Gửi mùa xuân Hà Nội

Thơ   •   Chủ nhật, 21/11/2021, 15:03 PM

Chưa chắc em buồn hơn ta đâu! Trời em - Hà Nội thắm hoa đào Đủ làm em ấm hơn ta đó Chứ Huế bây giờ... mưa đổ mau Ta hẹn, nhưng về không kịp nữa Cành xuân, hoa muộn phía mùa Giêng Ngồi trong quán cóc, ôi là nhớ! Ta nhớ em mà như phát điên Lòng trống c

Nội dung bài thơ: Gửi mùa xuân Hà Nội

Chưa chắc em buồn hơn ta đâu!

Trời em - Hà Nội thắm hoa đào

Đủ làm em ấm hơn ta đó

Chứ Huế bây giờ... mưa đổ mau

Ta hẹn, nhưng về không kịp nữa

Cành xuân, hoa muộn phía mùa Giêng

Ngồi trong quán cóc, ôi là nhớ!

Ta nhớ em mà như phát điên

Lòng trống cơ hồ như thung lũng

Không tiếng chim về gieo ý xuân

Chao ôi! Rượu đắng mềm môi nhớ

Không có em, mùa xuân thiếu chân

Đành vậy, em đừng trách móc ta

Ta buồn khủng khiếp mấy ngày qua

Lòng ta như thể hạt dưa đó

Em cắn, coi chừng môi đỏ nha!


Bài thơ Gửi mùa xuân Hà Nội của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ

Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác

icon Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng

Ngợp cầu chợ dinh nghe nằng nặng

Thơ   •   20.11.2021
Hút gió Vĩ Dã chạy hộc xì hơi về Phú Thượng ngày căng ngực có vẻ mới tưng tức em cười ngả gió nón mơn mơn nhìn từ cầu dòng sông mịch cồn nổi thành làng em vít đôi chân cong mặt nhìn chim buồn te hé khoé áo dài non mướt rủ rê chiều cầu nối chuyệ

Cuối thu

Thơ   •   20.11.2021
thật im lặng bởi bây giờ đã cuối Thu rồi mùa Thu đem dấu mùa Xuân trên căn gác trong ngách phố 30 mùa Xuân đem dấu lửa trong ngực em nõn nà dấu trong bộ váy ngợp màu cốm xanh Thu bất chợt hồng lên trong bức tranh em vẽ treo phía trên cầu thang anh ch

Saigon 20h30

Thơ   •   20.11.2021
với Lê Liên Mưa tạnh hôn tạnh mắt chưa tạnh vòng tay chưa tạnh ghế đá chưa ấm vé sài gòn => nha trang bật khóc khoan cắt đại lộ khoảng khắc rối máu lên dập dã bấm phím xem giờ lên xe ô cửa kính cầm tù ánh mắt tin nhắn lộn nhào lòng bàn tay.

Khi trở về bản quán

Thơ   •   21.11.2021
Nỗi buồn trào ra day dứt như những rễ cây thâm niên cằn cỗi trên bức tường cũ nát lắng nghe tiếng gió rít trên cành cây tiếng đục khoét của sâu đục thân tất cả mờ nhoà lụ khụ xế chiều chỉ có hoài niệm là buổi sớm những cơn mưa xoá sạch dấu chân bạn b

Gã đàn ông say rượu đứng đái bên đường

Thơ   •   21.11.2021
Mặc con chó sủa mặc ánh đèn đêm kéo lệch chiếc bóng dài nhằng gã đái ừ thì ngày mai cỏ cháy ừ thì đất mặn thêm mùa thu thêm ý nhạc dòng suối nào lả lơi ngó lên là trời mà không phải là trời chỉ là cái màu chết tiệt ngó xuống là đất mà không phải là đ

Bâng khuâng sân trường cũ

Thơ   •   21.11.2021
Bâng khuâng gió chạm sân trường cũ nắng đã thay mùa xanh biếc xanh con bướm ngày xưa không đến nữa nỗi buồn ghế đá cứ vây quanh Kỷ niệm ùa về trong nẻo nhớ mềm như hơi thở của ngày xa mềm như cánh phượng hồng trong vở cứ nhắc ngày xưa... có nghĩa là.

Đón năm mới hai lẻ tư

Thơ   •   20.11.2021
Không chê tuổi tác bộn bề Rứa là xuân cũng theo về cùng ta Dăm cốc rượu, nửa chén trà Nghe ngoài kia, bắn pháo hoa ầm ầm.

