Và cô độc tôi ngồi nghe em hát

Thơ   •   Thứ sáu, 03/12/2021, 15:50 PM

Và cô độc tôi ngồi nghe em hát Những bài ca của thuở đã xa rồi. Và tôi khóc, không hiểu sao tôi khóc, Nước mắt rơi như lệ tắm chân trời... Nửa thế kỷ đã tan trong chớp mắt, Sao hồn nhiên như vẫn tuổi lên mười, Ai cũng thích dõi nhìn em trên phố, Lá

Nội dung bài thơ: Và cô độc tôi ngồi nghe em hát

Và cô độc tôi ngồi nghe em hát

Những bài ca của thuở đã xa rồi.

Và tôi khóc, không hiểu sao tôi khóc,

Nước mắt rơi như lệ tắm chân trời...

Nửa thế kỷ đã tan trong chớp mắt,

Sao hồn nhiên như vẫn tuổi lên mười,

Ai cũng thích dõi nhìn em trên phố,

Lá thu bay luôn lấp lánh sao ngời...

Và buổi ấy Hồ Gươm xanh biếc mắt,

Ta chân trần cầu Thê Húc lung liêng.

Tôi đã chắp bao nhiêu vần vụng dại,

Để nỗi niềm sa ngã hoá linh thiêng.

Qua tất cả những tôn vinh ồn ã,

Còn điều gì ta không xót xa nhau!

Và cất tiếng em là muôn kiếp cũ

Cho hôm nay tươi lại nụ hôn đầu.

Anh xin lỗi, ngàn lần anh xin lỗi,

Đã để em vào vĩnh cửu đơn tình.

Ngày anh sống là ngày anh nguyện ước

Cõi muôn năm em ấm phúc vô hình.

Anh sẽ gánh tiếp những trần gian gió,

Trả giùm em những vay nợ duyên buồn.

Anh sẽ viết thêm những dòng dang dở

Chúc phúc em cả không ở thiên đường...


Bài thơ Và cô độc tôi ngồi nghe em hát của tác giả Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang

Nghệ danh: Hồng Thanh Quang

Tên thật: Đặng Hồng Quang

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hồng Thanh Quang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Hồng Thanh Quang, Thơ Hồng Thanh Quang, Nhà thơ Hồng Thanh Quang

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang

Xin lỗi nhé anh không là chính đạo

Thơ   •   04.12.2021
Xin lỗi nhé anh không là chính đạo, Khi gặp em trong buổi tối ngây tình. Tuổi trẻ đã qua đi, tuổi trẻ không trở lại, Ở bên em anh hiện nguyên hình… Những đỉnh núi đã ủ bao ngọc đá Cho da em sáng tỏ ánh trăng ngà. Bụi gió nào đã nâu vào đôi mắt Buộc

Chắc chắn...

Thơ   •   04.12.2021
chắc chắn ly cà phê đen đá này sẽ cạn cốc nước chanh kia cũng hết buổi chiều chắc chắn sẽ kết thúc mình còn cách chuyến bay đúng hai giờ chắc chắn khi trở vào thành phố một bó hồng đỏ đón em chắc chắn em sẽ phải làm như quên đoạn đời gọi là cơn mơ Hà

Ký ức

Thơ   •   03.12.2021
Mẹ dẫn con về cơn mơ tháng Chạp vượt mấy dòng mới tới sông Thương thực quê nội sao lòng hối hả các em con lạc bóng ngã ba đường nén hương cháy chẳng vơi mùa tưởng vọng chưa thanh minh đã nhói tim rồi mâm ngũ quả chói trên bãi rộng những nương dâu nh

Lúc em xa

Thơ   •   03.12.2021
Ập xuống đêm, anh lại một mình, giữa căn phòng - mê lộ tuyền thơ. Khoảng trống này muốn dâng em vĩnh viến, xin đừng ai xâm phạm bao giờ! Rồi sẽ cũ những vần kỷ niệm, ảnh em cười, tiếng hát em đau. Em xa quá, biết còn giữ nổi, những nỗi niềm ta khắc

May rủi gì cũng lệ vòng quanh

Thơ   •   03.12.2021
Anh nào có chọn em cho hạnh phúc, Số phận buồn xô em tới cùng anh. Những cuồng nộ chẳng do đâu cả, Em làm anh tan nát trái tim lành. Đã đau đớn bởi bao nhiêu ngang trái, Anh bơ vơ trong tủi phận riêng mình. Sao em nỡ làm anh bật khóc Trong đắng cay

Đoản khúc yêu

Thơ   •   04.12.2021
đêm đã xuống đâu mà mắt em cả trời sao mọc tâm hồn anh bóng tối ngậm ngùi dâng và tiếng gọi hồng hoang lại âm thầm vang vọng con sói già cô độc tru ngóng mãi vầng trăng đến lứa tuổi chúng ta còn có gì mới mẻ mọi sự đã qua rồi tất cả cũ càng sao thế m

Tặng em ngày chia tay tuổi học trò

Thơ   •   03.12.2021
Và phượng vĩ đang mướt hồng mưa mới, Và nắng hường còn tím sắc bằng lăng. Em áo trắng cả một ngày sau cuối, Tuổi học trò – nước mắt cũng bâng khuâng Mai sẽ khác, mọi điều mai sẽ khác, Cả rộng dài phía trước, những cao xa, Cả tìm thấy và cả bao lạc mấ

Con thuyền Noê của tôi

Thơ   •   04.12.2021
đêm mưa tầm tã dường như thành phố lụt nước tràn vào cửa tràn vào nhà ngỡ ta gặp hồng thủy trong căn phòng sách vở tôi đối diện với những file xa lạ câu thơ viết nên như tiếng thở dài lặn vào bóng tôi vào tiếng mưa gõ mái nhà tôn có thể rồi tự xóa ng

Giao thừa

Thơ   •   03.12.2021
Và giao thừa đã thành đám cưới, Cả nước cùng đốt pháo mừng ta. Anh hôn em giữa mịt mờ biển khói, Nghĩa cuộc đời bỗng rõ ràng ra.

