Gặp gỡ (II)

Thơ   •   Thứ sáu, 21/01/2022, 00:37 AM

Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn, Hôn gió hôn mây với cả hồn Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn Dun dủi làm sao thế, hỡi em Chiều nay em khoác áo trăm duyên Em đi đôi dép xinh đơn giản Em thật hồn nhiên, rất tự nhiên...

Nội dung bài thơ: Gặp gỡ (II)

Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn,

Hôn gió hôn mây với cả hồn

Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng

Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn

Dun dủi làm sao thế, hỡi em

Chiều nay em khoác áo trăm duyên

Em đi đôi dép xinh đơn giản

Em thật hồn nhiên, rất tự nhiên...

Anh còn nghĩ ngợi bước như mơ

Mắt thẩn thơ trông cảnh thẫn thờ

Đàn của hồn ta ai vặn thế

Gặp nhau khi ấy bỗng hoà tơ.

Anh muốn mang lời đi tạ ơn

Bầu trời như thế gió căng buồm

Hoa trong cỏ dại chiều hôm ấy

Đã đẹp tưng bừng hơn mọi hôm.


Bài thơ Gặp gỡ (II) của tác giả Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.

Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Nghệ danh: Xuân Diệu

Tên thật: Ngô Xuân Diệu

Xem thêm: Tiểu sử Tác giả Xuân Diệu - Cuộc đời, sự nghiệp, phong cách sáng tác

icon Ngô Xuân Diệu,Xuân Diệu,Nhà thơ Xuân Diệu,Thơ Xuân Diệu

Tổng hợp

Cùng tác giả: Nhà thơ Xuân Diệu - Ngô Xuân Diệu

Hoa đêm

Thơ   •   21.01.2022
Chen lá lục, những búp lài mở nửa Hớp bóng trăng đầy miệng nhỏ xinh xinh; Vì gió im, và đêm cứ làm thinh Đoàn giây phút cũng lần khân, nghỉ đã. Trăng ở đó. Đất vườn thêu bóng lá. Trời trên kia vàng mạ, sáng như băng. Lá lim dim trên mấy ngọn bằng bằ

Thơ dâng Bác Hồ

Thơ   •   19.11.2021
Mỗi lần tranh đấu gay go, Chúng con đã được Bác Hồ đến thăm. Chúng con dưới vực sai lầm, Đang vươn mình, được Bác cầm tay lên, Lời Cha rất mực dịu hiền, Như là thấm nhẹ, mà xuyên vào lòng, Con ngồi trước Bác mênh mông, Tội nhiều, chưa dám thẳng trông

Chậm chậm đừng quên...

Thơ   •   19.11.2021
Chậm chậm đừng quên em, em ơi Chớ quên yêu mến hứa muôn đời, Đừng quên hoa duối, hoa sim dại, Hoa dạ lan hương ôm lứa đôi. Chậm chậm đừng quên, em ơi em Chớ quên tâm sự những ngày đêm, Đừng quên những tiếng bên tai rỉ, Những lúc thương nhau mắt lặng

Tiếng gió

Thơ   •   19.11.2021
Có nhiều lúc gió kêu thê thiết quá; Như gió đau một nỗi khổ vô hình, Như bao điều ảo não của nhân sinh Đã in vết ở nơi hồn của gió. Gió vừa chạy, vừa rên, vừa tắt thở, Đem trái tim làm uất cả không gian, Gợi bóng hình những thân thể cơ hàn, Vớ

Từ xa bờ cỏ đường quê

Thơ   •   19.11.2021
Từ xa bờ cỏ đường quê Từ xa cây duối từng che đôi đầu; Từ xa nhà nhỏ thân nhau Mía ăn trên chõng, trăng đầu ngọn tre; Từ xa sáng sớm sương che, Chiếc thau rửa mặt, tách chè còn thơm; Từ xa sương đổ chiều hôm, Ánh đèn thân mật, bữa cơm lành hiền: Kể

Ba lời cảm ơn

Thơ   •   27.10.2021
Cảm ơn trời đất thật tài hoa Đưa hết tình anh với đậm đà Đem cả bài thơ và khúc nhạc Sắc trời hương đất tạo em ra. Cảm ơn thầy mẹ khéo nhân duyên Sinh tạc ra em khối diệu huyền Dáng nét làm cho anh quyến luyến Sáng ngời đôi mắt khiến anh điên.

Nguồn thơ mới

Thơ   •   19.11.2021
Có một suối thơ chảy từ gần gũi, Ra xa xôi, và lại đến gần quanh. Một suối thơ lá ngọt với hoa lành Nói trong xóm, và dỡn cười dưới phố, Nguồn chẳng có tiên ca, không hạc múa, Bách tùng không, sương khói cũng đều tan. Những núi, đồi toàn ở xứ nhân g

Hy Mã Lạp Sơn

Thơ   •   21.01.2022
Nghìn thế kỷ đã theo nghìn thế kỷ, Ta đứng đây nhìn thấy triệu mặt trời Tắt và nhen và phân phát cho đời Những thời tiết tái tê hay ấm áp Ở chốn tuyệt mù, dưới chân ta đẹp. Ta đứng đây, vĩnh viễn giữa mùa đông, Tuyết trên đầu vĩnh viễn choá từng khô

