Nghiệm

Thơ   •   Thứ bảy, 20/11/2021, 16:27 PM

Nắng vàng bất mãn cơn mưa Còn em bất mãn cả mùa yêu đương Từ tin yêu đến chán chường Có bàn chân vạch con đường hoài nghi.

Nội dung bài thơ: Nghiệm

Nắng vàng bất mãn cơn mưa

Còn em bất mãn cả mùa yêu đương

Từ tin yêu đến chán chường

Có bàn chân vạch con đường hoài nghi.


Bài thơ Nghiệm của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Thương nhau cho miếng quýt chua

Thơ   •   20.11.2021
Thương nhau cho miếng quýt chua Xin anh chỉ ngậm cho vừa lòng em “Của chua ai thấy cũng thèm” Anh không tin, thử một phen xem nào!   Thói đời ưa chuộng ngọt ngào Mấy ai thích thú cái màu chua cay? Em thì vụng cả đôi tay Chọn mua… nhầm đúng quả

Nắng chiều qua ngõ

Thơ   •   21.11.2021
Quăng con mắt, ngó ra đường Thấy con chuột chạy qua vườn nhà bên Gió chiều dưới xóm thổi lên Cuốn theo mấy chiếc lá trên mái nhà Một con gà, đuổi con gà Chạy một hơi, xuống vườn cà, mổ nhau Nắng vàng đổ xuống buồng cau Làm tôi nhớ, những miếng trầu m

Qua nương sắn cũ

Thơ   •   21.11.2021
Buổi chiều hiu hắt như hoang mộ Như miếu như đền không khói nhang Như bóng cô hồn khêu xác lá Như em giả bộ chết mơ màng

Mùa hoa gạo

Thơ   •   21.11.2021
Thời gian qua rồi hàng cây mắt đỏ hơn một con đường rũ nắng mồ côi em buông tóc cho mùa đi trải gió tuổi xuân buồn thơ không dệt lời vui Em bây chừ lặng yên như sông vắng bãi chiều hoang lau lách tủi thân buồn hòn sỏi nhỏ còn nằm mơ năm tháng dòng tì

Đầu năm bạn đến thăm nhà

Thơ   •   21.11.2021
Bất chợt đến, bất chợt đi Nước non chẳng có một ly để mời Ngó nhà cửa, rứa mà vui Động viên nhau, với nụ cười rất xuân Một năm, gặp được đôi lần Vài câu chuyện lẻ, bội phần sẻ chia Không mồi ngon, chẳng rượu bia Cũng xin hẹn, quán cà phê, một ngày Bạ

Còn không bụi phấn?

Thơ   •   21.11.2021
(Nếu khi đã mất điện rồi Vi tính chỉ là cục sắt.       Ngô Quang Tuấn) Sẽ có một ngày em hỏi tôi còn không bụi phấn? có còn không phấn nhuộm tóc thời gian ừ! em ạ! có thể là như thế! nắng có thể xanh và nắng có

Rứa mà đêm qua trời mưa ở Huế

Thơ   •   21.11.2021
rứa mà để anh đi về một mình cho cơn mưa làm tình làm tội cái đêm qua anh ngồi lọt thỏm trong đêm gió gió mưa mưa âm mưu hành hung anh phát khiếp sông hương run cầm cập làm lạnh ngắt mấy nhịp trường tiền rứa mà cà phê vẫn giọt giống hệt câu thơ rớt x

Tự do kiểm duyệt

Thơ   •   21.11.2021
tự kiểm duyệt thôi em! coi lại ta có còn chung ngôn ngữ? ta khát nhau từng suy nghĩ hồng cầu nên khát vọng muôn đời thành quy luật bám bấu vào nhau âm dương hai cực đối lập hay hợp hoà chỉ có em mới cho anh đáp số anh viết cho em cảm xúc như huyế

Ác mộng

Thơ   •   20.11.2021
đêm qua tôi đi trong ác mộng ưỡn ngực bước trên con đường vạch sẵn con đường đầy hoa ảo sắc có mùi tanh của máu giẫm đạp lên những hình hài quái gỡ con đường bắt nguồn từ tối tăm mở ra những tháng ngày đen tối vùi lấp nước mắt tài hoa chôn sống dày v

Mẹo

Thơ   •   21.11.2021
Lũ muỗi trộm máu mà không bị đập chết chỉ có một cách là hút máu nhẹ nhàng êm ái mà người ta không hề hay biết.