Ngày rất gần và loài người còn xa lắm

Thơ   •   20.11.2021
hãy ngồi xuống đây, cạnh tôi, này bạn tôi không nhớ rõ hành trình của ngày hôm qua chập choạng những con bò đực nhảy cẫng lên sườn đồi mùa xuân đã về trên thảm cỏ có dấu chân bò bạn hãy ngồi xuống đây, ngay chỗ này, tôi sẽ mách bạn về những cọng cỏ k

Hơi thở

Thơ   •   20.11.2021
Hơi thở xoá khuôn mặt mình trên chiếc gương.

Hôn lần cuối

Thơ   •   20.11.2021
tôi quyết định hôn nàng lần cuối như ánh mắt của con mèo đen hôn vào bóng tối nụ hôn bế mạc loé lên như vệt sao băng và tan ra thành nước mắt trên gò má nàng bóng đêm gợn lên thuỷ triều đen nàng ôm tôi thật chặt ghì riết hơn mọi lần thượng đế cũng

Buổi trưa ở làng

Thơ   •   20.11.2021
Buổi trưa làng, nóng sôi sôi Con ve giơ cẳng lên trời, nằm đơ Ngọn cây, đọt cỏ xụi lơ Chó le lưỡi thở, bò ngơ ngác dòm Gà mẹ đẻ, ré um sùm Gà con nghí ngởn dưới lùm ớt xiêm Trên khu đĩ, có con chim Nói chi hổng biết, mắt lim dim buồn Thằng cu bên ảng

Sông Hương đẹp và thơ

Thơ   •   21.11.2021
Sông Hương đẹp và thơ tôi thích Vu Gia hơn vì mùa hè về nổi lên bãi cát.

Hụt hơi

Thơ   •   21.11.2021
Phượng già đỏ chót Bọ cạp vàng khè Cùng nhau nhảy nhót Nhức mắt mùa hè.

Nằm nghe máu rụng

Thơ   •   20.11.2021
Rồi đây thịt rữa xương khô Tôi về, tôi đắp nấm mồ cho tôi Nhân gian trống vắng thôi rồi Nắng chiều, hay nước mắt rơi cuối ngày? Hồn tôi cát bụi bu đầy Máu tim sa mạc - vũng lầy ăn năn.

Trầm luỵ trong mô thức khuynh đồi bản ngã

Thơ   •   20.11.2021
phải biết chạy trốn như chạy trốn một tình yêu chạy như đang hấp hối chạy như bị đâm lòi ruột chạy như chạy giặc khi người ta đã học thuộc một tiểu thuyết có lẽ họ đã quên ca dao một gã điên ngồi xếp những con chữ thành chân dung của mình gã đã khóc

Chia sẻ

Thơ   •   21.11.2021
Không ai có quyền sở hữu nỗi đau trong tôi cái bóng của tôi đang lăn không ai khác tên tôi trong cáo phó bạn có muốn thay tên mình vào không.

Độc ẩm

Thơ   •   21.11.2021
Ngươi ngồi trong vườn chuối Ngươi ngó ra ngoài đường Thấy gì trong bóng tối? Thấy gì trong đêm sương? Con rắn trườn dưới đất Con dơi lượn trên đầu Tiếng thở dài rất thật Thở hoài chẳng thành câu Ngươi là ta đấy hử? Ta là ngươi đấy sao? Biết nhau rồi,

Mưa Quan Âm

Thơ   •   21.11.2021
Bữa hơm ghé lại Trường An Mưa Núi Lở, lạnh ngắt, Quan Âm buồn Gió chiều cũng đứng sựng luôn Quán cà phê Tuyến em còn đợi tôi? Hoàng hôn tím rịm đôi môi Chuông nhà thờ đổ một hồi, rồi ngưng Trời ơi! Thấy nhớ vô cùng Một mình chớ mấy, mà ưng đứng hoà

Ký ức tuổi thơ

Thơ   •   21.11.2021
Ngày tháng đói, dài nhằng như thế kỷ Ước nắm cơm, mơ tấm áo che thân Tóc đầy chí, chốc mọc dày, tanh nghí Gió mùa đông bấu nát tấm lưng trần Sáng đến lớp, chiều ra đồng, lên rẫy Hốt cứt trâu, đi mót lúa, giữ bò Mồ hôi đỏ, nước mắt vàng tuôn chảy Tú

Mùng hai tết ngủ với ma

Thơ   •   21.11.2021
Những con ma rất hồn nhiên Rủ nhau chui tọt vào mền cùng tôi Ít khi tôi thấy ma cười Nhưng đêm nay, ma với người hân hoan Ma vừa hiền lại vừa ngoan Không như người, lắm trò quàng với xiên Mùa xuân cũng lắm muộn phiền Gặp ma, lại thấy bớt điên cái đầ

Bóng đêm

Thơ   •   20.11.2021
Cho tôi được ngủ đêm này Cho khuya bớt lạnh, cho ngày mới lên Linh hồn tôi đã đặt tên Ngày mai ánh sáng về miền hoang vu Rùng mình chi hỡi mùa thu? Trần gian chỉ bóng trăng mù thôi sao? Lạnh lùng không một âm hao Mà nghe xương đổ máu trào miên man G

Phất

Thơ   •   20.11.2021
Ta chừ chẳng biết về mô Lòng như tàu lá chuối khô ngoài vườn Phất phơ trước gió âm dương Hát câu tuyệt xứ mở đường vô ngôn.

