Không đề (Nắng sắp tắt, lộc vừng rơi thảng thốt)
Nắng sắp tắt, lộc vừng rơi thảng thốt Cơm nguội vàng đôi cuộng lá lơ ngơ Anh vẫn đợi em trên lối cũ Trời trở mình khe khẽ vào thu Em không đến vì không còn yêu nữa? Anh cũ như những nếp rêu buồn Nhìn giọt nắng trượt dài trên mái phố Thương cong oằn x
Nội dung bài thơ: Không đề (Nắng sắp tắt, lộc vừng rơi thảng thốt)
Nắng sắp tắt, lộc vừng rơi thảng thốt
Cơm nguội vàng đôi cuộng lá lơ ngơ
Anh vẫn đợi em trên lối cũ
Trời trở mình khe khẽ vào thu
Em không đến vì không còn yêu nữa?
Anh cũ như những nếp rêu buồn
Nhìn giọt nắng trượt dài trên mái phố
Thương cong oằn xưa cũ ngói âm dương
Ngọn heo may đầu mùa thu rất mỏng
Chỉ đủ làm chặt nữa những vòng tay
Bóng anh lẻ, mờ mờ con đường nhỏ
Nỗi nhớ em, lạnh một tứ thơ gầy
Hình như vọng tiếng dương cầm - gác nhỏ
Bản nhạc em yêu: Casablanca
Anh vẫn đợi nơi ta từng hò hẹn
Thấy thu về quét lá nẻo chiều xa
Bài thơ Không đề (Nắng sắp tắt, lộc vừng rơi thảng thốt) của tác giả Nhà thơ Đàm Huy Đông - Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đàm Huy Đông - Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây
Nghệ danh: Đàm Huy Đông
Tên thật: Hoà Bình Hạ, Hy Giang, Giang Tây
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Đàm Huy Đông - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Đàm Huy Đông, Nhà thơ Đàm Huy Đông, Thơ Đàm Huy Đông, Tập thơ Miền không có gió
Không đề (Mưa có buồn không, có nhớ em?)
Nếu thật buồn em hãy về với biển
Không đề (Nắng sắp tắt, lộc vừng rơi thảng thốt)