Vạch một vết máu cho mùa xuân

Thơ   •   20.11.2021
toát nóng mùa thơm trên cặp đùi tươi rói màu trinh tiết tôi biết mùa xuân có bốn mùa trên đôi môi ấy khoảng cách giữa từng cánh đồng hoang dã  không đang xích lại sự sinh sôi bắt đầu ngược chảy những gió mùa lay động khép nép và, bắt đầu buông

Tuổi thơ

Thơ   •   21.11.2021
Ngày tháng đói dài nhằng như thế kỷ Ước chén cơm, mơ tấm áo che thân Tóc đầy chí, chốc mọc dày, tanh nghí Gió mùa đông bấu nát tấm lưng trần Sáng đến lớp, chiều ra đồng, lên rẫy Hốt cứt trâu, đi mót lúa, giữ bò Mồ hôi đỏ, nước mắt vàng, tuôn chảy Tú

Sáng, đi bộ, nghe quạ kêu

Thơ   •   21.11.2021
Sải chân đuổi ngọn gió đồng Loanh quanh cổ tự, lòng vòng nghĩa trang Mộ bia lớp lớp hàng hàng Đọc, không thèm nhớ, lại càng nhớ lâu Người chôn trước, kẻ chôn sau Ma nghèo nấm nhỏ, ma giàu lăng to Ở đời, còn sống, còn lo Hỏi ai đã chết, giả đò sống kh

Áo trắng mùa thu

Thơ   •   21.11.2021
Sáng nay áo trắng em ngang phố ngày đã sang thu tóc cốm về sương trắng hồn ai trong mắt lá bâng khuâng chín mọng một đam mê Anh hái tơ trời trong mắt biếc em nghiêng hương sắc xuống đôi tà mùa thu anh gọi về thương mến cho gió vờn say với lụa là Sáng

Quê cũ

Thơ   •   21.11.2021
Tiếng chim hót ngày hôm qua Đã biệt tích, với nắng tà chiều ni Cồn xa, cát lấp lối đi Hỏi hoàng hôn muộn nói gì trong sương?

Phim ma

Thơ   •   20.11.2021
một người nữa gục chết tiếng nổ và máu sự bảo vệ của chế độ độc tài là họng súng chỉ thiên đạn lạc!

Ui cha! tội hè!

Thơ   •   20.11.2021
Gió chiều khủng bố qua đây Không em, anh nắm bàn tay của mình Bao nhiêu cái bất thình lình Cái đau đớn nhứt là tình bỏ đi.

Trong màu nhang khói

Thơ   •   21.11.2021
Vĩnh biệt, ta về, nơi cõi chết đàn lên muôn bực, đàn chưa say còn ta, đã rục trong tiền kiếp em khóc vô tình, ta vẫn hay!

Sông Hương đẹp và thơ

Thơ   •   21.11.2021
Sông Hương đẹp và thơ tôi thích Vu Gia hơn vì mùa hè về nổi lên bãi cát.

Cô tề

Thơ   •   20.11.2021
trên con đường mù khói chúng ta đã nhận ra nhau từ khi chạm bàn tay vào những cánh rừng ruỗng mục có thế cạn một buổi trưa có thế cạn một buổi chiều và chúng ta nôn ra hàng lít máu chúng ta sẽ giữ cho nhau một bí mật đó là niềm tin cuối cùng

Bước chân con kiến

Thơ   •   21.11.2021
Chuỗi ngày dài rỉ sét trong khu rừng hoang những chùm hoa sim hoa mua hoa vằn trắng rũ cánh từ lâu tơ nhện đứt từng khúc câm nín tan vào hơi nước lòng vực giăng bẫy mỗi con người tự nhô lên một nấm mồ đang di chuyển nhọc nhằn mệt mỏi họ gom từng khúc

Khi niềm tin đã mất

Thơ   •   20.11.2021
Khi niềm tin đã mất càng thủng càng vá càng vá càng thủng.

Sến một phát cho lòng thêm thơm ngát

Thơ   •   21.11.2021
Mời nhau, ừ thì mời ngồi nhau, ừ thì ngồi tuổi nầy như cỏ úa hoà vui, thì nhấp môi thằng khùng, ừ thì khùng thằng điên, ừ điên lắm! hôn nhau tưởng vô trùng té ra hôi như mắm yêu nhau qua mắt liếc khóc nhau cho mắt lồi nghe như là da diết tưởng như là

Trên cầu sương khói

Thơ   •   20.11.2021
Dã Viên, Bạch Hổ mù sương Hồn ai lạnh dưới sông Hương thế này Gió oan nào buốt nhành cây Máu ai nhuộm tím cõi này hỡi thơ?

Những tàu lá chuối

Thơ   •   21.11.2021
Những tàu lá chuối ít khi nguyên vẹn miếng lành gói chả miếng rách gói nem.

