Một chút Huế
Không biết người về có nhớ một chiều xuân? Đường Phượng bay lá cũng ngập ngừng Cấm cung nặng niềm chi mưa đổ Thềm rêu dấu cũ rưng rưng! Không biết người về có nhớ một dòng sông? Đêm lung linh, thầm thì lời cổ tích Sóng xô mạn thuyền câu hò lỡ nhịp X
Nội dung bài thơ: Một chút Huế
Không biết người về có nhớ một chiều xuân?
Đường Phượng bay lá cũng ngập ngừng
Cấm cung nặng niềm chi mưa đổ
Thềm rêu dấu cũ rưng rưng!
Không biết người về có nhớ một dòng sông?
Đêm lung linh, thầm thì lời cổ tích
Sóng xô mạn thuyền câu hò lỡ nhịp
Xuyến xao mấy khúc tạ từ
Một chút Huế có khi là rất nhẹ
Như tơ giăng, như gió thoảng hiên ngoài
Dịu dàng thấm trong điệu cười, giọng nói
Nét xuân hiền đậu nơi cánh vàng mai
Một chút Huế có khi là sương khói
Cổ xưa lặn vào đáy mắt nâu
Âm thầm đó mà muôn ngàn tiếng gọi
Ai chờ ai, có ai biết ai đâu!
Bài thơ Một chút Huế của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Lối yêu thương
Không là mặt trăng, mặt trời...
Khúc an lành gieo trên nỗi mong manh
Chút dịu dàng xin được giữ cho nhau
Biển không còn hát về nỗi buồn