Theo anh ra ngoài thành Huế

Thơ   •   20.11.2021
Chiều theo anh lên chùa Thiên Mụ Ngắm trời xanh soi bóng dòng Hương Ngồi nghe thông hát lời xưa cũ Gió ngọt ngào rụng vài tiếng chuông Chiều theo anh vòng qua Văn Thánh Thắp nén nhang vọng bái người xưa Bia Tiến sĩ nhòe phai nét chữ Anh tìm tên a

Lửa trong nấm mộ

Thơ   •   20.11.2021
Lửa trong nấm mộ thắp lên linh hồn ta ngồi trong mộ thắp từng nụ hôn.

Ngó ngang mùa cũ

Thơ   •   21.11.2021
Từ bữa nớ, em về, không lại nữa Vườn hoang vu, khế rụng suốt đêm ngày Rồi sau đó, nghe tin em có chửa Với một người, yêu chưa hết đắm say Và mải miết, dòng đời trôi vô hậu Em biệt tăm, biệt tích ở nơi mô Tôi cũng đã trở thành người ở đậu Trên nẻo buồ

Con rắn bò dưới chân

Thơ   •   20.11.2021
Tôi bước ra túp lều hoang đầy cỏ mùi chuột chết xông mũi con rắn lửa trườn qua đống rác ngún khói chiếc giường không vạt chỏng chơ giữa gian nhà rỗng tôi ghé mắt nhìn quá khứ làng quê đâu đó không thấy một bóng người đằng sau bụi chuối ba lùn.

Hoá

Thơ   •   20.11.2021
Và em gục mặt vào chiêm- bao, nghe oán khúc của đêm thét gào Tiếng đàn ướt đẫm trăng sao Dòng sông hoá thạch bước vào nghiệp duyên.

Qua cầu Ái Nghĩa

Thơ   •   20.11.2021
Máu làng quê, chảy đỏ sông Ngó, không nói, đau quặn lòng là đau Buổi chiều mưa xé đời nhau Cây gòn ở phía đầu cầu thành ma.

Tín hiệu

Thơ   •   20.11.2021
một vùng sáng lúc 3 giờ tôi quấn tấm chăn chống muỗi từng ký tự nhẫn nại lăn trên màn hình tôi ngâm hồn mình trên bàn phím email đang nảy mầm một tín hiệu sớm mai tôi kích chuột niềm tin ánh sáng bước ra trước mắt tôi một ngày mới tôi biết trong đó c

Rất là khó chịu

Thơ   •   21.11.2021
Nhen lên và đốt tuổi mình Bằng men đồng loại, bằng tình thế gian Ngày đi qua suối truông ngàn Nghe xiêu cánh bướm, nghe tàn tiếng chim Nghe lo âu giữa muôn nghìn Nghe tương tư chết giữa bình minh lên Tiếng đàn dội khúc nhớ quên Thất kinh, nguyệt rụ

Phai

Thơ   •   20.11.2021
Tóc cùn mọc sợi hư vô Lời phai ngôn ngữ, môi chơ vơ mòn Sương chiều phủ trắng sườn non Liêu xiêu dốc muộn, hỏi còn những ai?

Bóc một lớp da xù xì trên cây cổ thụ

Thơ   •   20.11.2021
từng giọt máu trong tôi nói với em về sự sống sót của kiếp người trong biển đêm u ám mỗi ngày chúng giục tôi biết hiến dâng và ươm mầm khát vọng như tiếng thở như nhịp tim như tia nhìn không bao giờ ngơi nghỉ tôi vẽ bản đồ cho bình minh tràn đầy nhữ

Ngợp tình

Thơ   •   20.11.2021
Từ ánh mắt đa tình rực lửa Tôi nhìn nàng bằng tia nụ hôn Nhiệt cuồng động khuấy Nhiệt cuồng Adam Chiếc cầu thang rung lên từng nhịp hồng hoang nhỏ giọt Ánh neon ảo mờ nhục cảm Tôi khắc đời em trên đỉnh ngực trần non ngát Tôi đánh dấu trên trán bướng

Sủa

Thơ   •   20.11.2021
Về chân núi cũ đây rồi Gà trưa gáy rát những lời điêu linh Bờ khe nhoà nhạt bóng mình Chó nhà ai sủa thình lình bên tê.