Gửi sông Hiền Lương

Thơ   •   19.11.2021
Sông Hiền ơi, gặp nhau về hai tháng Đến hôm nay tôi mới nói nên lời, Lòng hãy còn nghẹn đắng ở trên môi     Thăm hỏi Cửa Tùng, Bến Hải... Vượt đèo Ngang Qua sông Gianh tôi vào Đồng Hới, Qua Truông nhà Hồ Vào Hộ Xá tôi tới Hiền Lư

Chòm Văn Sơn

Thơ   •   19.11.2021
Thuộc xã Cát Văn, huyện Thanh Chương, Nghệ An; một nơi đã có phong trào Xô Viết. Đường đi một khúc Văn Sơn, Đỏ tươi đất thịt, xanh rờn hàng cây. Mía cao ngập mắt; khoai đầy; Quê hương xinh đẹp nhờ tay lấm bùn. Mấy đời xây dựng, đắp vun, Biết bao nước

Hồn cách mạng

Thơ   •   19.11.2021
I Đội binh văn sĩ với người thơ Nghe thổi trong kèn lòng cứu nước, Rúc lên từ những ngực tròn xoe Những tiếng căm hờn không nén được; Nghe dồn mặt đất, chuyển không gian Súng khạc ngang thù, dao thét ngược: Luống run trong dạ những giây đờn Tê tái nh

Khúc hát tình yêu và đất nước

Thơ   •   21.01.2022
Anh đã nói cùng em bao ý nghĩ Những lời tình, lời nghĩa, những lời nhân. Anh đã tỏ như kim xâu sợi chỉ Những niềm tình, niềm ái, những niềm ân. Anh đã đi với em trên đất nước, Dép ta gần đôi lúc giẫm vào nhau. Những chùa đẹp gợi cùng ta thủa trước, N

Mười chữ

Thơ   •   19.11.2021
Mưa dầm - thu dưới nguyệt: Máng chảy - suối trên nhà.

Mưa

Thơ   •   19.11.2021
Lâm râm mưa chuyện trên cành, Thì thầm lá nói trong mành nước xe. Phòng anh nghe tiếng mưa đi, Em xa - chẳng hiểu làm chi giờ này. Khí đêm man mát qua tay, Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè. Ve im, lặng vắng tứ bề: Em xa - mưa có bay về chốn em? Hơn l

Bài thứ năm

Thơ   •   21.10.2021
Tiếng trúc từ đâu than tịch mịch! Hồn nào ai bỏ giữa trăng không? Bãi xa cũng muốn làm sa mạc, Chẳng bóng ai đi - buồn, hỡi lòng! Chỉ có mơ màng một bãi xa, Tuyệt mù chỉ có nhạt phai và Véo von tiếng chở lưu ly mộng Trong khoảng đêm trường ma gọi ma.

Với bàn tay ấy...

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Huy Cận Với bàn tay ấy ở trong tay, Tôi đã nguôi quên hận tháng ngày, Một tối trăng cao gieo mộng tưởng Vào lòng gió nhẹ thẩn thơ bay. - Một tối bầu trời đắm sắc mây, Cây tìm nghiêng xuống nhánh hoa gầy, Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ, Nghiê

Đẹp

Thơ   •   22.10.2021
Mai yếu đuối sao bằng thông mạnh mẽ? Dáng yêu kiều, sao bằng vẻ hùng anh Những chàng trai đương sức lực tươi xanh, Bước vạm vỡ như là đi chinh phục. Em đẹp, khi em phồng nét ngực Hít không gian và ngó thẳng trời xa, Khi cánh tay dang ôm cả sơn hà...

Thời gian

Thơ   •   19.11.2021
Dưới thuyền nước trôi; Trên nước thuyền chuồi. Và nước, và thuyền Xuôi dòng đi xuôi. Nước không vội vàng Cũng không trễ tràng. Thuyền không chậm chạp Nhưng không nhẹ nhàng. Nước trôi, vô tri, Vô tình, thuyền đi. Nước không biết thuyền; Thuyền biết nư

Đêm ngủ ở Tuy Phước

Thơ   •   21.01.2022
Đêm ngủ ở Tuy Phước là để mà không ngủ Những con dế cùng tôi thức suốt năm canh. Thức những ngối sao, thức những bóng cành, Đêm quê hương thương cái hương của đất... Ngủ không được bởi gió nồm từ biển lên cứ nhắc - “Trọn mình anh đã nằm giữa lòng tô

Đây mùa thu tới

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nhất Linh Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng; Đây mùa thu tới - mùa thu tới Với áo mơ phai dệt lá vàng. Hơn một loài hoa đã rụng cành Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh; Những luồng run rẩy rung rinh lá... Đôi nhánh

Vô biên

Thơ   •   19.11.2021
Như kẻ hành nhân quáng nắng thiêu, Ta cẫn uống ở suối thương yêu; Hãy tuôn âu yếm, lùa mơn trớn, Sóng mắt, lời môi, nhiều - thật nhiều! Chớ nên tiết kiệm, hỡi nàng tiên! Ta được em chăng, lại mất liền: Với bạn ân tình hay với cảnh, Nơi nào ta cũng k

Sớm nay

Thơ   •   19.11.2021
Sớm nay thức dậy như thường lệ, Sao tiếng chim kêu           bỗng khác thường; Lá cũ lại nhìn ra mới mới, Trời êm, không đợi có pha sương. Bàn ghế thở vui, giường cũng rạng, Phòng văn như toả một mù

Mùa thi

Thơ   •   19.11.2021
Thơ ta hơ hớ chưa chồng; Ta yêu, muốn cưới, mà không thì giờ: Mùa thi sắp tới! - em thơ, Cái hôn âu yếm xin chờ năm sau!

