EM VÂN VÊ NGÀY TRONG MẮT CŨ
Nội dung bài thơ: EM VÂN VÊ NGÀY TRONG MẮT CŨ
Trong gió lạnh tiếng Xuân giang hồ lắm
tiếng gió ru, tiếng cây cỏ đâm chồi
chim mê say, tiếng hót đua bồng bột
nước bến sông hay câu chuyện cuộc đời
Ngày trôi qua không lần khế ước
như mây bay, như cát lọt bàn tay
tiếng lá rơi là tiếng roi quất nhẹ
hằn đau cây, chôn xuống đất dày
Em vân vê ngày trong mắt cũ
bàn tay như buông thả giữa chừng
xuân
ngắm vạt khói dòng sông nhẹ rắc
nắng đi xiên vào cõi vô thường
Em lắng nghe tiếng động Xuân tiềm tàng
mỗi âm thanh gõ vào mất và được
mỗi âm thanh dội về sau về trước
có hay chăng, trên ấy chốn thiên đàng
Đốt mắt nhau sống lại những cơ hàn
bằng que diêm soi ngày tuổi trẻ
phút giây này em bỗng còn xuân thế
anh, ông trùm tích cóp bởi tình yêu.
13.01.2021
Bài thơ EM VÂN VÊ NGÀY TRONG MẮT CŨ của tác giả Nhà thơ Đinh Nho Tuấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đinh Nho Tuấn
Nghệ danh: Đinh Nho Tuấn
Tên thật: Đinh Nho Tuấn
Xem thêm: Tiểu sử Nhà thơ Đinh Nho Tuấn