Anh thận trọng sắp lại từng hơi thở

Thơ   •   20.11.2021
anh thận trọng sắp lại từng hơi thở nhẹ nhàng để hình dung khuôn mặt em mặn ướt có lẽ hạnh phúc đang sôi lên từng cơn nước mắt mùa đông chạy trốn nơi xứ tuyết khi biết chúng mình cầm tay nhau chưa bao giờ mình đắm trầm trong nhau như thế như hạt đang

Cánh thư anh gửi

Thơ   •   20.11.2021
Rất bình thường như mặt trời gọi sáng Hoa nở môi thơm góc phố mờ sương Em sẽ chờ đợi cánh thư từ phương xa sắp đến Nắng ban mai đã ngập những con đường Rất bình thường khi em nghĩ về anh Một người đàn ông cho em nhiều ước mơ và hạnh phúc Trái tim anh

Nỗi riêng

Thơ   •   21.11.2021
Nỗi đau ứa như là nước miếng Mà thường ngày ta nuốt vào trong Nếu có nhổ xin đừng tuỳ tiện Bởi niềm riêng ai dễ cho không?!

Nhớ cái chết của thằng bạn đào vàng năm cũ

Thơ   •   20.11.2021
1. ngày ấy mùa xuân không còn xanh trên lá rừng mi và năm anh em nữa đã chết trong hầm đêm ấy tau và N còn sống sót đêm ấy hai đứa khóc nước mắt và máu nhoà trên đôi tay kiệt sức tau bới đào vô vọng không một nén nhang để gọi hồn mi dậy tau biết m

Bong bóng trôi lẩn quẩn phía góc trời không chân

Thơ   •   20.11.2021
Nắng cũng đã nhiều rồi mưa cũng đã nhiều rồi hạn hán đã thiêu thành tro nụ cười mới nhú lũ lụt đã cuốn niềm tin từ thủa bén lông tơ chúng ta tự treo mình trên lơ lửng cáp đời không điểm tựa chúng ta không tựa được vào nhau sao khó quá vậy trời yêu th

Hơi thở người đàn bà ở lại

Thơ   •   21.11.2021
Trống trơn mộ chí em ngậm ngùi không thấy mộ anh đâu nước mắt tràn qua nương khoai nước mắt tràn qua bãi mía đá nứt từng nỗi đau sụt sùi trời đất em níu giữ tháng ngày quá cố trên đôi vú cùn thâm trên hốc mắt chia lìa tăm tối đàn con nheo nhóc rách

Bây chừ em đã hiểu chưa?

Thơ   •   20.11.2021
Cho anh một sớm mưa rơi Dắt tương tư qua phố chơi, rồi về Cái ngày dài đến u mê Xa em một chút là lê thê buồn Bàn tay anh đếm vạn muôn Là muôn vạn nhớ… vẫn còn thừa ra Nhớ thương là cái thật thà Nên sáng nay, cứ la cà theo anh Cho anh từng giọt mưa x

Lẩn thẩn chiều quê

Thơ   •   21.11.2021
Đường chiều tím ngọn tía tô Lòng đau lá hẹ, tuổi khô đọt hành Nhớ thương rát cả trời xanh Đỏ hai tròng mắt ngó quanh ruộng đồng Một bầy cò trắng như bông Vẽ vào hoài niệm những vòng khăn tang Trâu bò lửng thửng đôi hàng Bước chiều nặng trịch kéo hoà

Hành trình não

Thơ   •   21.11.2021
đôi ngã rẽ bình minh đi bằng đôi chân của nắng hoàng hôn về bằng gót chân của mưa tôi dạo trong khu vườn trên bầu trời rất tịnh những đám mây tụng lời kinh rất mỏng những cơn gió lắc chuông rất trong tôi đang lên men những đoá hoa vô ưu đã nở đầy tr

Mùa thu bỏng rát

Thơ   •   20.11.2021
Nắng như lửa đổ từ trời Da mùa thu, bỏng mất rồi còn đâu.

Có những buổi sáng cưỡi mây bay đi

Thơ   •   21.11.2021
dòng sông như vệt nước mắt chờ khô thành quách như cục than cháy dở câu chữ rách nát lăn lóc dọc phố phường ngày ám ảnh bằng tiếng chiu chít rên than của bầy chim đói bầy chim sợ người khủng khiếp cánh đồng da mồi bãi cát bạch tạng rừng ung thư tuỷ

Âm thanh trước tiếng gà gáy

Thơ   •   20.11.2021
tất cả xác chết của mùa tương tàn đã được sắp xếp lại trong một hộp đen trôi bềnh bồng trên dòng sông nước mắt không thể hoà trộn vào đâu được dù là một tiếng khóc rất khẽ những ngọn lửa xanh ngút thịt xương đã cháy dần dần soi từng vết thâm của từng

Trên triền đê

Thơ   •   21.11.2021
Trên triền đê chú dế hát gió mùa xuân rất ấm.