Sao lại vui sướng hôm nay

Thơ   •   19.11.2021
Lòng sao vui sướng hôm nay: Vừa bước xuống sàn nhà nứa, Tưởng chừng gió thổi trong cây; Gặp bụi mai vầu đứng thẳng, Lá tre phất nghìn ngón tay;     Đầu nho nhỏ,     Mắt hay hay, Những chú chim con nói chuyệ

Ổi Hồ Tây

Thơ   •   27.10.2021
Có gì ríu rít giữa cành đây Không phải chim kêu, mà gió say! Những trái ổi ương chen lá ổi Đê sông Hồng đứng ngắm Hồ Tây... Ổi một bờ đê thân mảnh gầy Mà dai như thể vạn cành tay. Ổi thơm lá ổi và thơm trái Thứ ruột vàng ong, ruột đỏ hây.

Núi Ba Vì với Hồ Suối Hai

Thơ   •   19.11.2021
Hồ Suối Hai ở chân núi Ba Vì, tỉnh Sơn Tây, là hồ chứa nước lớn nhất hiện nay ở miền Bắc (48 triệu thước khối), tưới cho 7.500 hécta vùng đồng mùa bắc Sơn Tây. Một sớm mai Hồ Suối Hai thức dậy, Chút ít sương tơ còn hãy mơ màng. Gió hiu hiu th

Chiều

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Khắc Hiếu Hôm nay, trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn... Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn, Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng. Nghe chừng gió nhớ qua s

Im lặng

Thơ   •   22.10.2021
Yêu thương mà chẳng nói năng, Nhớ nhung mà chẳng than rằng nhớ nhung. Giữa đêm, lòng lạnh vô cùng, Mơ màng trên gối hoa dung gần gần. Ngọc ngà tay chẳng giao thân; Chuốt trau dáng điệu, muôn phần ước mơ. Sương bay... trời đục, cây mờ; Tình riêng lẩ

Phan Hành Sơn

Thơ   •   21.01.2022
Phan Hành Sơn! Miền Nam là gió trở Đất chôn thù, hoa nở Phan Hành Sơn! Hăm mốt tuổi căm hờn Diệt địch gấp hai mươi lần số tuổi Đánh trăm trận, ba năm vào bộ đội Núi Ngũ Hành vang dội Phan Hành Sơn Giữa một đêm giao thừa Biệt mẹ già em dại Cha đang ở

Tiếng không lời (Mây lưng chừng hàng)

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Đỗ Cung Mây lưng chừng hàng Về ngang lưng núi. Ngàn cây nghiêm trang Mơ màng theo bụi Hoa dại trên đồi. Trăng nằm trên ngôi... Gió thanh chia mình Trong cành lá biếc. In như ái tình Mơ qua trời thiếc, Lan giữa làn hương. Hỡi người rất thư

Con làm toán

Thơ   •   27.10.2021
Con ngồi làm phép tính, Bố đang viết bài văn. Hôm nay Vũ nghịch ngợm, Nét mặt vờ nhăn nhăn. - “Chao! Khó ôi là khó! Khó quá đấy, bố ơi, Tám chia ba được mấy? ...Còn hai, Vũ biết rồi! Tôi hạ con sáu xuống Hăm sáu mấy lần ba? Bố mua cho Vũ ổi, Vũ cò

Tặng đồng chí tâm giao

Thơ   •   19.11.2021
Bạn gốc gác nông dân, Tôi ở nhiều thành thị, Xã hội cũ chia phân Thành hai người vị kỷ. Những hôm đầu vào nhóm, Ta vẫn chẳng gần nhau. Bạn xem tôi "trí thức", Tôi nghĩ bạn "cường hào". Một hai tuần lễ qua, Như đôi tri kỷ gư

Quả sấu non trên cao

Thơ   •   27.10.2021
Chót trên cành cao vót Mấy quả sấu con con Như mấy chiếc khuy lục Trên áo trời xanh non. Trời rộng lớn muôn trùng Đóng khung vào cửa sổ Làm mấy quả sấu tơ Càng nhỏ xinh hơn nữa. Trái con chưa đủ nặng Để đeo oằn nhánh cong. Nhánh hãy giơ lên thẳng

Hết ngày hết tháng

Thơ   •   22.10.2021
Hết ngày, hết tháng, hết! em ôi! Kinh hãi không gian quặn tiếng còi, Anh ngóng tìm em, tuy thấy đó. Sắp xa, thôi cũng tựa xa rồi! Đầu nghiêng, môi gượng, mắt mơn da, Chân luyến bên chân, thế nghĩa là...

