Xin đừng là điều đã qua
Thế hệ mình lớn lên bằng cơm mem Khác với cháu con Chúng lớn lên bằng sữa ngoại Nếu thấy chẳng giống mình cũng xin đừng ái ngại Bởi ngày xưa, mình có chịu nghe ai! Những trò chơi mình một thuở mê say Giờ lạ lẫm với tuổi thơ thành phố Cái thời mình h
Nội dung bài thơ: Xin đừng là điều đã qua
Thế hệ mình lớn lên bằng cơm mem
Khác với cháu con
Chúng lớn lên bằng sữa ngoại
Nếu thấy chẳng giống mình cũng xin đừng ái ngại
Bởi ngày xưa, mình có chịu nghe ai!
Những trò chơi mình một thuở mê say
Giờ lạ lẫm với tuổi thơ thành phố
Cái thời mình hippy đã là cái gì quá lố
Thì bây giờ hiện sinh chủ nghĩa có là chi!
Mình ngày xưa tập nghĩ trước khi bước chân đi
Tuổi trẻ bây giờ... cứ làm rồi hẵng nghĩ
Sai lầm ư? Cũng có khi có thể
Rồi sẽ thêm khôn, thêm vốn liếng làm người!
Chúng nghe nỗi lo của cha mẹ mà cả cười
Nghe chuyện "ngày xưa" lại thấy không hiểu nỗi!
Có những điều với mình là tội lỗi
Lại trở thành vặt vãnh của cuộc đời!
Hay-dở nhiều khi còn chẳng thể rạch ròi
Bởi lằn ranh quá mong manh, nhỏ bé
Sự khác nhau giữa từng thế hệ
Là muôn đời, phải không?
Chỉ mong sao ngày đừng lắm bão giông
Đêm không là mầm hiểm hoạ
Tiền tài danh vọng không chói loá
Mờ đi giá trị nhân văn
Những đứa con không quên tổ ấm gia đình
Tìm về mỗi khi có thể
Cho những phút giây êm nhẹ
Không là điều đã qua...
Bài thơ Xin đừng là điều đã qua của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Lối yêu thương
Không là mặt trăng, mặt trời...
Khúc an lành gieo trên nỗi mong manh
Chút dịu dàng xin được giữ cho nhau
Biển không còn hát về nỗi buồn