Vô đề

Thơ   •   03.12.2021
Nếu bố tôi không đêm đêm nhức xương nếu bố tôi không đêm đêm mất ngủ nếu bố tôi không điếc một bên tai nếu bố tôi không gầy như chiếc bóng chắc tôi chẳng biết về một thời Trường Sơn và những ngày bố tôi làm lính...

Gần nhau không bình yên

Thơ   •   03.12.2021
gần nhau không bình yên xa nhau thì trống trải gặp bao nhiêu cô gái anh chỉ nghĩ về em ngồi một mình trong đêm làm thơ và đọc sách chữ nghĩa không che khuất đôi mắt em lúc buồn đã cùng qua bao sông bao núi đã cùng vượt khi tưởng kề hạnh phúc thế mà k

Khúc mùa thu

Thơ   •   03.12.2021
Đã biết ta giờ không trẻ nữa Sao thương ai ở mãi cung Hằng Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế Chẳng chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc Có điều ch

Và bắt đầu cất lên giọng hát

Thơ   •   03.12.2021
(Tặng Linh, vợ tôi) Và bắt đầu cất lên giọng hát, Ngọn nến hồng run rẩy bàn khuya. Tôi bỗng nhớ mênh mông trảng cát, Những câu thơ ngỡ lạc lối về... Tôi bỗng nhớ cao nguyên bụi đỏ, Vồng ngực trần che khuất vầng dương... Tôi bỗng nhớ Hà Giang

Chân trần

Thơ   •   04.12.2021
em đi trên tuyết hay trên thuỷ tinh vỡ vụn lâu đài cổ tích tuổi thơ anh? hay em đi đồng muối trắng tinh tình anh kết đọng đau đớn thay không mặn? hay em đi trên nỗi buồn anh viết trang thơ mãi chẳng nên lời?

Hăm hai ngọn nến

Thơ   •   03.12.2021
hăm hai ngọn nến lung linh cháy em không buồn nhưng run rẩy nhìn tôi nhân đôi có tìm ra tuổi muộn rồi muộn thực rồi ư hăm hai ngọn nến vô tư chờ môi thổi tắt nếu đêm về nước mắt ai bỏng gối chắc tôi sẽ tự trách mình dầu có thể tôi không có lỗi phải m

Vào xuân Mậu Dần

Thơ   •   03.12.2021
trời lạnh lắm và mưa và gió nữa trong sương, trong khói, giữa thời gian, tôi muốn nói chỉ một lời giản dị: cầu tình yêu tới được hạn đá vàng!!!

Hình bóng vô thường

Thơ   •   03.12.2021
sáng lên một chấm lửa ở nơi ta không thể nào nhìn thấy đêm nay thành phố xa có thể em không ngủ những trang giấy gọi em về lại cùng tôi cơn gió ngoại thành hương cốm chạm ngón tay run như giẽ lúa đầu mùa chim sẻ cô đơn tiếng mõ vô tư gõ vào tâm trí

Biển không tên

Thơ   •   04.12.2021
Không phải nước mắt tôi sao quá mặn ký ức tưởng chìm đi lại trôi nổi nguyên hình một dòng chảy tuổi thơ còn khắc khoải ơi Nino xáo trộn những nhân tình ta hạn hán nụ cười vô tư lự nắng bất an vụn sóng bạc đầu biết vô ích những lo toan hạnh phúc vẫn đ

Gọi

Thơ   •   03.12.2021
Đến ngay đi, anh đang đợi em mà, Sau phút nữa biết đâu quá muộn. Một cơn gió, quả thế mà lìa cuống, Lá thế là nát dưới chân ai. Đến ngay đi, ngay sáng mai này, Sau phút nữa biết đâu quá muộn. Trời thì cao, cánh đồng thì rộng, Mây đen sẽ ập tới khi nà

Vắng quá căn nhà em mới bỏ

Thơ   •   03.12.2021
Vắng quá căn nhà em mới bỏ trang thơ gió thổi lật sang chiều cửa sổ hoàng hôn ngời chín đỏ tôi ngồi tôi nhớ thuở còn yêu buồn như bóng đá thua chung kết tiếc như muối rắc giữa trùng khơi tôi nhìn đôi gối nằm ngơ ngác thấy mình như đã trẻ bồ côi bốn p

Không muốn khóc nhưng vẫn trào nước mắt

Thơ   •   03.12.2021
Không muốn khóc nhưng vẫn trào nước mắt, Khi lẻ lòng đối diện với tình yêu Trong câu hát của một người xa lạ Nhắn nhủ tôi lời sám hối vô kiều: Đừng nói nữa với tôi về người ấy, Đã qua rồi thời mơ mộng hồn nhiên. Tôi sống sót được qua muôn lừa dối Chỉ

Vào thu

Thơ   •   03.12.2021
Người bán cốm gành hàng qua ngõ, Mở cửa phòng, anh đón lời rao. Em có lẽ chẳng quan trọng nhất, Mất em, anh có chết đâu nào! Trời vào thu nắng mật ngọt ngào, Nước rút, sông Hồng dần yên tĩnh. Em có lẽ chẳng quan trọng nhất, Sao mất em, anh tự chán mì

Tìm

Thơ   •   03.12.2021
Xuân... Hạ... Thu... Đông... Xuân lại đến... Và thêm hè tới, nắng tràn hiên, Và thu và cả mùa đông nữa, Sao mãi anh tìm chưa thấy em?..