Biệt ly kháng chiến

Thơ   •   19.11.2021
Tiếng ly biệt truyền ra, Môi mỉm cười với mắt. Mắt nói chi với lòng, Lòng nói gì với nhau. Ly biệt là bông hoa Nở trên đường kháng chiến. Hoa ly biệt nở nhiều Hát cùng hoa thương mến. Hôm qua biết hôm nay Sẽ chia tay, chia tay. Chim trên trời họp đế

Phượng mười năm

Thơ   •   09.02.2022
Phượng trong sáng nẩy hồng trên một cõi Như muôn đàn cùng gảy dưới mây cao Ánh sáng trùm trong không gian vòi vọi Tấc lòng hè kiều diễm hoá li tao. Biển bướm đỏ rào rào trong gió mát Lá non xanh như suối chảy trên trời Phượng, phượng hỡi! Cớ sao mà m

Tặng nhà thơ Pa-thét Lào: Xôm-xi

Thơ   •   19.11.2021
Gửi lời thăm bạn Xôm Xi, Tình thi sĩ Việt yêu thi sĩ Lào. Tay chưa bắt, mặt chưa chào, Lời ăn tiếng nói thể nào chưa hay, Mà lòng đã hẹn nhau ngay, Xem thơ bạn, tức là đây tâm hồn! Là đẹp đẽ nước non yêu quý, Bắc rậm rừng, hùng vĩ núi non; Nam theo s

Vội vàng

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Vũ Đình Liên Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất; Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi. Của ong bướm này đây tuần trăng mật; Này đây hoa của đồng nội xanh rì; Này đây lá của cành tơ phơ phất; Của yến anh này đây khúc tình si. Và nà

Ý thu

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Lương Ngọc Những chút hồ buồn trong lá rụng Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân. Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng; Chẳng hái mà hoa cũng hết dần. Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve, Thế mà ve đã tắt theo hè. Chắc rằng gió cũng đau thương chứ; G

Tiếng vàng

Thơ   •   19.11.2021
Đêm trong động một tiếng vàng, Tiếng nghe êm ái, lắng càng dịu trong. Tiếng đưa hoà dịu vào không, Như rơi giọt bạc nằm trong da trời. Lung linh xoay giọt lệ cười, Vuốt ve man mác như lời nước xanh, Ấy là tiếng sao lanh lảnh nói, Hạt bóng trăng s

Hư vô

Thơ   •   22.10.2021
Nhưng mà tôi sẽ chết, than ôi! Tôi kẻ đưa răng bấu mặt trời, Kẻ đựng trái tim trìu máu đất, Hai tay chín móng bám vào đời. Kẻ uống tình yêu dập cả môi Nhưng mà tôi sẽ chết, than ôi! Tóc ngời mai mốt không đen nữa, Tuổi trẻ khô đi, mặt xấu rồi.

Vấn vương

Thơ   •   09.02.2022
Anh chả hiểu vì sao vấn vương Năm năm, như mấy chục năm trường Vẫn làn mắt ấy, làn môi ấy Anh hãy còn thương, chẳng hết thương.

Sầu

Thơ   •   22.10.2021
Người về đấy, loà xoà lê áo cũ, Hỡi Sầu Tư che dấu mặt âm u! Coi, tội chưa, đầu chất bụi thiên thu Không ngẩng được, và tóc thì quét đất. Buồn thế hệ ta cũng đang u uất; Chúng ta đau, thôi em tới đây mà! Mơn man nào, em đừng khóc, đôi ta

Chiếc bánh trung thu

Thơ   •   27.10.2021
Một mảnh trăng thu hình chiếc bánh, Bánh không ngon lắm, cũng tình anh. Sáng hôm mười bốn ta xa cách, Đến tối trung thu em một mình. Mình em mở chiếc bánh trông trăng Anh để dành cho, gói kỹ càng. Mỗi miếng ngọt bùi là tưởng nhớ Đến ai gửi gắm mối tình

Nước đổ lá khoai

Thơ   •   22.10.2021
Lòng ta là một cơn mưa lũ, Đã gặp lòng em là lá khoai Mưa biết tha hồ rơi hạt ngọc, Lá xanh không ướt đến da ngoài. Ta trút bâng quơ một trận lòng, Biết rằng đau khổ giữa hư không. Khóc mình uổng lệ rơi vô lý, Mưa vẫn cần rơi lệ vạn dòng.

Dọn sang trường mới

Thơ   •   20.01.2022
sáng nay, nghỉ Tết vào, lòng chúng em khấp khởi. bấy lâu học bên chùa, nay dọn sang trường mới. Trường gọn xinh bốn lớp, Tường gạch, rộng hàng hiên. Cửa sổ xanh, mái ngói, Hàng cây lớn gần bên. Trước sân dựng cột cao, Cờ bay bay thắm đỏ. Chúng em há

Một ngày xuân

Thơ   •   19.11.2021
Một ngày xuân xanh tươi như mắt biếc, Gió biển Đông phơ phất thổi lên rừng. Áo Việt Bắc màu chàm pha vững chắc Cũng thêu thùa những đường nắng mênh mông. Tôi bước đi trên những đường phá vỡ, Lắng tai nghe kháng chiến hát mơ hồ. Mùi chiến thắng g

Bàn tay ta

Thơ   •   19.11.2021
Chúng nó đã nghìn đời quen ăn cỗ sẵn; Quen ngồi trên lưng hàng triệu người: êm lắm! Đã một thằng vua ngoái cổ kiếm ăn, Bíu tay ngai, hòng liếm đĩa mấy lần! Lại đến lom khom một thằng tổng đốc Đôi mắt cáo đặt trên mồm há hốc, Chiếc ghế bành tổng thống

