Có lẽ đã bình an
Em vẫn tìm từng chút một bình an Góp nhặt âm thầm từng mẩu vụn Thắp ngọn nến bao lâu rồi tắt ngúm Xua bão lòng xua tiếng gió than van... Không còn ghét mặt trời mang ánh nắng chói chang Không oán những cơn mưa sụt sùi nẫu đất Tập bình thản với lẽ đờ
Nội dung bài thơ: Có lẽ đã bình an
Em vẫn tìm từng chút một bình an
Góp nhặt âm thầm từng mẩu vụn
Thắp ngọn nến bao lâu rồi tắt ngúm
Xua bão lòng
xua tiếng gió than van...
Không còn ghét mặt trời mang ánh nắng chói chang
Không oán những cơn mưa sụt sùi nẫu đất
Tập bình thản với lẽ đời được - mất
Bớt ngậm ngùi theo những hợp và tan...
Em bây giờ có lẽ đã bình an
Câu thơ viết ít buồn hơn dạo trước
Thuyền lặng lẽ trôi xuôi cùng con nước
Xa thác ghềnh, về bên những bờ thương...
Biển muôn trùng vẫn đó mênh mang
Sóng đến và đi, khi êm lắng, rộn ràng
Những dấu chân in, rồi phủ lấp
Dòng đời cứ thế, mãi miên man...
Bài thơ Có lẽ đã bình an của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Lối yêu thương
Không là mặt trăng, mặt trời...
Khúc an lành gieo trên nỗi mong manh
Chút dịu dàng xin được giữ cho nhau
Biển không còn hát về nỗi buồn