Thuỷ Tinh

Thơ   •   04.12.2021
giấu sâu trong mình những đường bơi uyển chuyển của các loài cá những rong rêu - rèm cửa xanh trong lâu đài nước những cơn mơ trong suốt một hạnh phúc yên bình ta bùng lên Thuỷ Tinh không phải vì ghen Sơn Tinh may mắn hơn ta không phải vì hờn núi luô

Gửi lại Pleiku

Thơ   •   03.12.2021
(Tặng Hạnh) Càng xuống đèo càng nhớ em hơn, Phải vì thế nắng thêm nhức nhối? Trước mắt anh những chùm hoa đỏ ối Phượng vội vàng đốt phía Quy Nhơn. Càng xuống đèo càng nhớ em hơn, Nhớ thị xã nhiều vô chừng dốc. Quãng đời vang tiếng cười, quãng

Điệu cũ

Thơ   •   03.12.2021
Thôi em cứ việc lấy chồng Mặc tôi tự kiếm tơ hồng, tự xe... Đã qua khoảnh khắc đêm hè Ta và em giữa bốn bề tình yêu. Đồ Sơn rụng một cánh diều Lòng ta vỗ sóng bao điều bão dông. Những lời thề thốt như sông Tan vào biển cả mênh mông vô chừng. Giời khô

Nhớ Hòn Gai

Thơ   •   04.12.2021
Duyên cớ nào ta bỗng nhớ Hòn Gai? Em bỏ ta tìm về tuổi trẻ, Em bỏ ta tìm về sóng bể Khác xa ta - cơn lũ ngập tâm hồn. Nơi bắt đầu là cả một mùa hôn, Ta mường tượng em dáng hình quê kiểng. Môi trinh bạch, khúc ca vui vỡ tiếng, Khúc ca buồn còn đọng ở

Một giấc mơ

Thơ   •   03.12.2021
Trong giấc mơ đêm qua có mẹ tôi vợ tôi đứa con trai năm tuổi của tôi và đôi ba người đàn bà đẹp lạ mặt lạ hơn là họ rất thân mật chuyện trò với vợ tôi về những chủ đề phụ nữ về cả thói quen của tôi thích cắm hoa loa kèn bên bàn làm việc họ khen tô

Mỗi lần tôi chợt nhớ em

Thơ   •   03.12.2021
Mỗi lần tôi chợt nhớ em Lại nghe tiếng sóng trong tim dội về. ảnh hình cũ đã chìm đi, Niềm vui cũ cũng còn gì nữa đâu. Ai xui ta tới cùng nhau Bâng quơ mà biển bạc đầu ngàn năm. Anh đi lại kiếp con tằm Uổng công giăng nỗi ước thầm nối duyên. Biết rằ

Giai điệu đêm sinh nhật

Thơ   •   04.12.2021
dương cầm đen từ đàn phím trắng những nốt nhạc trào ra như nước mắt tôi nhớ tới đàn cò bay qua tuổi thơ tôi tiếng kêu cuối cùng của chúng làm mẹ tôi tỉnh giấc và tìm thấy tôi trong nôi trắng muốt nghìn cánh cò kết lại bay đi bay đi bay đi mãi mãi gia

Nỗi đau

Thơ   •   03.12.2021
Người ấy gắn em bằng quá khứ, Những ga tầu, những cánh đồng xanh. Muộn màng anh giữa đường xuất hiện, Em thế là lạc tới rừng anh. Người ấy có thiên đàng sắp sẵn, Em cứ về, cứ sống và mơ. Anh lận đận, tháng ngày lang bạt, Có gì ngoài mấy vần thơ? Ngườ

Em sẽ đến

Thơ   •   04.12.2021
Em sẽ đến. Da nâu như màu áo Mẹ trưa nào mặc cấy đồng xa. Se sẽ gió khoả hương tựa lúa Tự những mùa ta khát lời ca. Em sẽ đến. Tóc dài che nắng Sáng đôi vai muôn thuở nhớ vòng tay. Anh rón rén vun vào quá khứ Chút dư hương cho nẩy những âm ngày. Em s

Khúc hát ban mai

Thơ   •   03.12.2021
đang trôi về bình minh từ giấc ngủ em những giọt sáng âm thầm ta từng nuôi trong tăm tối chưa là hy vọng chưa đâm hoa kết trái chưa giác ngộ tim ta chưa thấm thía mắt nhìn nhưng đã nhập nhòa và yên ả em đừng lo những sự đổi thay không ai định trước

Rồi em sẽ tìm về lá cỏ

Thơ   •   04.12.2021
Rồi em sẽ tìm về lá cỏ thấy gân xanh trong kỷ niệm chúng mình thành phố bên kia đồi vẫn thế dẫu tháng năm đã đổi dạng thay hình vang tiếng trống những đoàn quân hành tiến không có anh trong đội đi đầu thế kỷ mới cần những con người mới ta chỉ còn nế

Có một con đường

Thơ   •   04.12.2021
Có một con đường dành riêng nỗi nhớ nơi mặt trăng như bánh xe mặt trời như bánh xe và đôi mắt cũng tròn như thế con đường ấy vẫn dẫn ta đi biết bao giờ tới kịp mái tóc chưa hết phần sương muối em mặn mòi chưa hóa khơi xa?