Bá Nha, Trương Chi

Thơ   •   19.11.2021
Anh là người thuyền chài Trương Chi Trong trái tim mang em đọng lại. Anh là người gảy đàn Bá Nha Đã đặt em thành khúc nhạc ca. Khúc ca khi nắng và khi gió Lúc nhặt khoan và lúc lặng im; Mang em ngày thắm và đêm biếc Trong trái tim - nhưng vẫn còn tìm

Giọng nói

Thơ   •   27.10.2021
Em ngồi ríu rít ở sau xe Em nói, lòng anh mải lắng nghe Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm Đời vui khi được có em kề. Ôi! Giọng sao mà rất mến thương Êm như suối mát đến soi gương Dù ai tốt tiếng như ca hát Cũng chẳng bằng em giọng nói thường

Chị Vân

Thơ   •   19.11.2021
Tôi mang canh cánh máu Duy Xuyên, Tôi uất không nguôi máu Hướng Điền, Đất nước trong tôi là một khối, Dòng sông Bến Hải chảy qua tim. Chị Vân chỉ một vành khăn trắng, Mà tang cha, tang mẹ, hai em, Tang chín mươi hai người bị giết, Dân hai thôn trong

Kỷ niệm (II)

Thơ   •   21.01.2022
Trên đường quần ngựa, chiều kia... Em ơi, anh muốn dựng bia ân tình Khi anh qua đó một mình Thấy còn in bóng in hình đôi ta Một chiều gió đỡ mây xa Chiều sương phảng phất cho hoa dịu dàng Em ngồi dưới gốc cây dương Mắt yêu xinh đẹp là gương đất trờ

Đàn

Thơ   •   21.01.2022
Em nâng đàn tới ngang mày Và em hạ xuống vừa tay, ôm đàn Ngón tay em nhạc chứa chan Mến tuôn trên phím, yêu tràn vào dây. Lâng lâng hồn nhạc hây hây Đôi ta chắp cánh bạn bầy cùng mơ Chim reo trong khoảng hoa thưa... Suối tuôn róc rách, trăng vừa lê

Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em...

Thơ   •   19.11.2021
Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em Cửa sổ là khung có hình em ở giữa Tách nước - là ngón tay em cầm, Quyển sách chao đèn là bóng em đọc mở... Đường nhựa là đường in dấu vạn chân, Duy có một dấu chân - em yêu dấu. Tàu điện là tàu một đêm anh tiễn em đi -

Mặt người thương

Thơ   •   19.11.2021
Muốn vẽ mà chơi, vẽ được nào Nguyễn Công Trứ Thơ chẳng nên câu, bút cũng thường, Vẽ sao cho được mặt người thương! Hữu hình gắn bó là xương thịt, Lại cả vô hình tựa gió, hương. Anh tưởng như anh thuộc mặt người, Ôi ngôi sao nhỏ chiếu trong ngời! Kh

Nhớ tay chân

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Thương Binh Có những khi mưa dầm dài dặc như trời                    nhức nhối ở trên mây; Có những đêm trăng lặng gieo trên tàu lá chuối; Có những

Quả trứng và lòng đỏ

Thơ   •   19.11.2021
Có em, nên mới là anh; Có em, anh mới hai mình giàu thêm. Thêm mình, vì có thêm em; Mình thêm em nữa, cho nên thật mình. Em là hoa thắm lá xanh, Anh như đất ủ muốn thành mùa xuân; Mang em trong dạ như mầm, Ngày đi suy nghĩ, đêm nằm mến thương. Thời g

Hôn cái nhìn

Thơ   •   27.10.2021
Không phải anh hôn đôi mắt, Anh hôn cái nhìn của em. Mắt em một vừng yêu mến Thắt anh trong lưới êm đềm. Anh nhớ mãi một bến xe Đến đó hai ta từ biệt. Em yên lặng - Anh lắng nghe Mắt em nghìn vạn tơ xe... Từ hôm ấy đôi mắt em Là ảnh cuối cùng anh giữ

Ông Cụ trồng cây

Thơ   •   27.10.2021
Bác Hồ, Ông Cụ Trồng Cây, Người ươm hạt chắc, người gây giống lành. Muôn hoa vạn trái chĩu cành Cũng từ nơi một tấc thành mà ra. Bác Hồ chăm dưỡng chúng ta Đức trong xã hội, chí là non sông. Bao nhiêu chiến sĩ, anh hùng Cũng là một bức chân dung Bác.

Em làm bếp

Thơ   •   21.01.2022
Anh nhớ lại rất thương Những khi em xuống bếp Nấu cho anh món ăn Đun cho anh miếng nước Trời vào hè đã nực Làng quen dùng rạ rơm Cái bếp chật hùm hụp Em chen vào làm cơm Lửa cháy nhanh phần phật Tàn rạ nhẹ bay đầy Tay em hoà tí muối Em tiếp lửa tiề

Bác ơi

Thơ   •   27.10.2021
Bây giờ mới khóc, Bác ơi! Giật mình, hăm bốn hôm rồi đó sao? Nhớ thương nào có nguôi nào, Tháng ngày càng khắc Bác vào tim con. Vẳng nghe giọng nói Bác luôn, Bác đang cười chuyện, Bác còn vẫy tay... * Bây giờ là mới khóc đây, Bác ơi, không phải lệ đầy

Đôi mắt xanh non

Thơ   •   19.11.2021
Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non. Hãy để trẻ con nói cái ngon của kẹo. Hãy để cho bà nói má thơm của cháu. Hãy nghe tuổi trẻ ca ngợi tình yêu. Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non. Mẹ bế đứa con như ôm tròn trái đất. Suối chạy tìm sông trăm vòng tươ

Gần... xa...

