Nỗi nhớ âm thầm
Nhặt lá, buồn chưa? Chỉ một người Rưng rưng từng chiếc một, trách tôi! Ngàn vạn mùa rơi, ngàn vạn chiếc... Sao chỉ nhặt lên mấy nỗi đời? Đem chút yêu thương để đáp đền Những chiều cô tịch, sáng buồn tênh Đem chút tình riêng mà bù đắp Phả làn hơi ấm g
Nội dung bài thơ: Nỗi nhớ âm thầm
Nhặt lá, buồn chưa? Chỉ một người
Rưng rưng từng chiếc một, trách tôi!
Ngàn vạn mùa rơi, ngàn vạn chiếc...
Sao chỉ nhặt lên mấy nỗi đời?
Đem chút yêu thương để đáp đền
Những chiều cô tịch, sáng buồn tênh
Đem chút tình riêng mà bù đắp
Phả làn hơi ấm giữa mông mênh...
Nhặt lá, thôi rồi, mùa đang rơi...
Mùa thu năm cũ vẫn chờ tôi!
Thêm mùa mới nữa... làm sao nhỉ?
Lá cứ vàng thêm, cứ rã rời!
Nếu lỡ tôi làm người lỗi hẹn
Mùa thu và lá đừng quay lưng!
Nhỡ có hôm nào tôi lại đến
Nhặt gom nỗi nhớ đã từng quên...
Bài thơ Nỗi nhớ âm thầm của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Nhặt lá mùa xưa
Khúc kinh cầu nào dành cho tôi?
Nơi nỗi buồn mỉm cười và niềm vui bật khóc...
Khúc ru dành cho giọt mưa Ngâu
Chiếc lá vàng anh tặng riêng em
Mỗi chiếc lá, một niềm riêng...