Tự nói với mình

Thơ   •   21.11.2021
Sanh ra là để chết Có ai sống mãi đâu Đã chết, thì chấm hết Khói nhang chung một màu Mà lạ! Người, khi sống Nghe nói chết, né ngay Bao giờ cũng hi vọng Sống một trăm tuổi đầy Nhưng, đời không phải rứa Sống, chết, cũng tuỳ duyên Đúng ra là sống nữa Hế

Sủa đêm

Thơ   •   21.11.2021
23 h 27 rồi Mà không ngủ được, cứ ngồi như ri Hỏi, tôi đang nghĩ suy gì? Hỏi, con chó sủa cái chi rứa hè? Hỏi xong, rồi lại nằm, nghe Con chó sủa, tiếng sủa đè lên tôi 23 h 32 rồi Rứa mà tôi, vẫn còn ngồi sủa khan.

Sự thật của tháng ba

Thơ   •   20.11.2021
sự thật của tháng ba là một cuộc chia tay im lặng như hơi thở sẽ không hỏi vì sao ta không còn yêu nhau những âm giai khép lại bên khung cửa quá khứ nực buồn những hẹn hò như gió mùa đông bắc bóp chết trái tim cuộc tình ngậm xác cà-phê rát lưỡi đã đ

Chứng ngộ

Thơ   •   20.11.2021
An nhiên như vầng trăng Sáng ngần trong gió bụi Mênh mang cõi vĩnh hằng Là đức tin không tuổi Vượt trên đỉnh hư không Giữ tâm mình tự tại Giới thuyết như dòng sông Gập ghềnh và chảy mãi Khép mình là ẩn dật Lá rơi là vô thường Đời khóc - cười - hư -

Anh phân biệt

Thơ   •   20.11.2021
Anh phân biệt được tiếng của loài mưa và lũ gió tiếng nấc mỗi khi em khóc và đêm nay anh nghe được âm thanh của những giọt nước hạnh phúc!

Đồng dao cây

Thơ   •   21.11.2021
Đụng vào là ngủ Ấy em Ngủ Ngày Bạn của thợ may Đúng là chị Vải Thân mềm không trái Là ả Mía xanh Đẻ trứng trên cành Là cô Trứng Cá Suốt ngày khâu vá Là thím Cỏ May Tóc rũ thật dài Là o Dương Liễu Không thừa chẳng thiếu Đu Đủ sau vườn Mải nhớ người th

Bản năng khóc

Thơ   •   20.11.2021
Quất thật đau vào sự trở về hèn mọn của chính tôi Sự trở về đã cạn ráo cái nhìn quen thuộc Cõi người đã tạo ra bản năng cái khóc Khóc khi lọt lòng Khóc đòi bú sữa Khóc vì sướng sung khi mẹ mua cho cây kẹo ú Khóc vì tình phụ Khóc tiễn đưa một người lì

Một lần tôi nói yêu em

Thơ   •   20.11.2021
Một lần tôi nói yêu em sẽ lặp lại khi mình tìm môi nhau.

Cõng xác

Thơ   •   20.11.2021
bạn tôi đã nằm xuống trong bàn tay của tôi tôi dìu cái chết chưa đông máu rừng thẳm mùa xuân ngưng lại trong tim tôi vác linh hồn xuống dốc đi qua cánh đồng những đám cỏ cong lá tôi nghĩ về trái tim của bạn tôi đang cháy thành than như bầu trời đang

Ngó ngang mùa cũ

Thơ   •   21.11.2021
Từ bữa nớ, em về, không lại nữa Vườn hoang vu, khế rụng suốt đêm ngày Rồi sau đó, nghe tin em có chửa Với một người, yêu chưa hết đắm say Và mải miết, dòng đời trôi vô hậu Em biệt tăm, biệt tích ở nơi mô Tôi cũng đã trở thành người ở đậu Trên nẻo buồ

Giật một cú

Thơ   •   20.11.2021
Giật một cú té giật một phát ngã giật một hồi nằm sấp và đứng lên cứng cáp.

Ngậm mưa

Thơ   •   20.11.2021
Ngậm mưa Huế ở Đài Loan Buồn như thúi ruột lại càng buồn hơn Buồn như ói mửa ra đờm Buồn như nước mắt càng đơm càng đầy.

