Chiều Hồ Tây
Lặng yên, chiều Thì thầm lời yêu Lộc non mềm gốc cổ thụ Mặt nước run lên, sương khói giăng màn Tay người run lên tìm nơi trú ngụ. Lá hồng môi em Sẵn-xảm-thuyền Thứ cây chưa một lần vào thơ Lứa đôi bao lần tựa vịn Trước ta bao người tìm đến Có thể c
Nội dung bài thơ: Chiều Hồ Tây
Lặng yên, chiều
Thì thầm lời yêu
Lộc non mềm gốc cổ thụ
Mặt nước run lên, sương khói giăng màn
Tay người run lên tìm nơi trú ngụ.
Lá hồng môi em
Sẵn-xảm-thuyền
Thứ cây chưa một lần vào thơ
Lứa đôi bao lần tựa vịn
Trước ta bao người tìm đến
Có thể con cháu họ
Đang rì rầm lời yêu chiều nay
Cũng có thể chẳng để gì dấu vết.
Có một lần
Sau trận hôn nghiêng ngả Hồ Tây
Vô tư anh hát
Có gì mà kinh ngạc:
Lời ca là mầm xuân nảy lộc
Từ cội cành Tình yêu!
Bài thơ Chiều Hồ Tây của tác giả Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Vương Trọng - Vương Đình Trọng
Nghệ danh: Vương Trọng
Tên thật: Vương Đình Trọng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Vương Trọng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Vương Trọng,Nhà thơ Vương Trọng,Thơ Vương Trọng,Tập thơ Về thôi nàng Vọng Phu
Lời người đào huyệt ở nghĩa trang thành phố
Lời thỉnh cầu ở nghĩa trang Đồng Lộc
Tản mạn về những cánh diều giấy
Ở nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Nói với cô gái trên tờ lịch treo tường