Nhớ người
Nhớ người ngắt ngọn lá sim Giữ đây một nửa... Nửa tìm trao ai... Con tim ngơ ngác khóc hoài Cung thương đã lỡ nhịp rồi còn đâu! Nhớ người ngồi giữa đêm thâu Đếm bàn tay Biết Nỗi sầu sáng mai Ngày xưa tóc xõa ngang vai Bây giờ dáng cũ lạc loài chân mâ
Nội dung bài thơ: Nhớ người
Nhớ người ngắt ngọn lá sim
Giữ đây một nửa...
Nửa tìm trao ai...
Con tim ngơ ngác khóc hoài
Cung thương đã lỡ nhịp rồi còn đâu!
Nhớ người ngồi giữa đêm thâu
Đếm bàn tay
Biết
Nỗi sầu sáng mai
Ngày xưa tóc xõa ngang vai
Bây giờ dáng cũ lạc loài chân mây...
Nhớ người
Không uống mà say
Bình khô, rượu cạn, trầu vay
Sao đành?
Xót chi ngấn lệ long lanh
Gói hương năm cũ để dành mai sau...
Nhớ người là nhớ nỗi đau
Đã chìm đáy nước âu sầu ngân lên!
Cho tôi một khoảng trời quên
Còn dư chút nhớ, bắt đền ai đây?
Bài thơ Nhớ người của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Nhặt lá mùa xưa
Khúc kinh cầu nào dành cho tôi?
Nơi nỗi buồn mỉm cười và niềm vui bật khóc...
Khúc ru dành cho giọt mưa Ngâu
Chiếc lá vàng anh tặng riêng em
Mỗi chiếc lá, một niềm riêng...