Họ Đặng

Thơ   •   04.12.2021
kẻ núm ruột mất tích trên đường phố kẻ phù hoa đến cả thơ tình kẻ theo đuổi những giấc mơ sặc sỡ đêm tất niên xót nhớ tổ tiên mình. và lòng bỗng trở về cội gốc với ông cha bao thuở cơ hàn con sông Luộc chảy qua huyền tích những thương đau đọng lại nê

Chia tay Pleiku

Thơ   •   04.12.2021
(Tặng Hồng Sơn) chia tay biết tặng nhau gì Pleiku bao dốc đời mình bao dốc những đêm mưa lạnh cả cây rừng nghĩ đến nhau tưởng sẽ ấm lòng vậy mà cay mí mắt mới nửa đời đầu đã bạc mà vợ không con không mà lang thang với mối tình suông thơ đã th

Cố nhân

Thơ   •   04.12.2021
Lại chia tay nữa sao đành Ơi người đã chót phải thành cố nhân Cái duyên có được bao lần Cái tình san sẻ mấy phần, những ai Hết rồi, ta một thời trai Hết rồi em thuở chấm vai tóc huyền Cơn mưa sớm ướt hương nguyền Ước mơ nặng đắm con thuyền lá tre Nhữ

Tôi như con sông

Thơ   •   04.12.2021
Tôi như con sông trôi vào sa mạc Chẳng bao giờ về lại được nguồn xưa... Mỗi phút sống mỗi phút dần biến mất Cho mát lòng những hạt cát cằn khô. Tôi như con sông trôi vào sa mạc, Đừng trách tôi chẳng giữ được thân mình. Tinh túy ấy ngấm sâu vào bỏng đ

Thời yêu em

Thơ   •   04.12.2021
Không đủ chữ để viết, Không đủ ác để ghen, Lệ không đủ để khóc, Đời không đủ dài để lận đận cùng em...

Em mang trái tim anh về phương Nam

Thơ   •   04.12.2021
Em mang trái tim anh về phương Nam về quán cà phê Thanh Đa chưa bao giờ anh đến về với những chàng trai em từng yêu dài lâu hay qua thoáng về với những khung tranh đã chồng lẫn bao hình anh biết em thực chỉ vô tình đôi - mắt - sao soi lòng anh tăm

Mùa dịu dàng

Thơ   •   03.12.2021
Gánh hàng hoa bụi đường e ấp Cuối ngày chưa có ai mua. Anh dúi tiền cho người bán dạo Lấy hồng dù biết em xa. Cắm cả bó vào bình xiêu vẹo, Tay đàn ông đã lạ hương hồng. Những bông nhỏ như chùm mắt đỏ Đêm trong… Nhưng anh biết, tất cả là vô ích, Ga đã

Tôi mơ thấy

Thơ   •   04.12.2021
Tôi mơ thấy người đàn bà khoả thân đứng hát khập khiễng khúc ca như như trinh bạch tật nguyền Tôi mơ thấy người đàn bà mộng du biển đêm bám chặt vầng trăng như mấu cọc Tôi mơ thấy người đàn bà gánh cát nuôi con khát tuổi thanh xuân vắng chồng trận mạ

Về nơi ấy

Thơ   •   03.12.2021
Em đi về nơi ấy trời cao, Nắng nhẹ nhẹ, mây trôi chậm rãi, Trăng dâng sóng, nhịp nhàng hôn bờ bãi, Dấu chân em cát ấp ủ trong lòng. Biết bao người nơi ấy chờ mong, Em - ký ức thời ấu thơ đã chết, Em - mơ ước thời trẻ trai thèm khát Hạnh phúc trong từ

Viết ở Hòn Gai

Thơ   •   03.12.2021
Thị xã mưa tầm tã, Đọng giữa trời những tảng than mây. Anh một mình lang thang Hòn Gai, Nơi nào cũng cồn cào hương biển. Giáp mặt bao nhiêu kỷ niệm Em không anh, Tưởng sẽ tủi thân, sẽ giận, Thế mà thương! Áo lính thời trai biết mấy con đường Đếm bước

Tôi vẫn nhớ em hiền như gió thoảng

Thơ   •   03.12.2021
Tôi vẫn nhớ em hiền như gió thoảng, Thổi dọc dài thung lũng tuổi mười lăm. Lá non lắm, ánh mắt nhìn xuyến xoáng, Sáng bừng lên thanh thoát dấu em nằm. Tôi vẫn nhớ nỗi buồn lấp loá, Trong nụ cười như níu kéo niềm riêng. Ta đã có một thời vô tư quá, Yê

Hồ Gươm

Thơ   •   03.12.2021
Nhân chứng tuổi thơ, cả tuổi già ta nữa. Ai đã sắp hết thời thiếu phụ, hồ vẫn trong leo lẻo buổi ban đầu, dưới đáy sâu mái tóc muối tiêu trầm tích. Những chú bé mới yêu lần thứ nhất soi gương hồ, chỉ thấy thật là xanh...

Ngày đời

Thơ   •   03.12.2021
Một ngày như một đời, Ngỡ thể nào cũng chết. Được và mất em rồi, Sao đời còn chưa hết?