Dân tộc

Thơ   •   20.11.2021
Bốn ngàn năm giọt máu Hồng nhuộm cờ bất khuất... non sông vững bền bút gươm rạng chí Rồng Tiên sáng khuôn đạo lý đúc nên Con Người.

Cuối hè

Thơ   •   21.11.2021
Cuối hè mây trắng Đi tìm ca dao Mưa giông mưa rào Đi tìm ruộng hạn Trái bòng rám nắng Đi tìm mắt em Cành phượng im lìm Đi tìm lá biếc Dòng sông trong vắt Tìm cánh buồm xa Có bác trâu già Đi tìm bóng mát Gió buông câu hát Đi tìm bờ tre Mùa cạn ngày h

Thêm một ngày kết tủa

Thơ   •   20.11.2021
Những buổi chiều rã băng trong đám mây vàng là lúc tôi muốn nói hết những lời trong đáy huyệt đã bốc hài cốt tấm bia chỏng chơ chổng lên trời bên bụi cỏ gai còn chút ánh sáng nữa thôi tôi phải nói kẻo không kịp tôi sợ những chuỗi ngày mệt mỏi thừa th

Sóng lạnh

Thơ   •   21.11.2021
Sầu chi đau đáu rứa Hương? Xanh chi thăm thẳm đoạn trường mà xanh? Chiều nghiêng con nắng Kinh Thành Lang thang, mới biết một mình mình đi.

Nhìn và quay mặt

Thơ   •   21.11.2021
giấc mơ vỡ ra thành muôn vì sao trên bầu trời lấp lánh để lại trong anh một khoảng trống cô đơn và anh nhận ra bí mật của đêm trong tiếng thở dài não nuột thôi xin em đừng đến khi niềm tin đã bị đánh cắp rồi khi giấc mơ  trở thành phế tích chẳng

Biển thức

Thơ   •   20.11.2021
Rì rầm cỏ mộ nhai sương Khói nhang làm ướt tiếng chuông bên trời Ngoài kia sóng vỗ trùng khơi Hỏi mây thiên cổ dạt trôi chốn nào? Rùng mình chi? Đám phi lao? Mà đem cái rét cứa vào đời nhau Thu lu một nấm mộ nhàu Nằm nghe cát thở trong màu sương khuy

Chết

Thơ   •   20.11.2021
Bữa ni bụi chuối chết khô Đứng nhìn mai mốt sông hồ chết thiêu Thê thê gió thổi ngược chiều Lật trang sử, chết thiệt nhiều là dân.

Khuya trôi theo bóng

Thơ   •   21.11.2021
Dắt buồn qua mấy ngõ rêu Thấy ta trôi, tựa cánh bèo trong khuya Quách thành ngậm bóng u mê Đã nghe nhang khói theo về cùng ta Còi tàu rét cóng sân ga Âm dương chất nặng một toa kiếp người Khi buồn đã biết lên ngôi Nghĩa là vũ trụ mồ côi ngàn l

Gửi người của hôm nay

Thơ   •   21.11.2021
ừ thì hôm nay mừng lắm mừng chi lạ dòng sông chảy ngược vẫn xuôi anh đã chết những câu thơ thẳng nằm yên trong huyệt mộ có lẽ mùa tàn không ai quật mộ anh cứ nằm yên xương thịt anh hun xanh cỏ tranh những mầm thơ biếc

Con thuyền trôi trên đồi

Thơ   •   20.11.2021
em chạy ngược đồi trăng đêm ấy mùa đông trú ngụ dưới bàn chân em em hồn nhiên lắm em là chúa của muôn loài tôi lạc vào vùng cấm địa của nõn nà nguyệt bạch em giăng bẫy bắng phiến lá mỏng rất sắc của lau lách tiền sử cứa ngọt vào trái tim tôi rỏ má

Tan

Thơ   •   20.11.2021
Tiếng lòng cuộn giọt cô đơn Cho rưng nước mắt mặn hơn biển đời Lạc loài làm hạt mưa rơi Tan bao nhiêu kiếp cho trời hả hê?

Ma sáng

Thơ   •   21.11.2021
Tôi chui vào đám mây & ngủ một giấc no tròn trong ấy trong giấc ngủ tôi đã ăn rất nhiều vì sao tôi cảm thấy rất thú vị khi cơ thể mình bắt đầu toả sáng lấp lánh & em rất dễ dàng nhận thấy tôi nhưng em không thể đến được vì tôi là con ma sáng.

