Qua đèo Pha Đin
- Kìa, hoa Ban, hoa Mai! Cô dân công thốt lên trong hơi thở Khi qua đèo Pha Đin. Sắc hoa hồn nhiên thơm gió núi Khi đó chỉ là diệu vợi Trong một thoáng mắt nhìn. Dốc đang lên, đang lên Ba mươi hai cây số đường đèo không giọt nước Sương mù Pha Đin là
Nội dung bài thơ: Qua đèo Pha Đin
- Kìa, hoa Ban, hoa Mai!
Cô dân công thốt lên trong hơi thở
Khi qua đèo Pha Đin.
Sắc hoa hồn nhiên thơm gió núi
Khi đó chỉ là diệu vợi
Trong một thoáng mắt nhìn.
Dốc đang lên, đang lên
Ba mươi hai cây số đường đèo không giọt nước
Sương mù Pha Đin là sao uống được
Đoàn dân công đang khát
Hoa Ban lúc này giúp được gì em?
Chẳng một ai dừng lại ngắm nhìn
Bạn trai ghì tay ngai xe thồ vượt dốc
Bạn gái đôi bờ kĩu kịt
Trở vai, áo gụ sém mồ hôi
Thầm hẹn ngày trở lại…
Từ Điện Biên về, đôi vai nhẹ tênh
Muối gạo ấy đổi niềm vui giải phóng
Lại qua đèo Pha Đin
Mắt tìm khắp sườn núi chênh vênh
Hoa Ban không còn nữa
Cô dân công tròn mắt nhớ
Ngỡ như ai lỡ hẹn với mình!
Bài thơ Qua đèo Pha Đin của tác giả Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng
Nghệ danh: Vương Trọng
Tên thật: Vương Đình Trọng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vương Trọng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Vương Trọng, Nhà thơ Vương Trọng, Thơ Vương Trọng, Tập thơ Về thôi nàng Vọng Phu
Lời người đào huyệt ở nghĩa trang thành phố
Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc
Tản mạn về những cánh diều giấy
Ở nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Nói với cô gái trên tờ lịch treo tường