Hồi chuông Yên Tử

Thơ   •   21.11.2021
Đá non thiêng dựng bên trời Bao thăng trầm vần sáng ngời chữ tâm Dáng tùng xanh bảy trăm năm Hiên mây sứ trắng lặng thầm màu sương Rêu phong biêng biếc vô thường Ngân nga rung một hồi chuông vọng thiền Tĩnh tâm tọa lạc đỉnh thiêng Tan trong gió khó

Xuân về khua sóng Vu Gia

Thơ   •   20.11.2021
Rất êm ả một buổi chiều xuân ấm Nắng ngọn tre trĩu xuống tóc hồn nhiên Xanh biếc bãi dâu hiền say mơn mởn Lạc sai hoa, vàng đất cánh hoa nghiêng Những cụ già che chiếc ô cũ kỹ Tay vân vê điếu thuốc lá to đùng Những đôi má đỏ bừng hương thiếu nữ Chạm

Em lỡ tay cầm chùm chìa khoá

Thơ   •   20.11.2021
vì em là con gái đồng nghĩa với nỗi buồn tuyệt tự nhưng biết làm sao! em đã lỡ tay cầm chùm chìa khoá sẽ hưởng thụ hoặc sắp xếp hoặc hoang phí hoặc bới tung lên di sản khi cánh của từ đường bật mở sự tình cờ duyên ngộ hay sự kế thừa cũng đồng nghĩa

Duyên

Thơ   •   20.11.2021
Chùa trưa lá rụng nhiệt tình Em qua ngả ngớn một vành nón cong Câu kinh chao lượn một vòng Tiếng chuông nấc cụt trong lòng ló ra.

Cung trầm

Thơ   •   20.11.2021
Em đừng thốt lên hương trinh sẽ vỡ mắt cỏ buồn dưới chân thần tượng ta về hâm nóng bùa mê tình yêu như biển chết muối đã ướp xác mình ta như cây ăng- tênh đuối gió đã mất sóng môi em hãy ngồi yên đấy em đừng cọ vai đừng lắc lư ngực trần mưa rớt xuống

Âm thanh ngày

Thơ   •   20.11.2021
Cắt từng lớp âm thanh ngày vẽ lên trang thơ ôi màu âm thanh lập lờ đen trắng phát ra tiếng mưa tiếng suối tiếng máu chảy quanh đời phát ra ngọt ngào lọc lừa cay đắng phát ra lời nguyền rủa vọng chuông cắt từng lớp nụ hôn của đêm dán lên trời cao chú

Trở qua trở lại

Thơ   •   20.11.2021
Nằm nghe gió rách sau vườn Vết đau co lại, nhẹ trườn qua cây Tôi nằm duỗi cẳng, quơ tay Đùn lên, một tiếng thở dài văng ra Khuya rơi lộp bộp hiên nhà Đất buồn, nghe nước khóc oà trong đêm Nhìn ngoài trời, toàn màu đen Nghe xa xa, vọng tiếng rên cô

Mưa nghiêng cánh phượng

Thơ   •   21.11.2021
Đã bảo hẹn em trước cổng trường Sao anh chẳng đến, để buồn vương? Cơn mưa nũng nịu òa mong đợi Cánh phượng dỗi hờn vỡ nhớ thương Ánh mắt ướt nhòe, lem mái phố Con tim nhàu nát, lạnh ven đường Anh ơi! từng ngón tay gầy quá! Hứng giọt mưa lòng đăng đắ

Sự im lặng của thời gian

Thơ   •   20.11.2021
Có lẽ sự im lặng của thời gian đã làm ta lạc nhau trong khát tìm ái cảm mặt trời như ổ bánh mì cháy khét trên đền đài hoang cỏ những chiếc lá mục đang tự đốt cháy thắc thỏm tiếng chuông nhà thờ lõm sâu hốc mắt  sương năm tháng xé anh và em

Gặp cô hàng xóm bồng con so

Thơ   •   20.11.2021
Bữa về, qua ngõ mùa đông Thấy em hơi lạ, tay bồng con thơ Vú căng, trượt xuống bất ngờ Giọt thiêng liêng, chảy trên bờ môi non Ngước nhìn lên, em cười giòn Chào tôi, rồi lắc đít con, vỗ về... Bình thường thôi, mà sao nghe Tim mình có cục đá đè lê

Thái hư lảo đảo

Thơ   •   20.11.2021
Dừng lại ngọn đồi túi nilon căng rượu kéo gốc túi dài thành vòi rượu lăn vào vỏ chanh leo quý & thương chi lạ những cái kéo dài ra em kéo mùa xuân mái tóc quê hương kéo nỗi buồn dòng sông hoàng hôn kéo bóng cây ngã quỵ xuống con mương già sương m

Tự vấn

Thơ   •   21.11.2021
Ngày lạnh như là một nhát dao Ngoài kia nắng chảy - máu tuôn trào Tiếng chuông cứa rát đời ai oán Đang sống hay là chết đó sao?

Sủa

Thơ   •   20.11.2021
Về chân núi cũ đây rồi Gà trưa gáy rát những lời điêu linh Bờ khe nhoà nhạt bóng mình Chó nhà ai sủa thình lình bên tê.