Thơ   •   19.11.2021
Gần như da với thân cây, Xa như cội với cành nầy ngóng nhau. Xa như sông ở đôi đầu, Mỗi tuần được thấy mặt nhau một lần. Xa như bổng lặn vừng trăng, Gần như lại tỏ: trăng dần dần lên, Gần như khi thấy mặt em, Sáu hôm xa vắng hoà quên một ngày. Gần nh

Yêu

Thơ   •   19.11.2021
Yêu, là chết ở trong lòng một ít, Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu? Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu: Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết. Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt. Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu, Vì mấy khi yêu mà chắc được

Một cuộc biểu tình

Thơ   •   19.11.2021
Bữa kia trong vài phố Hà Nội, Có cuộc biểu tình, (nghĩ cũng tội!) Vẻn vẹn đếm được những ba mươi Lính bảy thằng người đi quấy rối. Khuyển Ưng một lũ sắp mưu gian, Cai quản ít nhiều đàn ốm đói, Đi qua mấy phố diễn trò hề, Khiến cả quốc dân đề

Cụ Muỗi

Thơ   •   19.11.2021
Đường vào nhà cụ Muỗi Lá rừng biếc che che, Sỏi đá dù khúc khuỷu, Bao năm tôi vẫn về. Nhà cụ dưới trời quang Phải lui vào giữa nứa. Máy bay địch mắt mù, Cây xanh hồng bếp lửa. Sân hơi rung một tý, Nước ống tôi rửa chân. Những nụ cười tươi nở Như hoa

“Vì sao”

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Đoàn Phú Tứ Bữa trước giêng hai dưới nắng đào, Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?” Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp Một thoáng cười yêu thoả khát khao. - Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên, Tôi đã đày thân giữa xứ phiền, Không thể vô tình qua trước cửa, Biế

Thủ đô đêm mười chín

Thơ   •   19.11.2021
Hà Nội đứng trong đêm mười chín lửa, Súng căm thù vây bủa lũ tàn tham, Súng rửa hờn, súng của nước Việt Nam, Sấm công lý đánh đầu quân bất tín. Súng quân tử chín tháng trời giữ kín, Gượng cười đau xem bầy chó cắn điên. Súng chưa kêu, chúng nó tưởng

Phú Lợi

Thơ   •   19.11.2021
Chúng nó sợ! Chúng nó sợ! Biển dân chúng vang gầm, Sóng ùn lên tận cổ! Trời: sao ta đang bay! Đất: dưới chân chúng vỡ! Xanh cả máu mặt rồi, Chạy cuống cuồng, chúng sợ! Chúng nó sợ, nên rúc đầu vào súng, Chạy tìm phương cứu chữa ở âm ti, Gieo cái chế

Chàng sầu

Thơ   •   19.11.2021
Trốn nỗi buồn vô cớ, Sao anh chẳng vui đi? - Tôi ráng tìm hạnh phúc, Song chẳng biết chờ chi. Xa xăm ru mộng tưởng, Anh có thể phiêu lưu... Tạo hoá không tình cảm, Sinh ra, tôi đã nghèo. Anh hãy là thi nhân Hát nỗi buồn vô cố: - Tôi không biết làm th

Cứ phải là em

Thơ   •   20.01.2022
Cứ phải là em; chẳng phải ai Là em, em nữa, chỉ em thôi Sao người anh quí anh yêu thế Mà chẳng cùng anh ở suốt đời? Khác chi cây sống mà đem chặt Chặt giữa ngang lưng sự sống còn, Chặt giữa đang hoa, ngang giữa lá Khác chi hoa nở phải vùi chôn! Em có

Vội gì vội...

Thơ   •   09.02.2022
Vội gì vội lấy ai, bỏ anh Vội gì vội, để anh đau khổ? Vội gì vội, em có hai mình, Vội gì vội, bỏ một mình anh! Ai lấy cưa ngàn răng vạn răng Cưa đôi ta thành hai mảnh Cưa tan nát anh thành vạn mảnh Để trong đời một ảnh đau thương Chúng ta rồi cũng ph

Buồn trăng

Thơ   •   21.10.2021
Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ; Thương ai không biết, đứng buồn trăng. Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió, Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng. Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa, Bao giờ viễn vọng đến bây giờ..

Chưa hiểu

Thơ   •   19.11.2021
Trên trời, dưới đất, ở giữa loài người, Anh vẫn chưa hiểu từ đâu đưa lại            Một con người Tên là em, hay tên là thế giới, Tên là em, hay tên gọi chân trời... Anh vẫn chưa hiểu tự đâu mẹ

Đứa con của tình yêu

Thơ   •   27.10.2021
Anh ước đôi ta có con Con giống em đẹp nhìn không chán Giống đôi mắt, giống hình gương trán, Con mang tình xán lạn đôi ta. Con giống em, con cũng giống cha Giống cái mũi thật thà thẳng sống, Nhìn gần giống, trông xa cũng giống, Cũng mái đầu dợn sóng