Bên góc chùa làng

Thơ   •   21.11.2021
Khum tay ủ gió chùa làng Trên môi biến dạng chưa tàn cuộc mê Nắng loang ướt lá bồ đề Tiếng chuông đột quỵ bên lề hoàng hôn Đã non nửa thế kỷ buồn Kiếp người như tấm bia mòn xanh rêu Lòng như ngói rụng tiêu điều Lặng câm, mà nát trăm chiều ruột gan.

Những tán lá trên đầu

Thơ   •   21.11.2021
Những tán lá trên đầu khuất dưới tầng lá khác những ngọn cây không ngừng vươn lên đang nuốt dần những tia nắng.

Thân cây chuối bị chặt một nửa đã khô những bẹ

Thơ   •   21.11.2021
Thân cây chuối bị chặt một nửa đã khô những bẹ nải chuối xanh nhú lên từ vết thương hạnh phúc từ nỗi đau của mẹ.

Những dấu phẩy của âu thị phục an

Thơ   •   21.11.2021
đã 35 năm rồi, anh đã gục ngã trong buổi chiều tháng tư đen như máu bầm ấy, ngày nào cũng vậy, buổi sáng một cốc cà phê đen, cà phê chị mang từ quê lên, và, hai bữa trưa chiều, chị không quên khẩu phần cho riêng anh, dù là củ sắn, đủm khoai, hay mộ

Bóng đèn trong lồng chim

Thơ   •   20.11.2021
Bóng đèn bị nhốt trong lồng Đến đêm bừng sáng từ trong ra ngoài Ưu tư tháng rộng năm dài Có khi mở miệng hát vài câu kinh.

Ngó

Thơ   •   20.11.2021
Như que củi mục, ta nằm Ngó lên trời, thấy lỗi lầm ta xưa Cuộc tình thiếu nắng thừa mưa Ăn năn biết mấy cho vừa hỡi em?

Chậu tắm

Thơ   •   21.11.2021
Là cái hồ bơi thu nhỏ Dành cho người chưa biết bơi Cho nên bé ngồi trong đó Chân tay đập nước liên hồi Bể bơi có pha sữa tắm Nên nước thơm ơi là thơm Mùa đông nước càng thêm ấm Từ tay mẹ nấu mẹ đơm Mai ngày bé càng khôn lớn Bể bơi sẽ rộng mênh mông

Quên

Thơ   •   20.11.2021
Rồi mai máu sẽ thay màu Mộ bia nở rộ mười đầu ngón tay Trong ngần một giọt sương bay Như không còn nhớ tháng ngày rong chơi.

Hãy đọc từ dưới lên trên nhé!

Thơ   •   21.11.2021
Đêm dài như sông dài Đời ngắn như váy ngắn Mùa xuân chưa muốn phai Sao người vào quan tài? Hát lên một khúc say Càng thấy lòng trống vắng Mơ chi một ngày mai Khi ta còn u hoài? Rượu không có then cài Môi ngàn năm cay đắng Vua một lần lên ngai Cũng có

Trên cao nguyên mùa đông nghe đá thở

Thơ   •   20.11.2021
mùa đông âm ỉ cháy trong nách lá anh bám chặt từng nụ hôn đứng dậy gió lùa nghẹt thở anh cố níu giữ một chùm ánh sáng đang hôn phối cùng mùi hương của núi chiếc váy em sóng sánh niềm kiêu hãnh đang kéo anh treo ngược triền si muội những âm thanh hóa

Tĩnh & động

Thơ   •   20.11.2021
đã rụng ngày hôm qua vào trong xác lá sáng nay tất nhiên sự ngọt ngào của dòng sông đang cuốn ta vào một ban mai nồng nàn những ánh mắt cuộn cháy thiên đường cỏ xanh mặt trời xuyên ngang vòm lá đỏ những tia nắng như sợi tóc em chảy xuống ngực anh đô

Chiều ngó xa xăm

Thơ   •   21.11.2021
Thưa em, ngày cũ lại về Lúa xanh ngăn ngắt triền đê, đã vàng Con trâu đứng cạ cổng làng Quăng đuôi, đẩy chiếc lá bàng xuống ao Gió thương nhớ, thổi ngọt ngào Cỏ đê mê, đứng nép vào bờ xanh Bao nhiêu trái chín trên cành Đợi em về, ướp hương lành lên m

Dưới rặng tre

Thơ   •   20.11.2021
Tôi thấy người đang chảy ra Mặt trời tụ máu trên da thịt mình Buổi chiều không một âm thanh Trơ trơ dưới nắng mấy nhành tre khô Đường về bóng đổ quanh co Buồn như mấy đống cứt bò không tên.