Lời mưa

Thơ   •   20.11.2021
Thì em, em đã quay về Con đường xanh lối cỏ thề ướt mưa Thỏa bao nhiêu những mong chờ Vòng tay là mấy bến bờ yêu thương Gió mùa lành lạnh con đường Mà trong nhau, ấm một phương trùng phùng Đã qua giấc ngủ mông lung Nụ cười đã xoá bão giông đi rồi T

Toạt

Thơ   •   20.11.2021
Em chừ ngu muội với đời Đắng cay bọc những nụ cười nhẹ tênh Nói thầm hay cứ lặng thinh Nỗi đau toạt máu đa tình, càng đau!

Rất là khó chịu

Thơ   •   21.11.2021
Nhen lên và đốt tuổi mình Bằng men đồng loại, bằng tình thế gian Ngày đi qua suối truông ngàn Nghe xiêu cánh bướm, nghe tàn tiếng chim Nghe lo âu giữa muôn nghìn Nghe tương tư chết giữa bình minh lên Tiếng đàn dội khúc nhớ quên Thất kinh, nguyệt rụ

Mưa giêng

Thơ   •   20.11.2021
Nhẹ như bụi, mỏng như sương Mà sao ướt rượt con đường mùa xuân Lặng thinh và rất ân cần Từ từ thấm, đến mấy phần thịt da.

Cà dái dê

Thơ   •   21.11.2021
Em cà chớn, còn ta thì cà khịa Dự tiệc thơ, hai đứa quậy tưng bừng Ma quỷ bảo: tụi bay, đồ cà giựt Bởi suốt ngày hai đứa nhảy cà tưng.

Mùa hè về rồi

Thơ   •   21.11.2021
Chú ve kêu trên lá non Báo mùa hè đã về đây rồi Trên cao mây xanh ngẩn ngơ Ngắm phượng hồng nở thắm bên trời Tung tăng cái nắng đi chơi Khắp sân trường rộn vang tiếng cười Mùa hè đã về! Em ơi! Vui quá đi thôi! Mùa hè ơi! Mùa thi đã qua rồi Mùa hè ơi!

Hành trình não

Thơ   •   21.11.2021
đôi ngã rẽ bình minh đi bằng đôi chân của nắng hoàng hôn về bằng gót chân của mưa tôi dạo trong khu vườn trên bầu trời rất tịnh những đám mây tụng lời kinh rất mỏng những cơn gió lắc chuông rất trong tôi đang lên men những đoá hoa vô ưu đã nở đầy tr

Sân trường của cháu

Thơ   •   21.11.2021
Bầu trời xanh xanh Ôm đàn mây trắng Vòm cây xanh xanh Xoè ô che nắng Sân trường của cháu Đẹp quá đi thôi! Nào hoa nào bướm Tung tăng giữa trời Sân trường của cháu Sạch quá đi thôi Nào ai vứt rác Là không được rồi Sân trường của cháu Vui quá đi thôi!

Cúng xóm

Thơ   •   21.11.2021
Về, ngồi chờm hởm giữa làng Nghe ca dao, trĩu bên hàng rào, đưa Đột ngột gió, thình lình mưa Con gà mổ nắng ban trưa, giựt mình Lá bàng rơi chật sân đình Rêu xanh bám víu trên bình phong, khô Mấy câu đối cũ mù mờ Lem nhem trụ biểu, xác xơ mái vòm Tuổ

Mù mê

Thơ   •   20.11.2021
vứt hết không để lại gì cái bản lề nám lom lem ngày cuối vò cái khuôn mặt đớn hèn lại cho vào túi rác mơ hồ chim bay cố xứ hả hê mùa toát lạnh chiêm bao vứt hết bộn bề thân xác vướng cành khô gãy trên mái đầu những thực tại đang chết dòng chữ không c

Không ai thèm nghe lời yêu thương và thù hận

Thơ   •   20.11.2021
Không ai thèm nghe lời yêu thương và thù hận buổi chiều trước cổng bệnh viện vang lên tiếng còi xe cấp cứu ai cũng rõ.

Gọi hè

Thơ   •   21.11.2021
Phượng khoe áo mới gọi hè Chui lên mặt đất... con ve gọi mùa Sen thơm trong ngọn sóng lùa Gọi làn gió mát thoảng bờ ao quê Bướm vàng bay lượn trên đê Gọi em thả cánh diều về hoàng hôn Dòng sông gọi nắng bên cồn Con chim hót gọi nỗi buồn vu vơ...