Đi dạo

Thơ   •   22.10.2021
Tôi là một kẻ làm thơ... thẩn, Đi hỏi tình yêu giữa cảnh trời. Gió chải trong đầu không biết lược, Mây vờn qua mắt chứa xa khơi. Của nhành trĩu trĩu, lá âm âm Tôi hiểu chờ riêng với muốn thầm. Tiếng nhỏ vừa lan trong kẽ biếc,

Mê quần chúng

Thơ   •   19.11.2021
Phải là sóng nở hay chuông đánh? Gió chở ngập mình, giông chuyển bánh. Trời ơi, đứt thở giữa phần đông! Ngục tựa phao con thở phập phồng. Tôi run thân xác, tôi run tóc, Miệng muốn gầm vang, tay muốn khóc, Muốn cười khoan khoái ở bàn chân, Lại muốn c

Biệt ly êm ái

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Nguyễn Xuân Khoát Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu, Sương bám hồn, gió cắn mặt buồn rầu. Giờ biệt ly cứ đến gần từng phút. Chúng tôi thấy đã xa nhau một chút... Người lặng im, và tôi nói bâng quơ, Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ. Một bà

Gió

Thơ   •   19.11.2021
Gió về như mưa tới. Lá giậy như là đi. Ào ào tiếng sóng vỗ Không gian có việc gì? Gió, gió thổi rào rào. Trăng, trăng lay chấp chới. Trời tròn như buồm căng. Tất cả lên đường mới. Hồn ta cánh rộng mở Đôi bên gió thổi vào, Nghĩ những điều hớn hở Như

Xuân

Thơ   •   19.11.2021
Lá bàng non ngon lành như ăn được. Trời tạnh mà lá mới ướt như mưa. Nhựa bàng đỏ còn thắm đầu lá biếc; Gió rào rào tốc áo lá còn thưa. Một dẫy cây bàng tuổi còn trẻ lắm Biết gió đùa nên cây lại đùa hơn. Những chồi nhọn vui tươi châm khoảng thắm, Cành

Kỷ niệm (I)

Thơ   •   22.10.2021
Ôi ngắn ngủi là những giờ họp mặt! Ôi vội vàng là những phút trao yêu! Vừa nắng mai sao đã đến sương chiều? Em hờ hững, để cho lòng anh lạnh. Em có nhớ một buổi chiều yên tịnh Chúng ta chìm trong một biển ái ân,

Bài mở đầu

Thơ   •   19.11.2021
Tôi qua cầu Hiền Lương bằng tình thương nỗi nhớ Tôi về Miền Nam ngọn lửa muộn cửa đang bừng. Ruột tôi đòi đoạn đứt đã trăm lần Ruột tôi nối lại trăm lần đặng mà tranh đấu. Chào Miền Nam sớm mai nay!         &

Chiều đợi chờ

Thơ   •   22.10.2021
Hôm nay chiều đợi chờ Nắng nhỏ cành vương vấn. Sương hồng cây ước mơ; Em đến; lòng van khấn. Chân thơm mang gió lại Tay đẹp ngỡ ngàng chi. Ngoảnh đầu che sắc thẹn Nghiêng đầu im bóng mi. Lòng tôi rung động như Hoa hồng trong cốc nước.

Nỗi cô quạnh của thần Tự Do (ở Mỹ)

Thơ   •   19.11.2021
Từ năm 1886, trên một hòn đảo ở lối vào cửa biển Nữu Ước (miền Nam ta gọi là Nhiêu do) có đặt một pho tượng khổng lồ "Thần Tự do dọi cho thế giới" cao 46 thước và dùng làm hải đăng. Ai khổ cho bằng Thần Tự do Một mình trước cửa biể

Một tên Mỹ bị sập hầm chông

Thơ   •   19.11.2021
Ngày 14-3-1962, một tiểu đoàn biệt kích ở đồn Trung Hoà, quận Củ Chi, Thủ Dầu Một, do một số sĩ quan Mỹ chỉ huy, tới càn quét ở xã Nhuận Đức; vừa đến nơi, thì một tên Mỹ bị sập hầm chông lòi ruột.         &nbs

Xuân rụng

Thơ   •   21.10.2021
Sắc tàn, hương nhạt, mùa xuân rụng! Những mặt hồng chia rẽ hết cười. Đỡ lấy đài xiêu, nưng lấy nhị, Hồn ơi, phong cảnh cũng là ngươi! Duyên mỏng bay theo đỡ sắc buồn, Cho mình hoa rụng cứ xinh luôn. Phút giây hoá bướm lìa cây dạo, Đến đất không ngh

Bà má Năm Căn

Thơ   •   19.11.2021
Tặng Đoàn Giỏi, tác giả bài “Cây đước Cà Mau” Bà má Năm Căn bỏm bẻm nhai trầu, Mặc áo bà ba, đầu búi tóc - Sao con thấy má là hình đất nước, Má ơi, ở tận chót Cà Mau. Là một làng xanh biếc trên sông, Nằm giữa vùng quanh năm nước ngập, Vẹt với đước k

Trồng cây

Thơ   •   19.11.2021
Yêu em, anh muốn vun trồng Trái đơm muôn vị, hoa lồng ngàn hương. Đẹp vì sông núi, đẹp trời mây, Tổ quốc ta còn đẹp ở cây. Ôi Mẹ áo xanh êm ái phủ Từ vườn Nam bộ đến rừng Tây. Gió mãi vào ngâm giữa lá thông; Vịt đùa bên rạch, bóng dừa trông; Vi vu só

