Gửi mùa xuân Hà Nội
Chưa chắc em buồn hơn ta đâu! Trời em - Hà Nội thắm hoa đào Đủ làm em ấm hơn ta đó Chứ Huế bây giờ... mưa đổ mau Ta hẹn, nhưng về không kịp nữa Cành xuân, hoa muộn phía mùa Giêng Ngồi trong quán cóc, ôi là nhớ! Ta nhớ em mà như phát điên Lòng trống c
Nội dung bài thơ: Gửi mùa xuân Hà Nội
Chưa chắc em buồn hơn ta đâu!
Trời em - Hà Nội thắm hoa đào
Đủ làm em ấm hơn ta đó
Chứ Huế bây giờ... mưa đổ mau
Ta hẹn, nhưng về không kịp nữa
Cành xuân, hoa muộn phía mùa Giêng
Ngồi trong quán cóc, ôi là nhớ!
Ta nhớ em mà như phát điên
Lòng trống cơ hồ như thung lũng
Không tiếng chim về gieo ý xuân
Chao ôi! Rượu đắng mềm môi nhớ
Không có em, mùa xuân thiếu chân
Đành vậy, em đừng trách móc ta
Ta buồn khủng khiếp mấy ngày qua
Lòng ta như thể hạt dưa đó
Em cắn, coi chừng môi đỏ nha!
Bài thơ Gửi mùa xuân Hà Nội của tác giả Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Nghệ danh: Lãm Thắng, Lam Thuỵ
Tên thật: Nguyễn Lãm Thắng
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Nguyễn Lãm Thắng - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Tác giả Nguyễn Lãm Thắng, Thơ Nguyễn Lãm Thắng
Ngợp cầu chợ dinh nghe nằng nặng
Gã đàn ông say rượu đứng đái bên đường
Ngày rất gần và loài người còn xa lắm
Trầm luỵ trong mô thức khuynh đồi bản ngã
Bóc một lớp da xù xì trên cây cổ thụ
Anh thận trọng sắp lại từng hơi thở
Nhớ cái chết của thằng bạn đào vàng năm cũ
Bong bóng trôi lẩn quẩn phía góc trời không chân
Có những buổi sáng cưỡi mây bay đi
Thân cây chuối bị chặt một nửa đã khô những bẹ
Những dấu phẩy của âu thị phục an
Trên cao nguyên mùa đông nghe đá thở
Cuộc chơi của lửa chưa được sử dụng nhiên liệu máu
Bài hát buồn của loài chim tổ rách
Kể lể của một buổi chiều Chúa nhựt
Giọt máu còn tươi trong từng cơn biển thét