Cuộc chơi của lửa chưa được sử dụng nhiên liệu máu

Thơ   •   21.11.2021
ta lắc đầu và có cảm giác như bị ruồng bỏ bởi những câu hỏi không đâu vào đâu bởi em chưa chết trong vũng máu linh hồn ta và em sẽ hộc máu cái sự hoà quyện ấy có thể nói rằng là sự dung hợp và thông tường bởi em giãy giụa như mùa thu vàng nũng nịu tr

Con ạ!

Thơ   •   20.11.2021
Con ạ! ăn cơm phải cầm chén lên tay con sẽ không tật nguyền.

Sự thật của tháng ba

Thơ   •   20.11.2021
sự thật của tháng ba là một cuộc chia tay im lặng như hơi thở sẽ không hỏi vì sao ta không còn yêu nhau những âm giai khép lại bên khung cửa quá khứ nực buồn những hẹn hò như gió mùa đông bắc bóp chết trái tim cuộc tình ngậm xác cà-phê rát lưỡi đã đ

Bài hát buồn của loài chim tổ rách

Thơ   •   20.11.2021
trong cuống họng của ánh sáng đã có những tia tuyệt vọng đã có sự chấm dứt của những cơn gió chết không hình thù đã có sự trở lại của những khoảng không mọc cánh đã có nước mắt em chảy xuống bờ vai phố chật lội qua một ngày chán chường những tiếng th

Không trắc buồn

Thơ   •   20.11.2021
Thôi rồi! còn gì đâu em Khuya lang thang, anh đi tìm ngày xưa Sương hoang mang tê môi thừa Đèn vàng run trong giao mùa căm căm Thôi rồi từ đây xa xăm Lời yêu thương tràn dư âm cồn cào Anh về trong đêm chênh chao Trăng mồ côi nằm chiêm bao bên trời M

Mệt

Thơ   •   20.11.2021
Nhiều khi mệt mỏi cũng vì Cái tay chẳng biết làm gì cái chân Thở ra, không biết mấy lần Nhưng mà sau đó lại cần hít vô.

Của choa

Thơ   •   20.11.2021
Hất cái buồn ra ngoài sân Gặp cơn mưa, mưa lấy chân đá vào Dang tay, choa chụp, mới đau! Buồn nguyên một cục lại nhào vô choa.

Kể lể của một buổi chiều Chúa nhựt

Thơ   •   21.11.2021
phía sau khung cửa nhìn ra mùa đông là chiếc hộp đựng tôi, khói thuốc và hũ rượu ba kích màu tím than gợi dục những cánh hoa sen giấy cởi trần suốt ngày im lặng như những đốt xương trắng ngày rét bén như dao sắc cứa từng lớp da tôi lũ kiến háu ăn tr

Khi thấy anh nhổ nước bọt

Thơ   •   20.11.2021
Khi thấy anh nhổ nước bọt khó chịu khi hôn thì sao.

Hát với Thiên An

Thơ   •   21.11.2021
vời vợi tiếng chuông ngân chiều mờ phai trên ngàn thông sầu thầm hỏi gió trong mây đâu hương xưa mối tình ban đầu? lạc giữa chốn hư vô ta tìm đâu ơi màu mắt biếc? lặng lẽ bóng mây trôi ta như đá xanh xao buồn rầu! ngồi với lá xương khô nghe ngàn năm

Mưa tạt vào giấc ngủ

Thơ   •   20.11.2021
mưa tạt vào giấc ngủ lạnh ngắt lời chia tay còn nóng trên khoé mắ

Hai người mẹ

Thơ   •   21.11.2021
Sáng đưa con đến lớp Cho con ăn, rồi đi Gửi con cho cô giáo Chiều mẹ đón con về Sáng sớm và chiều, tối Mẹ là mẹ của con Cả ngày trên lớp học Mẹ là cô giáo hiền Phải thật ngoan con nhé! Phải biết vâng lời cô Bao nhiêu điều mới mẽ Trong câu hát lời thơ

Ai cũng có công

Thơ   •   21.11.2021
Bàn chải bảo: - Răng trắng tinh Là nhờ công trạng của mình tôi thôi. Kem rằng: - Anh nói sai rồi! Có anh, mà chẳng có tôi, cũng thừa. Hàm răng điềm đạm vội thưa: - Nhờ hai anh, tôi bốn mùa trắng thơm Xin đừng cãi cọ thiệt hơn Xét công lao, ấy vẫn cò

Giấc mơ mùa đông

Thơ   •   20.11.2021
trong vòng tay ấm của đêm trinh ngút ngàn hương thạch thảo dắt dìu nụ hôn chạm tiếng dương cầm mùa đông làm bằng những cơn mưa huyền ảo anh nghe bài thánh ca vang lên từ đêm thật thiêng liêng những ý thơ đan chồng trên tay anh và tay em mùa đi thậ

Tượng Sơn

Thơ   •   20.11.2021
Ta đẩy đời ta lăn ngược dốc Phố phường ở lại phía sau lưng Với tay ta hái chùm mây trắng Chim chóc kêu, hờn trong gió rung.

