Phôi pha
Em ru con bằng câu thơ của tôi Câu thơ buồn, có buổi chiều xoay tít theo cánh con chong chóng, có những chân trời rỗng huơ rỗng huếch Có mùa thu vàng úa mắt con thuyền. Thế giới nghiêng. Những thứ nhẹ hều rơi mãi không chạm đất Rơi đến rong rêu. như
Nội dung bài thơ: Phôi pha
Em ru con bằng câu thơ của tôi
Câu thơ buồn,
có buổi chiều xoay tít theo cánh con chong chóng,
có những chân trời
rỗng huơ
rỗng huếch
Có mùa thu vàng úa mắt con thuyền.
Thế giới nghiêng.
Những thứ nhẹ hều rơi mãi không chạm đất
Rơi đến rong rêu.
như cánh chim
Xẹt qua chiều,
Chớp sáng - Phía dốc đời hút gió.
Lạc mất
Trong một con ngõ nào
Trong một ngã tư xanh đỏ
Trong bong bóng mưa
Trong tóc rối
Trong mốc meo
Trong cát bụi
...
Em đừng hát câu thơ ấy nữa
Mặt trời đừng lên từ những phía buồn.
Thôi để lòng mình lặng lẽ tự quên
Bài thơ Phôi pha của tác giả Nhà thơ Đàm Huy Đông - Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đàm Huy Đông - Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây
Nghệ danh: Đàm Huy Đông
Tên thật: Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Đàm Huy Đông - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Đàm Huy Đông, Nhà thơ Đàm Huy Đông, Thơ Đàm Huy Đông, Tập thơ Miền không có gió
Không đề (Mưa có buồn không, có nhớ em?)
Nếu thật buồn em hãy về với biển
Không đề (Nắng sắp tắt, lộc vừng rơi thảng thốt)