Nhặt máu mùa xuân

Thơ   •   20.11.2021
Bầu trời nằm ngửa trên sông Nắng tênh hênh nắng giữa dòng xuân xanh Cây vô ưu, gãy một nhành Trời nam, gió bắc thổi quanh nấm mồ.

Sỏi

Thơ   •   20.11.2021
Góp một phần đời nhỏ nhoi làm nên cao ốc Và chết một đời trong khối bê tông Sỏi đâu biết qua toà nhà cao ngất Có kẻ trầm trồ đưa con mắt trông

Bao La lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Dừng đây quán tạm, trời chưa tối Ngày khuyết mòn hung tiếng thở dài Cơn gió lùa chi thân xác mỏi Nỗi niềm đã chật kín trong chai Ta mở, máu trào, môi sánh bọt Đời nghiêng, nghiêng đổ, ta nào say Thế gian hát mãi câu tình sót Duyên nợ sầu chi kiếp trả

Qua lối cỏ tranh

Thơ   •   20.11.2021
Riêng tặng Trương Thanh Yên Cảm ơn đất, cảm ơn trời Đến với em, cũng một người yêu em Trăng mềm xé mỏng từng đêm Gối chao nghiêng mộng trinh nguyên nõn nà Con chim ngồi ngó núi xa Tháng ngày mổ giọt giang hà héo khô Vu Gia nghẽn lối đợi chờ Em không

Khuôn mặt tôi

Thơ   •   20.11.2021
Khuôn mặt buồn với những vết thâm đen quầng mắt chiếc răng mọc ngược đôi môi tứa máu chòm râu loe toe lởm chởm như gốc rạ màu xỉn và những vết sẹo hom hem sần tái có nụ cười nhô ra từ khuôn mặt buồn có cái nhìn lọt ra từ đôi mắt sâu có đôi môi bị găm

Hát với Thiên An

Thơ   •   21.11.2021
vời vợi tiếng chuông ngân chiều mờ phai trên ngàn thông sầu thầm hỏi gió trong mây đâu hương xưa mối tình ban đầu? lạc giữa chốn hư vô ta tìm đâu ơi màu mắt biếc? lặng lẽ bóng mây trôi ta như đá xanh xao buồn rầu! ngồi với lá xương khô nghe ngàn năm

Gánh đám

Thơ   •   20.11.2021
Trong làng có cái đám ma Đầu năm, dội tiếng phèng la dập dồn Khói, kinh, nước mắt, linh hồn Chung một gánh, quảy lên non, nặng ì!

Vết sẹo của nỗi buồn chái bếp

Thơ   •   20.11.2021
Hai ba tháng chạp khói nhang thay khói bếp chim sẻ sà xuống bên chuồng gà nhặt thóc lũ chim nói tiếng người rất thạo đóiđóiđóiđóiđóiđóiđó đóiđóióióióióióóóiiiiiiiiii trong mùi khói nhang manh nha chuyển động hài cốt ông táo về trời bỏ lại cục đấ

Anh lục tìm em trong màu gió biếc

Thơ   •   20.11.2021
Mai thức dậy ta không thấy mặt trời mặt trời em màu đỏ mặt trời anh màu xanh & nắng mong manh ngày mai không còn xa đừng nghĩ về trăm năm hãy nghĩ về thời gian rất ngắn ngắn như kiếp người không kịp để yêu thương ngày mai vào quá vãng những tham

Gió 2

Thơ   •   20.11.2021
Chừ đây gió nhập vào tôi Vòng vo phố thị tôi trôi trên đường Tôi là con gió yêu thương Lang thang góc phố chở hương tặng nàng.

Ừ thôi mùa thu

Thơ   •   20.11.2021
Thôi. Mùa Thu. Phố. Buồn tênh Mưa lưng nửa giọt. Người quên gội đầu Đem vô tình, ném vào nhau Quay lưng, phố đớp một câu chửi thề.

Khi anh thở bằng hơi thở của em

Thơ   •   21.11.2021
khi bờ biển nằm ngửa ra đón nhận sự trần truồng của đôi tình nhân vùi trong cát là lúc những đợt sóng căng một khúc đàn trong suốt soi vào bốn con mắt nhìn nhau khi rừng dương đứng lặng câm ngái ngủ chợt giật mình làm nghiêng đổ cơn gió khi đôi tì

Huế ơi! một chiều ngồi lại

Thơ   •   20.11.2021
Lại về. Ngồi nhớ. Ngày xa Cái mênh mông cứ la đà hoàng hôn Bâng khuâng chiều thả cơn buồn Người mô? không thấy... chỉ hồn lá bay Trống trênh mòn vẹt chân ngày Bao rêu phong sẫm vòng tay đợi chờ Lại về. Ngược bến sông thơ Hương Giang ơi! vẫn đôi bờ l

Mộng ảo

Thơ   •   21.11.2021
Buồn, ta thở, hơi bay mờ mắt kiếng Nhịp tim rung trong vắt tiếng chim kêu Ta mới đó, mới đây, ta ẩn hiện Tà dương rơi, mái úa, chiều ơi chiều! Đường rất thẳm, lá cào tâm trí lạ Gió u huyền se lạnh quấn nhơn gian Sông cuốn áo trôi qua bờ tàn tạ Bóng p

Ừ ừ! Té ra là vậy!

