Sợi rụng, sợi thương
Người ngồi thơ thẩn vò tóc rối Đếm từng sợi rụng, nhặt, thương ơi! Một thuở xanh dày tràn êm gối Mà nay mòn mỏi, lỏng tay rồi! Tóc gió vờn bay những chiều xưa Nửa lưng chừng áo, ấm giao mùa Nửa nghiêng giấu mặt, che đuôi mắt... Giờ quá mảnh ma
Nội dung bài thơ: Sợi rụng, sợi thương
Người ngồi thơ thẩn vò tóc rối
Đếm từng sợi rụng, nhặt, thương ơi!
Một thuở xanh dày tràn êm gối
Mà nay mòn mỏi, lỏng tay rồi!
Tóc gió vờn bay những chiều xưa
Nửa lưng chừng áo, ấm giao mùa
Nửa nghiêng giấu mặt, che đuôi mắt...
Giờ quá mảnh mai buổi gió lùa...
Thơ thẩn một người ngồi nhặt tóc
Lược nghiêng soi ra gió trời chiều
Có chi trong đó mà thầm đọc?
Bóng câu chẳng mấy chốc liêu xiêu...
Bài thơ Sợi rụng, sợi thương của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Nhặt lá mùa xưa
Khúc kinh cầu nào dành cho tôi?
Nơi nỗi buồn mỉm cười và niềm vui bật khóc...
Khúc ru dành cho giọt mưa Ngâu
Chiếc lá vàng anh tặng riêng em
Mỗi chiếc lá, một niềm riêng...