Tôi vẫn nhớ em hiền như gió thoảng
Tôi vẫn nhớ em hiền như gió thoảng, Thổi dọc dài thung lũng tuổi mười lăm. Lá non lắm, ánh mắt nhìn xuyến xoáng, Sáng bừng lên thanh thoát dấu em nằm. Tôi vẫn nhớ nỗi buồn lấp loá, Trong nụ cười như níu kéo niềm riêng. Ta đã có một thời vô tư quá, Yê
Nội dung bài thơ: Tôi vẫn nhớ em hiền như gió thoảng
Tôi vẫn nhớ em hiền như gió thoảng,
Thổi dọc dài thung lũng tuổi mười lăm.
Lá non lắm, ánh mắt nhìn xuyến xoáng,
Sáng bừng lên thanh thoát dấu em nằm.
Tôi vẫn nhớ nỗi buồn lấp loá,
Trong nụ cười như níu kéo niềm riêng.
Ta đã có một thời vô tư quá,
Yêu như là một sự hoàn nhiên.
Tôi đã thức vun ngời đống lửa
Những câu thơ không thể cháy thành than.
Em có lẽ không còn mê suối nữa,
Nhưng sắc hồng trong nước mãi miên man.
Nào mang được những gì từ quá vãng,
Thời khác rồi, thế cũng đã chung chiêng.
Trong ký ức em hiền như gió thoảng,
Làm sao tôi quên được mắt em huyền…
Làm sao tôi xoá đi miền kỷ niệm
Em hiến dâng thanh sạch cạn cho đời.
Hãy sống tiếp hết mình trong ngấn lệ,
Để em là vĩnh viễn ước mơ tôi…
Bài thơ Tôi vẫn nhớ em hiền như gió thoảng của tác giả Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang
Nghệ danh: Hồng Thanh Quang
Tên thật: Đặng Hồng Quang
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hồng Thanh Quang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Hồng Thanh Quang, Thơ Hồng Thanh Quang, Nhà thơ Hồng Thanh Quang
Lạ lùng quá, phút giao mùa trong trẻo
Nếu lại phải tiễn em vào quá khứ
Và cô độc tôi ngồi nghe em hát
Anh buồn lắm, bởi vì anh tử tế
Cô giao liên bước chân trần xuống suối
Men theo phía bên kia ánh sáng
Nghe trộm trái tim mình ta chỉ thấy
Mùa hè của anh sẽ chạy theo em
Chúng mình sẽ chia tay trước nhé
Có những ngày tôi nhớ em vô cớ
Xin lỗi nhé anh không là chính đạo
Em buồn thế, anh làm sao chịu nổi
Tặng em ngày chia tay tuổi học trò