Thơ   •   20.11.2021
ông là người nổi tiếng ông là hàng xóm của một người nổi tiếng hai ông có điểm chung về sự nổi tiếng và hai ông có điểm riêng biệt để tạo ra sự nổi tiếng về điểm này ông hơn ông bạn nổi tiếng ông viết thơ như ngốn một nạm rau muống đọt chấm mắm nêm

Hồ Tây chiều tháng giêng

Thơ   •   21.11.2021
Gió mềm quá phía hàng cây đem hơi rét mỏng rắc đầy tóc em chạm bàn tay, rối nhịp tim phút thiêng là phút môi tìm môi nhau Một chiều từ đẩu từ đâu hoa đào ửng đỏ một màu má em ừ! thì mặc kệ tiếng chim bên nhau...  giây phút nổi chìm lặng câm N

Co

Thơ   •   20.11.2021
Đến trời cũng bất bình thường Huống chi em mệt, mà thương thấy mồ! Nửa đêm gà gáy, em ho Ba phần giấc ngủ, đã co hai phần!

Châu Thuỷ

Thơ   •   20.11.2021
khi đã say mèm trong câu thơ viết cho em của một chiều xao xác rụng gót lá bơ thờ trong đáy quạnh hoàng hôn, ta cúi mặt nhìn dòng sông ẩn ức những đợt sóng buồn tê dại đang mục rủn hình hài nguồn cội suối khe. có phải ngày không? sao giọt nắng ngọc

Nhớ chi nhớ lạ!

Thơ   •   21.11.2021
Nhớ chi nhớ lạ quá chừng! Nhớ tay năm ngón, nhớ chưn một bàn Ngậm ngùi khóc thở cười than Chống cờm trố mắt thấy ngàn âm u Bi chừ bến lở sông su Con tơm con tép mịt mù nơi mô? Tồng ngồng nhớ mắt tiểu thơ Nhớ triền cỏ cú, nhớ bờ rau răm Lâu rồi không

Bi chừ vẫn Huế

Thơ   •   20.11.2021
Vẫn sông nước cũ tơi bời Nhân gian, vẫn một mớ người xôn xao Từ đêm thành quách đổi màu Gió lang thang, nhảy xuống cầu Phú Xuân Em về ríu cả hai chân Mười phần tóc rối, chín phần môi cay Sông Hương tiếng hát chưa đầy Vầng trăng cũ, đã chết ngay giữa

Chết

Thơ   •   20.11.2021
Bữa ni bụi chuối chết khô Đứng nhìn mai mốt sông hồ chết thiêu Thê thê gió thổi ngược chiều Lật trang sử, chết thiệt nhiều là dân.

Chiếc bàn em học

Thơ   •   21.11.2021
Bố đóng cho em Chiếc bàn nho nhỏ Thơm thơm mùi gỗ Xinh xinh làm sao! Từ lâu ước ao Nay thành sự thật Này là chiếc hộc Sách vở gọn gàng Em ngồi vào bàn Học hành chăm chỉ Thật là hết ý Thích lắm bố ơi!

Sủa 2

Thơ   •   20.11.2021
Hai chân mê mải làm thơ Bốn chân ngồi sủa bên bờ trần gian Lửng lơ ngày mới, đêm tàn Trái tim động vật hoàn toàn tự nhiên.

Tôi nghe phía đầu nguồn

Thơ   •   20.11.2021
tôi cạo cái đầu tôi trọc lóc tóc lại mọc lên như quả chôm chôm từng sợi thần kinh chĩa ra mọi phía tôi nhìn có những cái nhìn nhắm mắt mới rõ mới thấu có những cái nhìn quay lưng vẫn biết vì những tiếng rên oan khốc vì cái mùi hôi ngu ngốc vì cái mà

Trăng khuyết

Thơ   •   20.11.2021
Thôi, về đi em Con dế khóc nhiều rồi Khuya đã ngủ vùi sâu trong mắt lá Con đường về đã nứt làm đôi Đừng nhìn lại sau lưng cho đắng đót bờ môi Trăng lấp lánh trên cao như nuối tiếc Anh vẫn vui đây, ngậm gió đêm thao thiết Mím chặt môi cho nhịp thở cô

