Tắt tiếng
rồi đến lúc lời nói không còn rõ ràng nữa chỉ úm lên khàn khàn như tiếng khạc nhổ ném vào trong đám người thất thổ một phận kiếp ngập ngụa đen đủi ố nhàu da vàng từ đấy tuổi người trườn lên bia mộ nhang khói hong khô linh hồn gửi gắm vào cốt tuỷ nhữ
Nội dung bài thơ: Tắt tiếng
rồi đến lúc lời nói không còn rõ ràng nữa
chỉ úm lên khàn khàn như tiếng khạc nhổ
ném vào trong đám người thất thổ
một phận kiếp ngập ngụa đen đủi
ố nhàu da vàng
từ đấy
tuổi người trườn lên bia mộ
nhang khói hong khô linh hồn
gửi gắm vào cốt tuỷ
những mùa lúa úa
những khu rừng cháy trụi
những tràn ngập phố mưa
những bọt bèo lênh láng ngơ ngác dạt trôi
bơi trong hồ vẩn đục những nỗi đau ùn lên như rác rưởi
tiếng gió mưa nuốt giọng người
tắt
tắt tắt tắt!
Bài thơ Tắt tiếng của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Tìm một vạt đất làm một ngôi mộ gió
Có đám mây ngoài phố đã bước cùng tôi
Giấc mơ về em điều khiển thân xác tôi
Trên cao nguyên mùa đông nghe đá thở
Bài hát buồn của loài chim tổ rách
Kể lể của một buổi chiều Chúa nhựt
Trên cao nguyên mùa đông nghe đá thở
Câu thơ bung gai giữa ngày không nắng
Tất nhiên trong đêm tối những bóng ma đã giấu tiếng thở
Uống Làng Chuồn ở Hắc Mộc Nhai
Tôi đã đến một lần và ra đi mãi mãi
Sẽ không bao giờ thấy những giọt máu trong đêm tối mịt
Cái gạt tàn thuốc là cái tiểu sành
Nửa đêm mưa nghe bàn chân lạnh ngắt