, Dứt tham, mê, giận, tâm mầu nh
Thơ
•
09.11.2021
235 Người như ngọn lá héo nán chờ ngọn gió thu trước cửa mồ hoại diệt sao chửa lắng tâm tu 236 Lấy mình làm đảo quí kho tạng chất minh châu gội sạch trần sa nghhiệp hóa thân cõi nhiệm mầu 237 Thôi đời sắp lụn tàn như dầu hao lửa lụi hãy dừng bước qua
Thơ
•
29.11.2021
Chẳng hạn như trời không mây Thì sao có vạt áo bay nền chiều Chẳng hạn như vắng tình yêu Thì sao đẹp áng thơ Kiều Nguyễn Du *** Chẳng hạn như thiếu mùa thu Thì sao có sợi sương mù mang mang Chẳng hạn ta không có nàng Thì sao có nụ hoa vàng trao tay *
Thơ
•
09.11.2021
Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Chim non giấu mỏ Dưới cội hoa vàng Bước em thênh thang Áo tà nguyệt bạch Ôm nghiêng cặp sách Vai nhỏ tóc dài Anh đi theo hoài Gót giầy thầm lặng Đường chiều úa nắng Mưa nhẹ bâng khuâng Em tan trường về Cuối đường mâ