Không muốn khóc nhưng vẫn trào nước mắt
Không muốn khóc nhưng vẫn trào nước mắt, Khi lẻ lòng đối diện với tình yêu Trong câu hát của một người xa lạ Nhắn nhủ tôi lời sám hối vô kiều: Đừng nói nữa với tôi về người ấy, Đã qua rồi thời mơ mộng hồn nhiên. Tôi sống sót được qua muôn lừa dối Chỉ
Nội dung bài thơ: Không muốn khóc nhưng vẫn trào nước mắt
Không muốn khóc nhưng vẫn trào nước mắt,
Khi lẻ lòng đối diện với tình yêu
Trong câu hát của một người xa lạ
Nhắn nhủ tôi lời sám hối vô kiều:
Đừng nói nữa với tôi về người ấy,
Đã qua rồi thời mơ mộng hồn nhiên.
Tôi sống sót được qua muôn lừa dối
Chỉ vì tôi hoá bạc giữa kim tiền…
Tôi không trách bao nhiêu là tình phụ,
Tôi không than khi bị vỡ câu thề.
Tôi nhẹ bỗng trôi đi trong tàn lũ
Như con thuyền mỏng mảnh úa hồn tre…
Mọi hối lỗi vì rất nhiều lầm lỡ
Dẫu của ai tôi cũng nhận cho mình,
Tôi không sợ ngày cuối cùng phán xử,
Đứng chập chờn nâng ấp vụn bình minh…
Bởi tôi biết, em luôn là ánh sáng,
Ngay cả khi em ngập dưới tàn tro.
Em đâu ngại cháy tận cùng giông tố,
Để tôi ngồi thanh lọc lại đời thơ…
Bài thơ Không muốn khóc nhưng vẫn trào nước mắt của tác giả Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Hồng Thanh Quang - Đặng Hồng Quang
Nghệ danh: Hồng Thanh Quang
Tên thật: Đặng Hồng Quang
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Hồng Thanh Quang - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Hồng Thanh Quang, Thơ Hồng Thanh Quang, Nhà thơ Hồng Thanh Quang
Lạ lùng quá, phút giao mùa trong trẻo
Nếu lại phải tiễn em vào quá khứ
Và cô độc tôi ngồi nghe em hát
Anh buồn lắm, bởi vì anh tử tế
Cô giao liên bước chân trần xuống suối
Men theo phía bên kia ánh sáng
Nghe trộm trái tim mình ta chỉ thấy
Mùa hè của anh sẽ chạy theo em
Chúng mình sẽ chia tay trước nhé
Có những ngày tôi nhớ em vô cớ
Xin lỗi nhé anh không là chính đạo
Em buồn thế, anh làm sao chịu nổi
Tặng em ngày chia tay tuổi học trò