Em về trong mùa xa vắng
Em về trong mùa xa vắng Nắng run rẩy mãi khung trời Đổ lên môi cười chênh chếch Một làn hơi lạnh lả lơi Em về trong mùa xa vắng Như con chim én lạc đường Tôi ước mình là pho tượng Nằm trong vòm cánh du dương Em về trong mùa xa vắng Nhỏ nhoi như hạt b
Nội dung bài thơ: Em về trong mùa xa vắng
Em về trong mùa xa vắng
Nắng run rẩy mãi khung trời
Đổ lên môi cười chênh chếch
Một làn hơi lạnh lả lơi
Em về trong mùa xa vắng
Như con chim én lạc đường
Tôi ước mình là pho tượng
Nằm trong vòm cánh du dương
Em về trong mùa xa vắng
Nhỏ nhoi như hạt bụi hồng
Tôi ước mình là chiếc lá
Hứng em kẻo sóng rợp sông
Em về trong mùa xa vắng
Trái cam chẳng ửng nổi vàng
Không cay và không thấy đắng
Chỉ như tôi lúc lang thang
Bài thơ Em về trong mùa xa vắng của tác giả Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh
Nghệ danh: Nguyễn Thế Hoàng Linh
Tên thật: Nguyễn Thế Hoàng Linh
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Nhà thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh, Thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh
Tết qua rồi đấy còn chờ hay thôi
Thơ đâu có muốn nhào vô lầm lì
Linh tinh lúc ngồi lang thang, chàng thơ kẹp giữa hai nàng thờ ơ
Lặng im thì cũng vừa tàn mùa đông
Đố em lọc được tôi trong xác phố
Em như một đoá dã quỳ, nở hoang trong ánh tà huy kèm nhèm
Những đứa trẻ ngồi trong quán bán đời
Nhìn em từ thủa bé con/ Đến khi em đã chẳng còn như xưa
Cấm độc giả chưa đến tuổi chửi bậy
Thì đi theo những giáo điều trốn em