Thơ

Thơ   •   09.02.2022
Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu. Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì. Hư vô bóng khói trên đầu hạnh; Cành biếc run run chân ý nhi. Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa. Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà. Buồn ở sông xanh nghe đã lại, Mơ hồ trong một tiếng ch

Có em

Thơ   •   03.11.2021
Có em tồn tại trên đời Cho anh còn được có người để yêu, Thế thôi, thôi thế cũng nhiều Em ơi! Quấn quít mai chiều được đâu. Những gì cao đẹp thẳm sâu Anh cho em hết, lòng đau còn gì. Chỉ còn cái bóng anh đi. Cái gan cái ruột tình si khoét rồi! Có em

Thăm Pác Bó

Thơ   •   27.10.2021
Nước từ gốc đá chảy tuôn Suối xanh ngăn ngắt một nguồn vô biên, Xuôi xa rồi lại trào lên; Cây thài lài tía mọc bên đá ghềnh. Một vùng thuần khiết non xanh Như mang ánh mắt tinh anh Bác Hồ. Hãy còn bàn đá nhấp nhô Bác ngồi dịch Sử, nghĩ cho muôn đời.

Gửi Nam Bộ mến yêu

Thơ   •   19.11.2021
Máu người không có Bắc, Nam, Một giòng thắm chảy từ chân đến đầu. Lòng ta Nam Bắc có đâu, Thương yêu chỉ một tình sâu gắn liền. Bản đồ tổ quốc treo lên, Bắc Nam gọi tạm tên miền địa dư. Quê hương mẹ rất hiền từ, Lòng yêu con cái đều như nước lành. M

Trước cổng nhà máy xay

Thơ   •   19.11.2021
Bốn tầng ánh sáng, bốn tầng gương; Tiếng máy đều đều êm đêm trường; Cắt thẳng lên trời đường vách dựng, Sao quanh nhà máy mọc như sương. Thoải mái, gọn gàng, nhà máy sạch; Thóc ra thành gạo chảy như nguồn. Những quân cướp giật ta xua hết, Gạo mới muô

Huyền diệu

Thơ   •   19.11.2021
Les parfums, les couleurs et les sons se répondent Này lắng nghe em khúc nhạc thơm Say người như rượu tối tân hôn; Như hương thấm tận qua xương tuỷ, Âm điệu, thần tiên, thấm tận hồn. Hãy tự buông cho khúc nhạc hường Dẫn vào thế giới của Du Dương Ngừ

Nhớ mùa tháng tám

Thơ   •   19.11.2021
Cờ Đỏ Sao Vàng... Tháng Tám Bốn Mươi Nhăm... Nhà Hát Lớn... Mùa Thu Năm Cách Mạng... Hà Nội Thủ Đô... Việt Minh Mặt Trận... Tự Do Độc Lập... Dân Chủ Cộng Hoà... - Những tiếng thần reo rắt mãi, mãi lòng ta! Nhớ hỡi nhớ, khóc oà vui biết mấy! "Cá

Trăng khuya trên Hắc Hải

Thơ   •   09.02.2022
Trăng trên Hắc Hải rạng ngà Biển như hồ rộng bao la mới kì! Ngút ngàn sóng lượn li ti Sao con đôi chấm nghĩ chi trên trời. Khuya không ngủ được ra ngồi Tựa bao lơn ngắm trùng khơi một mình. Nếu như không có ân tình Thì anh lạnh đến ghê mình, em ơi. N

Đứng chờ em

Thơ   •   21.01.2022
Trong buổi chiều hôm bóng nhá nhem Anh ra trước cổng đứng chờ em Nhận từng vóc dáng từ xa tới Lọc lấy một hình anh thuộc quen. Anh thấy ai ai cũng vội vàng Như chim hôm thoi thót về rừng Người đi xe đạp đăm chiêu lắm Nghĩ bếp nhà đang lửa bập bùng.

Hoa cà phê

Thơ   •   21.01.2022
Hoa cà phê thơm lắm, em ơi Hoa cùng một điệu với hoa lài Trắng ngà, trong ngọc, xinh mà sáng Như miệng em cười đâu đây thôi Hoa dạt dào thơm, mắt dạt dào Mỗi hoa như thể một vì sao La đà mỗi nhánh hoa chi chít Tất cả hoà hương: sâu, rộng, cao... Em đ

Những suối trời

Thơ   •   19.11.2021
Em có yêu không những suối trời Trong con chiền chiện líu lo hoài, Mình ném thia lia lên khoảng biếc, Tiếng ca thanh, lọc cả đồng vui? Em có yêu không trên mái gianh Tiếng chim se sẻ gảy đàn tranh; Có yêu cu đất gù trưa nắng, Và tiếng cò kêu qua lúa

Hoa keo ở Quy Nhơn

Thơ   •   21.01.2022
Những nhành keo đêm trăng Quy Nhơn Nở hoa trắng nhỏ bíu cành luôn Nhánh dài rũ xuống như tơ liễu Gió biển đung đưa khe khẽ mơn Thuở nhỏ tôi thèm ăn trái keo Mặc quần xà loỏn, vác khèo nèo Đưòng cây trái chín, đi tìm chọc Ngước mãi đầu lên quả ngọt tr