Niềm tin bị cướp

Thơ   •   21.11.2021
tôi chỉ còn một chút niềm tin bằng cục xà phòng tắm đêm qua lũ chuột đã cướp đi và tôi đã phát hiện ở xó bếp một ít niềm tin của tôi còn sống sót chúng gặm tưa lưa chỉ còn một tẹo tôi muốn vứt đi rồi lại vo tròn một đêm thôi niềm tin biến dạng và tiê

Gió mùa đông bắc

Thơ   •   20.11.2021
gió mùa đông bắc những điệp khúc rợn người trên cành cây khô khiến giấc mơ phải nổi da gà

Giọt máu còn tươi trong từng cơn biển thét

Thơ   •   21.11.2021
Ánh mắt đơ đơ ngày tàn khốc trời động lạnh vô cùng môi khô chết nụ cười chân lang thang anh góc phố cột điện cô đơn rêu nhỏ giọt hồn máu từ biển xa quay về trong quay quắt hờn căm anh nhủ máu mình cúi xuống những vòng khăn trắng xoá chân trời lủng

Trượt trên nỗi nhớ

Thơ   •   21.11.2021
Anh vừa bước ra ngoài cuộc thăng trầm khói sương huyền ảo của một chiêm bao tan chảy trên vết sẹo hình hài, ngày xa em buồn tênh mảnh vỡ, bàn tay lướt buồn trên sợi ưu tư ngày cũ, anh dang díu với niềm đau mọc cánh trong sự trống vắng tột cùng em, l

Chiều rỗng

Thơ   •   21.11.2021
Người xa quá! Bao giờ gặp lại? Bến sông xưa, hoa cải đã vàng Nương chiều trơ nấm mộ hoang Tiếng chim, hay tiếng của hoàng hôn rơi?! Tìm đâu thấy nụ cười ngày cũ Nắng vô ưu đã rũ bên cầu Một bờ huyễn mộng xanh xao Màu non nước, vẫn sặm màu thê lương

Nỗi ám

Thơ   •   21.11.2021
Khi giấc ngủ nằm co trong đáy mộ Những chiêm bao là sự thật cuộc đời Và nhang khói đã tru lên tiếng chó Một sát na cũng ám ảnh con người.

Ca dao

Thơ   •   21.11.2021
Cánh cò bay thấp bay cao nghìn năm vẫn chở khát khao về trời ngàn dâu bãi mía ta ơi! cứ xanh như thể muôn đời vẫn xanh Hàng tre tha thiết ru cành đồng xa nghe gió dỗ dành lúa non chim chiều hót khúc ví von tình người còn ấm là còn ca dao.

Dây bí

Thơ   •   20.11.2021
Đẹp chưa những dây bí tong teo và những quả bí khổng lồ đeo bám.

Ăn một miếng cơm

Thơ   •   20.11.2021
Ăn một miếng cơm những hạt mầm đã chết chết thêm lần nữa.

Bóng khuya

Thơ   •   20.11.2021
Những chuỗi hoang vu kéo qua một đêm mất ngủ Con dế hát bài trùng ca vang âm trong kẽ gạch vỡ Sự thì thào của một con sông chưa nói hết huyền diệu của rằm Đêm khai sinh tượng đá Những ánh đèn công viên đỏ lòm trên bàn tay lá Những tia sáng se thắ

Bơ vơ lạnh đến rùng mình

Thơ   •   20.11.2021
anh như chiếc đồng hồ không kim mùa già nua thầm lặng tuổi gầy úa ăn năn đời róc đời bắc nam tàn khốc điêu linh hề điêu linh đêm quằn mộng triệu đau sông cạn ngày quắn chiêm bao khóc núi cùn bóp nát tay nhàu vò tan gối mỏi nhìn đâu cũng thấy hồ đồ rú

Máu đỏ bên trời

Thơ   •   21.11.2021
Mưa bầm dập đá mù hoang Cơn đau kiếp trước còn loang mắt người Chặt sông róc núi tả tơi Mở lòng, có thấy máu rơi bao mùa? Bụi đời chất đống a dua Bạo tàn giăng bẫy, lọc lừa nhân tâm May còn trên tóc, vầng trăng Soi vào cái chết vĩnh hằng xưa sau Quốc

Cái chết & sự thật

Thơ   •   20.11.2021
Hàng ngàn sợi khói nhang chờn vờn tiếp nối không chắp vá được kiếp người hàng trăm chiếc vòng hoa không tôn vinh được một cốt cách hàng chục điếu văn chia buồn chưa hiểu được lòng người cuộn trong chiếc áo quan cái tên khắc trên bia chưa ph