Luân hồi
Con cá bống lạc dòng ra biển, Quả thị xanh gió thổi bị người. Chỉ còn một tiếng chim thảng thốt Một tối buồn vang vọng hồn tôi. Tôi đỡ những vô hình mỏng mảnh, Đụng ngón tay, vỡ giọng chung tình. Hài hạnh phúc chẳng vừa chân ai cả, Tôi yêu em, hay tự
Nội dung bài thơ: Luân hồi
Con cá bống lạc dòng ra biển,
Quả thị xanh gió thổi bị người.
Chỉ còn một tiếng chim thảng thốt
Một tối buồn vang vọng hồn tôi.
Tôi đỡ những vô hình mỏng mảnh,
Đụng ngón tay, vỡ giọng chung tình.
Hài hạnh phúc chẳng vừa chân ai cả,
Tôi yêu em, hay tự yêu mình?
Đêm trong suốt những lời giả tưởng,
Muốn gom hương - góp lại, chỉ hoa tàn.
Em hãy mím chặt cặp môi mười bảy
Tưởng đã xa, bỗng hoá gụi gần.
Những kiếp trước chắc gì đã sống,
Những kiếp sau - còn phải xếp hàng.
Ai gửi gắm trong tiếng chim thảng thốt
Chút nhân duyên chẳng thể có hai lần?
Đã bỏ lỡ khi người ta còn trẻ,
Sẽ chờ mong vì thực chưa già,
Dẫu đằng đẵng mình tôi chọn nhặt
Những mảnh lời lẫn giữa sao khuya.
Bài thơ Luân hồi của tác giả Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang
Nghệ danh: Hồng Thanh Quang
Tên thật: Đặng Hồng Quang
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hồng Thanh Quang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Hồng Thanh Quang, Thơ Hồng Thanh Quang, Nhà thơ Hồng Thanh Quang
Xin lỗi nhé anh không là chính đạo
Men theo phía bên kia ánh sáng
Tặng em ngày chia tay tuổi học trò
Em buồn thế, anh làm sao chịu nổi
Em mang trái tim anh về phương Nam
Nếu sẽ có một ngày mai thực khác
Lạ lùng quá, phút giao mùa trong trẻo
Không nghe thấy tiếng cười trong đêm
Nghe trộm trái tim mình ta chỉ thấy
Trái tim anh ở đâu anh chẳng biết
Anh buồn lắm, bởi vì anh tử tế
Tình cờ tôi thấy em ngồi nghiêng
Có thể quên nhau mới may ra hạnh phúc
Không muốn khóc nhưng vẫn trào nước mắt