Nỗi mùa mong manh...
Chớm đông, se lạnh giọt buồn Hiu hiu ngọn gió chợt luồn tâm tư Chớm đông - gợi những âm dư Mùa xưa lá đổ... bây chừ nơi mô? Nắng về chẳng đủ hong khô Từng con mắt lá khóc mờ cõi xưa Âm thầm những buổi chiều mưa Đông khơi từng chút nỗi mùa mong manh Đ
Nội dung bài thơ: Nỗi mùa mong manh...
Chớm đông, se lạnh giọt buồn
Hiu hiu ngọn gió chợt luồn tâm tư
Chớm đông - gợi những âm dư
Mùa xưa lá đổ... bây chừ nơi mô?
Nắng về chẳng đủ hong khô
Từng con mắt lá khóc mờ cõi xưa
Âm thầm những buổi chiều mưa
Đông khơi từng chút nỗi mùa mong manh
Đôi khi sợi nhớ vờn quanh
Góc trời in bóng... ngọt lành vương môi...
Đôi khi lạnh kín chỗ ngồi
Thắt lòng cùng những xa xôi riêng mình...
Bài thơ Nỗi mùa mong manh... của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Lối yêu thương
Không là mặt trăng, mặt trời...
Khúc an lành gieo trên nỗi mong manh
Chút dịu dàng xin được giữ cho nhau
Biển không còn hát về nỗi buồn