Đi dọc mùa khô
Mùa khô khắc nghiệt Trung Lào Rừng Le như rạ ai cào, ai phơi Khộp tua cành củi giữa trời Cây Cà-boong cạn nhựa rồi đứng trơ Ve gầy kêo xác rừng thưa Tiếng chim Pơ-tốc nhớ mưa gọi khàn Đất trời lẫn lộn không gian Trời sa xuống giữa chang chang nắng ng
Nội dung bài thơ: Đi dọc mùa khô
Mùa khô khắc nghiệt Trung Lào
Rừng Le như rạ ai cào, ai phơi
Khộp tua cành củi giữa trời
Cây Cà-boong cạn nhựa rồi đứng trơ
Ve gầy kêo xác rừng thưa
Tiếng chim Pơ-tốc nhớ mưa gọi khàn
Đất trời lẫn lộn không gian
Trời sa xuống giữa chang chang nắng ngày
Đất cao lên với bụi đầy
Xe qua bụi cuốn lá bay úa trời
Tàn tro đốt dãy chơi vơi
Ước chi thành giọt mưa rơi xuống rừng...
Lặng nhìn đồng đội mà thương
Nắng nôi theo suốt chặng đường hành quân
Đất tơi, trì trật bàn chân
Tóc tai màu bụi, áo quần màu tro
Cúi người đỡ nặng ba lô
Để xương vai bạn gầy nhô vai đồi
Bi-đông cạn nước lâu rồi
Cạn khô cả giọt mồ hôi đường dài
Xuôi Keng Coọc, ngược Bang Phai
Hành quân sáu tháng chưa ngoài mùa khô
Vẫn lòng sông đá lô xô
Vẫn lau lách cháy đôi bờ tro phơi
Nhịp cầu trông quá chơi vơi
Qua sông cứ ngỡ ngang trời quân đi
Lại rừng Khộp, lại rừng Le
Ngàn cây không chiếc lá che mái đầu
Chúng mình nghiêng bóng che nhau
Qua khắc nghiệt của Trung Lào mùa khô.
Bài thơ Đi dọc mùa khô của tác giả Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng
Nghệ danh: Vương Trọng
Tên thật: Vương Đình Trọng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vương Trọng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Vương Trọng, Nhà thơ Vương Trọng, Thơ Vương Trọng, Tập thơ Về thôi nàng Vọng Phu
Lời người đào huyệt ở nghĩa trang thành phố
Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc
Tản mạn về những cánh diều giấy
Ở nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Nói với cô gái trên tờ lịch treo tường