Lấy chồng vui quá...

Thơ   •   03.12.2021
Lấy chồng vui lắm mà em Sao ta uống mãi vẫn đêm mịt mùng Đường xa đã có người chung Tưởng em đứng đó cứ rưng rưng cười Quên quên nhớ nhớ sao thời Em như đứa trẻ tôi ngồi hát thơ Hiểu gì duyên nợ mà mơ Đầu hè hương nhãn ngẩn ngơ bay vòng Xa quê sắc á

Không nghe thấy tiếng cười trong đêm

Thơ   •   03.12.2021
Không nghe thấy tiếng cười trong đêm không nghe thấy tiếng khóc trong đêm cả tiếng rên tình ái ai đang lang thang cùng ban mai thấy dài quá những giờ sướng gió khoảnh khắc sao rơi như ngừng thở tôi cũng như sao nào rõ ai chờ em bỏ ta ta tự bỏ ta kẻ k

Lục bát trong đêm

Thơ   •   03.12.2021
Anh chong lên ngọn đèn dầu, Đêm nay như thể đêm đầu thiếu em. Ánh đèn sáng hắt vào đêm, Lòng anh dồn hết phương em, nghĩa gì? Người đâu gặp gỡ làm chi, Lời thương để ngỏ đã đi để sầu... Anh nào muốn nhớ em đâu, Sao không thể viết một câu hững hờ? Ngủ

Bốn mùa tôi phải lòng em...

Thơ   •   04.12.2021
Bốn mùa tôi phải lòng em... Mùa thu ngày cũng như đêm tuởng hình. Bóng ai chưa chạm bóng mình Đã run như lá sân đình gió qua... Đông sang quạnh cửa quạnh nhà, Nửa đêm chợt tỉnh tiếng gà giữa mơ. Thế là thức, thế là thơ, Nhưng ta cứ ngỡ như chưa có gì

Mẹ ơi

Thơ   •   03.12.2021
Đoạn trường mấy chặng đời son Với con dẫu khuyết hay tròn vẫn gương. Bớt câu giận, thêm lời thương Mà trong thanh thuỷ, mà hường ban mai. Mặc con thoả sức làm trai Lên voi xuống ngựa đến hai ba lần Bàn tay tần tảo ân cần Gom cho con đủ phúc gần lộc x

Xem ảnh (II)

Thơ   •   04.12.2021
Khúc I Em giữa thu, đời anh vừa chớm hạ Đã nhổ neo khuất bến tình đầu Trăng lẻ loi nhưng trăng viên mãn, Lẻ loi buồn, em khuyết, anh đau...                   Khúc I

Anh đã không ngờ

Thơ   •   04.12.2021
nơi ta gặp gỡ lại hoá thành núi Sọ trái tim anh bị đóng vào thánh giá chỉ có điều khác chúa để nó phục sinh cần không chỉ ba ngày

Cuối cùng cũng nói rằng yêu

Thơ   •   04.12.2021
Cuối cùng cũng nói rằng yêu, Trong  làn sương mỏng vãn chiều chợt giăng Em là một ánh sao băng Lóe vào ký ức nhiều thăng giáng buồn Gánh tình bán sỉ hay buôn Em mang suốt những nẻo đường vắng tôi Lạ thay mắt vẫn trong ngời Nhìn ai như thể đó ngư

Tôi sẽ giữ lại cho mình

Thơ   •   04.12.2021
Tôi sẽ giữ lại cho mình cùng lắm một câu thơ cái nhìn đầu tiên ngỡ ngàng để biết rằng hết lạ cái hôn đầu tiên trượt vội vàng trên má để bồi hồi ta nghĩ tới tình yêu Tôi với em giờ xa cách bao nhiêu tam tứ núi ngũ lục sông thất bát đèo sỏi đá tôi nhì

Chỉ là mơ thấy em thôi

Thơ   •   04.12.2021
Chỉ là mơ thấy em thôi Ta yêu như sẽ một đời trao nhau Chẳng cần khác ý mà đau Hoa loa kèn trắng đằng sau nỗi buồn Nhớ mong rối những con đường Nghe mưa khóc nắng, gió vương ghế ngồi Chỉ là mơ thấy em thôi Đêm đêm ta trốn sao trời ngóng trăng Dâng rồ

Xứ Đoài

Thơ   •   04.12.2021
Nới tay ôm núi Tản Mây đánh rơi ráng chiều Lá trùm cây vạn tán Nuốt vào lòng tiếng kêu Không là suối mà reo Không là chim mà hót Không là gió mà theo Ấu thơ đi hun hút Đã biết chẳng còn em Xứ Đoài nay đổi khác Chận chập chững tìm đêm Vô cớ mình muố

Em đi

Thơ   •   04.12.2021
Em đi, mái ngói chiều xô lệch, Phơ phất tơ lòng lam khói bay. Nhớ thương như thể ta còn muốn Một lần đau nữa, một lần say, Một lần quên hết sai và đúng, Chỉ biết em là Thiên Chúa riêng. Xoè tay, nghe gió thời gian cuốn, Em đã đi rồi, đêm mất thiêng..

