Hoa quỳnh
Tưởng nhớ Thái Vượng Đêm Sân thượng Quỳnh nở một mình Sớm mai vọng xuống Ngơ ngác tìm: - Người ấy đâu rồi Bàn văn dở dang chuyện ngắn Bàn cờ ngổn ngang ngựa xe Sao không nghe Một lời nói, một giọng ho Sao không gặp ánh mắt trông Quỳnh nở? - Người ấy
Nội dung bài thơ: Hoa quỳnh
Tưởng nhớ Thái Vượng
Đêm
Sân thượng
Quỳnh nở một mình
Sớm mai vọng xuống
Ngơ ngác tìm:
- Người ấy đâu rồi
Bàn văn dở dang chuyện ngắn
Bàn cờ ngổn ngang ngựa xe
Sao không nghe
Một lời nói, một giọng ho
Sao không gặp ánh mắt trông Quỳnh nở?
- Người ấy về làng Ao Gỗ
Bên tháp Bình Sơn!
- Phải rồi, người ấy về nghỉ tết
Ra giêng lại lên
Dắt xe vào chưa mở cửa
Đã múc nước tưới Quỳnh!
-Không, người ấy đã về đất ao làng Ao Gỗ
Bên tháp Bình Sơn
Chẳng bao giờ gặp nữa
Quỳnh ơi, đừng buồn.
-Sao không buồn, hỡi ôi
Người sinh thành đã khuất
Ta là bông Quỳnh mồ côi!
Sương hay nước mắt
Ướt đẫm mặt hoa
Quỳnh muốn sà xuống đất
Để lần tìm người ấy chốn mờ xa...
Bài thơ Hoa quỳnh của tác giả Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng
Nghệ danh: Vương Trọng
Tên thật: Vương Đình Trọng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vương Trọng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Vương Trọng, Nhà thơ Vương Trọng, Thơ Vương Trọng, Tập thơ Về thôi nàng Vọng Phu
Nói với cô gái trên tờ lịch treo tường
Lời người đào huyệt ở nghĩa trang thành phố
Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc
Ở nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Thơ vui tặng các bà vợ hay ghen
Tản mạn về những cánh diều giấy