Đường về Phum
Chiều vàng nhạt trên lưng đồi bò kéo Xe bánh cao chở gỗ qua đồng Trên gỗ, Mẹ ngồi cho con bú Hạnh phúc đằm trong đôi cánh tay nâng Con ngửa mặt: Trời xanh sau bầu vú Một vùng trời ngực Mẹ tạo hình nên Có mây trắng tan hòa dòng sữa Con uống vào rồi c
Nội dung bài thơ: Đường về Phum
Chiều vàng nhạt trên lưng đồi bò kéo
Xe bánh cao chở gỗ qua đồng
Trên gỗ, Mẹ ngồi cho con bú
Hạnh phúc đằm trong đôi cánh tay nâng
Con ngửa mặt: Trời xanh sau bầu vú
Một vùng trời ngực Mẹ tạo hình nên
Có mây trắng tan hòa dòng sữa
Con uống vào rồi con biết bay lên
Tan thốt nốt cũng năng sau ngực Mẹ
Có ống Bương đang bú sữa giữa trời
Trái xoài chín đung đưa khe khẽ
Cũng mang hình bầu vú đấy thôi!
Mẹ nhìn xuống: Da con màu ngực Mẹ
Ơn mặt trời cho nắng lặn vào trong
Trời trở gió thì mưa cho mát mẻ
Con uống mưa cùng sữa Mẹ chung dòng
Trời nổi sấm, Mẹ con cùng nghe sấm
Tiếng trống trời cho cây múa Rom-vông
Con có lạnh, ngực Mẹ đây lửa ấm
Ủ yên con giấc ngủ ngang đồng...
Chiều sắp lặn, khói xanh mà mới lợp
Dậy đi con, nào cặp mắt tròn xinh
Chú bộ đội Việt Nam đang đứng gác
Nhìn qua vai con thấy rõ Phum mình.
Bài thơ Đường về Phum của tác giả Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng
Nghệ danh: Vương Trọng
Tên thật: Vương Đình Trọng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vương Trọng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Vương Trọng, Nhà thơ Vương Trọng, Thơ Vương Trọng, Tập thơ Về thôi nàng Vọng Phu
Nói với cô gái trên tờ lịch treo tường
Lời người đào huyệt ở nghĩa trang thành phố
Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc
Ở nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Thơ vui tặng các bà vợ hay ghen
Tản mạn về những cánh diều giấy