Chốn cũ tôi ngồi
Tôi lại ngồi đối diện với màu đêm Tìm một góc cất niềm riêng ái ngại Quẩn quanh hoài rồi đành quay về lại Hứa với mình, thôi hãy giữ đến mai... Tôi lại ngồi đếm nỗi đời phai Trời ngoài kia bật khóc đổ mưa rơi Ai qua lối quan san buồn tê tái Nhện chù
Nội dung bài thơ: Chốn cũ tôi ngồi
Tôi lại ngồi đối diện với màu đêm
Tìm một góc cất niềm riêng ái ngại
Quẩn quanh hoài rồi đành quay về lại
Hứa với mình, thôi hãy giữ đến mai...
Tôi lại ngồi đếm nỗi đời phai
Trời ngoài kia bật khóc đổ mưa rơi
Ai qua lối quan san buồn tê tái
Nhện chùng tơ vì đã quá rã rời!
Tôi lại ngồi cùng với ngậm ngùi tôi
Ừ, thì ra mùa cũ đã xa rồi
Nhớ tiếng vạc bay ngang trời dạo ấy
Kêu não nùng thương đêm rẽ làm đôi
Một mùa Xuân đang chờ thay áo mới
Những bướm ong đang rạo rực đường vui
Bao men nồng chờ phút dậy hương tươi
Chỉ còn tôi - trong chốn cũ, lặng ngồi...
Bài thơ Chốn cũ tôi ngồi của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Nhặt lá mùa xưa
Khúc kinh cầu nào dành cho tôi?
Nơi nỗi buồn mỉm cười và niềm vui bật khóc...
Khúc ru dành cho giọt mưa Ngâu
Chiếc lá vàng anh tặng riêng em
Mỗi chiếc lá, một niềm riêng...