Tôi nhìn tôi...
Tôi nhìn tôi và bỗng nhận ra một điều Trong gương là một người xa lạ! Đã tắt tự bao giờ những niềm vui óng ả Chỉ còn lại nỗi buồn trong mắt Mênh mang... Tôi nhìn tôi và vỡ lẽ ra rằng Mình đang cố tìm một điều chi không thật! Có tiếng đổ vỡ từ trong c
Nội dung bài thơ: Tôi nhìn tôi...
Tôi nhìn tôi và bỗng nhận ra một điều
Trong gương là một người xa lạ!
Đã tắt tự bao giờ những niềm vui óng ả
Chỉ còn lại nỗi buồn trong mắt
Mênh mang...
Tôi nhìn tôi và vỡ lẽ ra rằng
Mình đang cố tìm một điều chi không thật!
Có tiếng đổ vỡ từ trong căn mật thất
Chợt rùng mình
Muốn buông thỏng
Đôi tay...
Tôi nhìn tôi mà ngỡ đang nhìn ai
Kẻ trong gương nhìn tôi
Lạ quá!
Để bất chợt lấy tay sờ lên má
Có điều gì nhoi nhói
Trong tim?
Tôi nhìn tôi
Một đôi mắt sững im
Và lắc đầu
Muốn xua đi tất cả!
Tôi nhìn tôi
Một ánh nhìn buốt giá
Âm thầm...
Lặng lẽ...
Chênh vênh...
Bài thơ Tôi nhìn tôi... của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Nhặt lá mùa xưa
Khúc kinh cầu nào dành cho tôi?
Nơi nỗi buồn mỉm cười và niềm vui bật khóc...
Khúc ru dành cho giọt mưa Ngâu
Chiếc lá vàng anh tặng riêng em
Mỗi chiếc lá, một niềm riêng...