Chợt nghĩ giữa hoàng hôn

Thơ   •   20.11.2021
ta như bà ngựa già lọm khọm giữa buổi hoàng hôn xám xịt tri hô một cái nhìn thấu vào từng đốt xương quá vãng gặm mớ cỏ vàng vụn như gặm ngày tháng bầy nhầy trong câu thơ mửa máu tung vó vào khoảng trống không giẫm đạp buổi chiều ráng đỏ làm gãy dấu c

Hành trình tiếng vọng

Thơ   •   20.11.2021
những chất chồng họa tiết nước mắt quệt lên gò má sơn dầu xám xịt một màu mùa đông khe suối một màu mùa hạ biển dâu nhốt chật không gian bố cục ánh sáng lấy từ đôi mắt thiếp ngủ đã nói lời tiên tri xanh xao những phiến màu toát ra từ tiếng thở đã nó

Bừng giấc

Thơ   •   21.11.2021
Mưa đang rơi ngoài cửa sổ lộp bộp trên tàu lá chuối tôi không dám tin gió đang xới khuôn mặt tôi tôi đang hoài nghi tiếng gà gáy sáng bắt đầu cắn từng lớp âm thanh vụn vỡ phải không? bố mẹ tôi đã về vội ngoài ngõ vì cơn mưa bất chợt [cuộc đi bộ không

Đồng tiền còn sót lại trong túi

Thơ   •   20.11.2021
Nỗi đau những đồng tiền còn sót lại trong túi ta đã quên từ lâu.

Thêm một ngày kết tủa

Thơ   •   20.11.2021
Những buổi chiều rã băng trong đám mây vàng là lúc tôi muốn nói hết những lời trong đáy huyệt đã bốc hài cốt tấm bia chỏng chơ chổng lên trời bên bụi cỏ gai còn chút ánh sáng nữa thôi tôi phải nói kẻo không kịp tôi sợ những chuỗi ngày mệt mỏi thừa th

Ở Quy Nhơn viếng Hàn

Thơ   •   20.11.2021
Trùng trục đá lăn lóc- những hồn trăng rụng dọc bờ sóng Nhấp nhô những ý thơ cùi tinh khiết triều âm Người xưa ngồi đây làm thơ đau thương Tài hoa khóc dưới chân sóng Đá vỗ ngàn năm vô thường Cát bụi di thảo không xóa được căn duyên kiếp người bạc m

Đã chết trong lòng một giấc mơ

Thơ   •   21.11.2021
Thì ta cứ chết thêm lần nữa Cũng chẳng sao đâu, chả việc gì Đất đã chung thân cùng với nước Sống là hoài niệm, chết hôm ni.

Ôi đời sao nhạt thế?

Thơ   •   21.11.2021
Sáng đầu năm, cà phê Gặp đôi vợ chồng trẻ Cô vợ ngồi im re Với bụng bầu gần đẻ Anh chồng ngồi chơi game Ngón tay chọt chí choé Cô vợ vẫn ngồi im Với cà phê, lặng lẽ Bàn 2, 3 ồn ào Bàn 9, 10 la ré Khói thuốc cũng xôn xao Nước trà thì cứ té Một giờ đã

Con đường lá me

Thơ   •   21.11.2021
Nghiêng nghiêng buổi chiều chở gió Con đường xanh ngắt vòm me Nghiêng nghiêng rơi từng lá nhỏ Reo vui theo bước em về Nghiêng nghiêng hồn nhiên bím tóc Vương đầy những lá me rơi Không gian nhẹ tênh như gió Mắt em xanh biếc chân trời Nghiêng nghiêng v

Nói phét

Thơ   •   20.11.2021
Có khi mình tự hỏi mình Làm thơ giống với làm tình chỗ mô? Khi thì vợ, lúc thì bồ Làm tình giống với làm thơ chỗ này.

Nghề bán quan tài

Thơ   •   20.11.2021
khách hàng là những người bị sai khiến từ những người đã chế

Khách hàng của nghề bán quan tài

Thơ   •   20.11.2021
khách hàng của nghề bán quan tài là những người bị sai khiến từ những người chế

Gọi người môi thắm

Thơ   •   20.11.2021
Nghiêng xuống lòng, một bàn tay Từ xa xôi, nhớ đến ngày không nhau Gió vô hình vẫn làm đau Lá thư hay một lá trầu nhàu khô? Rát chiều mấy ngọn vi lô Găm vào mắt nhớ một bờ lao xao Cõi buồn nào có binh đao Mà muôn vết chém nát nhàu con tim? Ai ngờ tr