Nào có ai cần
Không ai cần, tôi vẫn cứ là tôi Là câu thơ để vuốt ngực cho người Cho dịu xuống nỗi buồn từ đâu đó Dù chỉ đôi khi, đôi khi thôi... Không ai cần, ngày tháng vẫn hoài trôi Niềm vui đến và đi như đã trót lẽ đời Người đến rồi đi như định mệnh Sông vốn ch
Nội dung bài thơ: Nào có ai cần
Không ai cần, tôi vẫn cứ là tôi
Là câu thơ để vuốt ngực cho người
Cho dịu xuống nỗi buồn từ đâu đó
Dù chỉ đôi khi, đôi khi thôi...
Không ai cần, ngày tháng vẫn hoài trôi
Niềm vui đến và đi như đã trót lẽ đời
Người đến rồi đi như định mệnh
Sông vốn chung dòng cũng rẽ đôi...
Không ai cần, tóc cứ chẻ đường ngôi
Lại dài thêm như thuở ấy thề bồi
Chỉ hương cũ đã phai vào dĩ vãng
Khiến hạ vàng đau một nỗi cút côi
Không ai cần, sao tha thiết chưa nguôi
Chút gió xôn xao cũng bất chợt bồi hồi
Chút heo may lạnh nghe ngùi ngậm
Sao chẳng đành như chuyện đã rồi?
Bài thơ Nào có ai cần của tác giả Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Từ Nguyễn - Nguyễn Thị Nguyệt
Nghệ danh: Từ Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thị Nguyệt
Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Từ Nguyễn - Cuộc đời, Sự nghiệp, Phong cách sáng tác
Từ Nguyễn, Nhà thơ Từ Nguyễn, Thơ Từ Nguyễn, Tập thơ Lối yêu thương
Không là mặt trăng, mặt trời...
Khúc an lành gieo trên nỗi mong manh
Chút dịu dàng xin được giữ cho nhau
Biển không còn hát về nỗi buồn