Nẻo mùa xưa
Em tựa vào bờ đê Khúc đê cong cửa võng Mắt em một màu xanh thẳm Cánh buồm nào theo gió chở ngàn mây? Sông lặng thầm, sông chảy qua em Những bọt sóng phù du, đám lục bình hoa tím Xóm vạn chài lênh đênh khuya sớm Dòng sông nào mãi chảy ở tim em? Chiề
Nội dung bài thơ: Nẻo mùa xưa
Em tựa vào bờ đê
Khúc đê cong cửa võng
Mắt em một màu xanh thẳm
Cánh buồm nào theo gió chở ngàn mây?
Sông lặng thầm, sông chảy qua em
Những bọt sóng phù du, đám lục bình hoa tím
Xóm vạn chài lênh đênh khuya sớm
Dòng sông nào mãi chảy ở tim em?
Chiều thả ráng vàng giăng kín nẻo đi về
Con chuồn chuồn cong lưng gánh bão
Giông bão mắt em - cái màu lặng lẽ
Anh ở miền không có gió mà đau.
Bài thơ Nẻo mùa xưa của tác giả Nhà thơ Đàm Huy Đông - Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đàm Huy Đông - Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây
Nghệ danh: Đàm Huy Đông
Tên thật: Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Đàm Huy Đông - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Đàm Huy Đông, Nhà thơ Đàm Huy Đông, Thơ Đàm Huy Đông, Tập thơ Miền không có gió
Không đề (Mưa có buồn không, có nhớ em?)
Nếu thật buồn em hãy về với biển
Không đề (Nắng sắp tắt, lộc vừng rơi thảng thốt)