Có thể quên nhau mới may ra hạnh phúc

Thơ   •   04.12.2021
Có thể quên nhau mới may ra hạnh phúc sao đêm qua anh lại thấy nao lòng hình ảnh mười năm mười lăm năm trước em một mình đi giữa gió mùa thu quanh hồ Gươm bao nhiêu lá phượng rơi vàng trên lối vào mơ câu thơ cũ đã mờ nét mực anh bây giờ chỉ muốn khóc

Này người không của trần gian

Thơ   •   03.12.2021
Này người không của trần gian Tình yêu chẳng phải chuyện lành đâu em Ngày mà tối, sáng mà đêm, Hai ta chập chững giữa miền giao linh. Đã gần ở cõi mông mênh, Lại xa khi chỉ còn mình với ta. Vui gì nước mắt trào ra, Phần em chắc mỗi khúc ca để đời...

Cuối con đường sẽ không ai đợi ta

Thơ   •   04.12.2021
Cuối con đường sẽ không ai đợi ta Mặt trời lặn vẫn ngoài tay với Bụi ba gian đỏ nỗi niềm đắm đuối Cháy xanh ngời còn một vạt rừng chăng Ta trở về nơi đã khép vầng trăng Như chưa sống, chưa yêu, chưa hát Người đàn bà ngực trần bỏng rát Tuổi trẻ tôi em

Tình cờ tôi thấy em ngồi nghiêng

Thơ   •   04.12.2021
Tình cờ tôi thấy em ngồi nghiêng Trong bóng chiều sẫm tối Màu nâu non trong tấm áo em mang Khiến ánh mắt tôi trở thành bối rối… Xa quá rồi cánh đồng cuối hạ, Ngẩn ngơ em tìm kiếm nụ chung tình. Đám cào cào gió đã ngưng vẫn nhảy Trong vô âm giai điệ

Đêm rằm

Thơ   •   04.12.2021
Chỉ còn ta ở lại cùng đêm, Em đã vắng, em giờ xa lắm. Trăng giữa tháng tròn như trái cấm, Ta một mình. Trăng có hoá môi không? Ta một mình. Trăng có tan thành võng Phủ quanh ta vàng tóc vô hình? Ta một mình. Trăng - bờ vai tròn trĩnh? Nhớ ai nào? Ta

Đã một tuần xa em

Thơ   •   04.12.2021
Đã một tuần xa em Chẳng thể nào quen nổi Đêm về cứ dầy thêm Lòng tơ vò trăm mối Lối cũ mình cùng nhau Cuối đông mờ sương khói Người đưa người về đâu Anh hôn vào bóng tối Ký ức như lưỡi dao Rạch đôi ngày đang sống Nửa về em nắng óng Anh nửa chẳng cò

Thương vay khóc mướn mà chi

Thơ   •   04.12.2021
Thương vay khóc mướn mà chi Một khi em đã xuân thì bán rong Chữ yêu có cũng bằng không Hoa ngâu cứ rụng vào trong bão bùng Anh nhìn bến cũ rưng rưng Nhớ đôi môi đã hôn từng ý thơ Lục bình trôi tím cơn mơ Trái tim lở cả hai bờ vân vi Thương vay khóc m

Thảng thốt

Thơ   •   03.12.2021
Tôi  đang gọi mình... Em có nghe thấy không? Sao lẳng lặng lặn bóng vào khúc lội, Cơn mơ cũ liếm dần khoảng tối, Sức có còn nhả nốt bình minh? Tôi đang gọi mình... Sao em cứ làm thinh? Ta đã thức tránh nhau hàng thế kỷ. Những lời sấm lưu truyề

Mô típ Hy Lạp

Thơ   •   03.12.2021
năm cô váy đỏ đội nỗi buồn về tự suối đêm mơ nỗi buồn lóa như bờ vai trinh nữ để trần ra chỉ gió mơn qua trăng thẹn thò lu mờ ký ức một tiếng gì vô thức bật vào tai rồi sẽ đến ban mai gà tía váy phồng ra như những mặt trời em dậy sớm nhặt lời nhắn nh

Đêm lãng du

Thơ   •   04.12.2021
Những người đàn bà trong đêm tôi thấy họ ngồi bên bờ sông rơm rạ còn nồng trong tóc họ cất lên lời ca vô tiếng lấp loáng mặt nước đã trôi đi mùa hạ làm sao biết họ đang nhớ ai nào biết tôi nhớ ai sao hy vọng vẫn còn làm tổ trong bụi lau xanh như tiế

Bình dân

Thơ   •   04.12.2021
Sáng ra đến sở làm việc bình dân thanh thản. Trưa ăn cơm bình dân, uống cốc bia hơi chắc là không nguyên chất. Chiều lại bắt tay vào việc bình dân. Tối về nhà mở máy thu hình bình dân từng phút. Đêm nằm cạnh bà vợ bình dân, trong giấc mơ có lần thầm

Ba hồn bảy vía

Thơ   •   04.12.2021
Ba hồn bảy vía giật mình chú bé trong tôi tắt đèn đặc quánh bầu đêm như thạch để trần cánh tay trinh nữ xắt ra từng miếng cho ta ăn đi mà mát trái tim khô khát một đời những miếng bóng tối nào phải quả táo Evơ ăn đi đừng sợ dù nợ nhau rồi nếu hai đứa

Cuối tình ca

Thơ   •   04.12.2021
(Cho EM một ngày nào đó) Em cuối cùng về lại với anh không Sau tất cả những nổi chìm thiếu phụ Những tình yêu mới với những tình yêu cũ Những tình yêu như thù hận trong đời Em cuối cùng có lẻ bóng như tôi Ta thiếu vắng đâu phải là nhân thế Ô

Tiếng gọi

Thơ   •   03.12.2021
Phố đông ai gọi tên mình, Ngoảnh mặt: bóng hình xa lạ. Ai gọi tên mình tán lá, Ngước lên: chim vụt bay đi. Ai gọi tên mình sóng bể, Nhìn ra: Bọt trắng đuổi nhau rời gót chân trần. Rồi đây trái đất xoay vần, Em về lại... Tên mình, ai vẫn gọi???

