Mong thời gian chóng qua
để thấy rằng hôm nay thật sự đã chết tôi nằm mê man trong gác trọ mùa hè khắc nghiệt trên mái tôn cũ đang hút từng giọt mồ hôi kiếp nghèo ngày luẩn quẩn trong miếng ăn phù phiếm trong sự tự do miệng chén tôi quay nhìn phía cửa sổ buồn một đám khói mơ
Nội dung bài thơ: Mong thời gian chóng qua
để thấy rằng hôm nay thật sự đã chết
tôi nằm mê man trong gác trọ
mùa hè khắc nghiệt trên mái tôn cũ đang hút từng giọt mồ hôi kiếp nghèo
ngày luẩn quẩn trong miếng ăn phù phiếm
trong sự tự do miệng chén
tôi quay nhìn phía cửa sổ buồn
một đám khói mơ hồ tâm trạng
dạt & trôi
như ngày lặng
mối sầu nào oằn đọng trong bức tường cũ nát của hàng ngàn năm trước
tôi thấy những con chữ biến chất
đang co giật phút cuối
để phơi bày hấp hối
&
chết mòn trong sự rập khuôn sáo rỗng.
Bài thơ Mong thời gian chóng qua của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Trưa sáu ba một một lòng vòng Đà Nẵng
Tôi nằm xuống một đêm trong ngôi làng cổ
Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng
Trên khuôn mặt không còn ánh sáng
Tìm một vạt đất làm một ngôi mộ gió
Đừng đem trái tim ra doạ những giọt máu
Ta thở đại bên góc trời đã xước
Tôi đã nghe nắng chiều lội qua sông
Ngày xưa con người sợ cọp dữ ăn thịt
Trưa mùng tám Tết nơi đó mùa đang rụng trứng [gà]
Tiếng ve trên cây gòn bên sông Hương
Tôi nhặt mình trong góc sân nhà thờ
Viết cho người đàn bà tê liệt!
Sẽ không bao giờ thấy những giọt máu trong đêm tối mịt
Ngó xa xăm lại thấy mình xa xăm
Nửa đêm, dừng chân bên bãi tha ma, ngó trăng
Những viên gạch móc từ ngôi nhà vừa đập xong
Chiều mọc râu trên hoàng hôn cỏ
Giọt sương sẽ tan dần trên cành