Một mình
I. Ý nghĩ bỏ đi lang thang Thân xác vật vờ như bóng. Niêu cơm bé như trái Cam toàn hạt Tìm đâu ra ngon ngọt hỡi người! Giường nghiêng, chăn chiếu mọc gai Giấc ngủ có nhiều mụn vá. II. Một mình nấu, một mình ăn Một mình, một chiếu, một chăn, một giườ
Nội dung bài thơ: Một mình
I.
Ý nghĩ bỏ đi lang thang
Thân xác vật vờ như bóng.
Niêu cơm bé như trái Cam toàn hạt
Tìm đâu ra ngon ngọt hỡi người!
Giường nghiêng, chăn chiếu mọc gai
Giấc ngủ có nhiều mụn vá.
II.
Một mình nấu, một mình ăn
Một mình, một chiếu, một chăn, một giường.
Một mình giá, một mình sương
Ai xui cái lạnh đêm trường mùa đông.
Một mình có, một mình không
Đói no, thiếu đủ chỉ trông ở trời.
Một mình giặt, một mình phơi
Ghê chưa, gió hắt màn đôi xuống vườn.
Một mình lặng, một mình buồn
Lặng buồn lần lại ngọn nguồn xa xưa
Một mình gió, một mình mưa
Gió mưa nhắc thuở mình chưa một mình!
Bài thơ Một mình của tác giả Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng
Nghệ danh: Vương Trọng
Tên thật: Vương Đình Trọng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vương Trọng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Vương Trọng, Nhà thơ Vương Trọng, Thơ Vương Trọng, Tập thơ Về thôi nàng Vọng Phu
Lời người đào huyệt ở nghĩa trang thành phố
Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc
Tản mạn về những cánh diều giấy
Ở nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Nói với cô gái trên tờ lịch treo tường