Tết ở Đồng Văn

Thơ   •   03.12.2021
Bốn phía sương mù quánh lại, Biết mình duyên đá không hơn. Đêm nay vẫn nhiều băng giá, Giao thừa, em cũng cô đơn? Thành phố trong miền quên lãng Hoa đào thắp sáng ban mai. Sen cũ ngỡ lìa ngó ý, Tơ tình vướng víu trên vai. Tôi uống, Đồng Văn lệch đất,

Thu (II)

Thơ   •   03.12.2021
Anh còn lại một mình trong phòng nhỏ, Em cuối cùng cũng bỏ anh đi. Mùa thu tới không cứu anh thoát nổi, Nỗi cô đơn nòng bức của đêm hè. Kỷ niệm cũ, lòng yêu không chịu cũ, Cây vườn anh lá rụng thêm nhiều. Có ai hiểu sau vỏ cây khô nứt, Vẫn đa mang,

Chúng mình sẽ chia tay trước nhé

Thơ   •   04.12.2021
chúng mình sẽ chia tay trước nhé khi ngồi vẫn khít bên nhau nụ cười sáng đôi mắt mi lá liễu anh nhìn bất giác mà đau thực lẽ anh quá chừng vô lý giấc mơ mà sao muốn dài lâu ôi tóc ngắn gió không thể trốn câu thơ anh nước chảy chân cầu ta đã thức ngó

Em buồn thế, anh làm sao chịu nổi

Thơ   •   03.12.2021
Em buồn thế, anh làm sao chịu nổi, Ơi người tình một thuở đã vời xa! Câu hát cũ, lá vàng bay táo tác, Mùa thu nào đã mất giữa trời Nga… Và bỗng nhiên trong buổi chiều đơn lẻ Lại dâng lên nỗi nhớ thực chân thành Ta đứng khóc giữa rừng cây lá đỏ, Sáng

Bao nhiêu thương nhớ

Thơ   •   04.12.2021
Bao nhiêu thương nhớ Vẫn vời vợi xa… Nửa đời chung sống Không thôi lạ nhà… Miên man câu chữ Chẳng thành bài ca… Tàn canh tỉnh rượu Xót mình thiếu ta

Lại nói kiểu ca dao

Thơ   •   03.12.2021
Tôi từng mơ vướng dây tơ Để lấy làm vợ một cô thật hiền, Thật hiền mà đẹp như tiên, Môi cong, mũi thẳng, đồng tiền lúm đôi, Lấy cô nói ít, hay cười, Dọn nhà thì thích, ngồi chơi thì buồn, Lấy cô ghét thói con buôn, Biết tiêu dè sẻn suất lương của chồ

Dạ lan hương

Thơ   •   04.12.2021
Đêm xuống Làm sao che nỗi nhớ Em Và vô số... Chỉ là em!

Màu xanh

Thơ   •   03.12.2021
Chẳng có màu xanh đứng lẻ loi Xanh cây hoà lẫn với xanh trời Giữa tuổi hai mươi cùng thế hệ Áo người đồng đội biếc bên tô

Đầu hạ

Thơ   •   04.12.2021
Nụ phượng dẫn ta về tuổi nhỏ Em ta xưa giờ mấy con rồi Mưa đầu hạ chưa kịp ngưng, đã vỡ Tiếng ve như gọi tên người...

Anh từ giã em

Thơ   •   04.12.2021
Anh từ giã em tựa rời đất nước, Hôn em lần cuối như hôn quốc kỳ. Anh từ giã em mắt nhìn phía trước, Con tim ngoái lại mãi vân vi. Những sự tưởng chìm sâu ký ức Hoá muôn tay vây bủa ôm ghì. Anh từ giã em khác chi lìa Tổ quốc, Tương lai biết có ra gì..

Cuối hạ

Thơ   •   04.12.2021
Nắng cài mái ngói vào nâu Cây sao bóng cả sẫm màu gió xưa Phố dài, Thu kịp về chưa, Bước chân động lá, nhịp trưa nhuốm vàng...

Cạn mùa oanh

Thơ   •   04.12.2021
Vui hay tủi, em đã thành thiếu phụ, Ngồi thẩn thờ trong buổi tối Champa. Đường gân xanh nổi hằn trên trắng xoá Ký ức buồn giai điệu Apsara. Đã cõi khác sao tôi thân thuộc thế, Em khoả trần thơ ấu cạn mùa oanh. Tiếng hát cũ mệt nhoài lăn triền dốc, Ta

Lời cuối

Thơ   •   04.12.2021
Thơ đã viết xong lòng kiệt sức, Mái tóc em vắng lá ban chiều. Em nước mắt quay về lối cũ Đêm đã dài không đủ lời yêu. Đời đã muộn, em không thể nữa Thêm một lần thử trái tim đau. Anh - lối cỏ chưa từng ai đến, Đi bước này không rõ bước sau. Họ đã đú

Cơn khát bátđomboong

Thơ   •   04.12.2021
Trời xa ngái như em và mẹ, Sao rơi không chạm vai mình. Bátđomboong oằn người trong cơn khát Nứa tre gầy xao xác gió Pailin. Tấm ni lông bỏng rộp Lính nằm ngửa, nằm nghiêng, nằm sấp. Những hạt sương hiếm hoi, vàng ngọc, Hãy thấm vào chân tơ kẽ tóc,

Và cô độc tôi ngồi nghe em hát

Thơ   •   03.12.2021
Và cô độc tôi ngồi nghe em hát Những bài ca của thuở đã xa rồi. Và tôi khóc, không hiểu sao tôi khóc, Nước mắt rơi như lệ tắm chân trời... Nửa thế kỷ đã tan trong chớp mắt, Sao hồn nhiên như vẫn tuổi lên mười, Ai cũng thích dõi nhìn em trên phố, Lá

Cô giao liên bước chân trần xuống suối

Thơ   •   04.12.2021
(Quý Tặng anh Bảo Ninh) cô giao liên bước chân trần xuống suối những mảnh vàng trăng tan biến đê mê tóc em đen thân em ngần trắng đêm thành lóng lánh trong ta giấc ngủ làm sao đến được mắt ta chong đếm những chấm sao mờ mẹ ta có thức con ta c

Sáng sáng gương mặt em...

Thơ   •   03.12.2021
Sáng sáng gương mặt em rạng rỡ mọc lên tôi hiểu thêm sự thấp hèn của giả trá cuộc tự phá giá của bợ đỡ và tính vô nghĩa của tụng ca những cái chết đang gần ta ngực trần đi qua nhân gian trái tim đập như ngọn đèn trước gió những tỏ tình phập phồng má

Sống như không để chết

Thơ   •   04.12.2021
giờ tan tầm sóng người ken nhau phố phường kin kít xe chạy rì rì khói bụi nói cười hết thẩy xa xôi thời gian ngồi lì trên những ý nghĩ không đầu không cuối môi nhạt nụ cười ánh mắt đăm chiêu trái tim ngả bóng chiều vẫn không ngừng vội ta đời quá cam

Đã từng Quảng Trị thời trai…

Thơ   •   04.12.2021
(Kính tặng anh Hưng, Thiếu tướng, cựu chiến binh Quảng Trị) Đã từng Quảng Trị thời trai, Đã từng bão tuyết đông dài đất Nga, Suốt đời chỉ một bài ca, Sống là giữ trọn đạo nhà: nghĩa nhâ

Nếu lại phải tiễn em vào quá khứ

Thơ   •   03.12.2021
Nếu lại phải tiễn em vào quá khứ, Hoa lan tiêu có bớt lưả đêm hè? Ta ngửa mặt ngắm những vì sao cũ Gặp nỗi buồn mới hết nghĩ mình mê. Tưởng vẫn đó bàn tay gượng nhẹ Nâng câu thơ về với mối duyên đầu. Ta không hứa nhưng ta đã ngỡ Yêu lần này là vĩnh v

Tên em

Thơ   •   04.12.2021
Anh chép tên em lên giấy, Mọi người khen thơ anh hay, Anh nhắc thành tiếng tên em Mọi người khen anh giọng tốt. Tên em hoá thành trái ngọt, Đói lòng anh ngậm trên môi. Đêm hàn mình anh đơn côi, Tên em thổi bùng ngọn lửa. Ngày em đổi dạ thay lòng, Tê

Bài ca

Thơ   •   04.12.2021
những giọt sương lập lòa mắt lá đêm trong veo như thể có ai cần tôi đánh thức nỗi niềm hóa đá giá ghép được tim em vào ngực các thiên thần làm sao lại một lần ngây dại bay lên trên đôi cánh thơ mình đến chót đỉnh thiên hà ngấm lạnh tự do rơi như mộ

Dạ khúc

Thơ   •   04.12.2021
Im lặng như vàng Trăng tràn mọi chốn. Em đừng luống cuống, Chẳng có ai đâu. Đôi ta bên nhau, Dưới đầu cỏ dịu. Em đừng ngượng nghịu, Mỗi mình thức thôi. Ảo mờ bờ môi, Ảo mờ hiện tại. Gió từ xa lại, Lạnh gì thế em?..

Hy vọng cuối

Thơ   •   03.12.2021
đôi mắt sẽ mở như lần thứ nhất sen Tây Hồ nở giữa vàng thu ta không lầm lẫn đâu dẫu tìm nhau thấy muộn trong phút giây tuổi tác bay vù như cánh chim bị tình yêu đánh động những kinh nghiệm tháng năm bỗng hoá dư thừa ta không cần sự từng trải cầm tay

Nghe trộm trái tim mình ta chỉ thấy

Thơ   •   03.12.2021
Nghe  trộm trái tim mình ta chỉ thấy vọng lại tiếng cơn mưa từ thuở thiếu thời tình cờ chạm vai em sũng ướt tia chớp đầu đời xạc lửa vào tim em bây giờ còn đau hơn kỷ niệm ta bây giờ như đã chẳng còn ta cây lá trong đêm hồn nhiên đón gió ta lạ

Đêm nay trong cuộc ra đi

Thơ   •   03.12.2021
đêm nay trong cuộc ra đi không trăng sao sóng bước tôi trở về sông Luộc gặp bãi bồi biêng biếc nương dâu em bây giờ ở đâu có còn ôm giấc cũ đã tình nguyện bỏ em và bỏ những hình hài mơ ước đời trai thế mà quê hương trả lại cho tôi nỗi hận vô tài khô