MÙA THU NGA
Nội dung bài thơ: MÙA THU NGA
Thôi em, đừng chắp lại lá vàng
Níu kéo ngày qua, đâu dễ
Đừng ươm mầm xanh mùa xuân
Vào mùa đông, đúng thế!
Rừng bạch dương rì rào tiếng hát
Cũng có thể đang khóc nỉ non
Chút hoan ca rồi sẽ trầm mình vào giấc ngủ
Sáng bừng lên trong tiếc nuối ngày tàn.
Em soi mắt xuống hồ thu
Em thấy hồn mình dưới đáy
Chiếc lá thu nhẹ nhàng trôi
Như bàn tay vàng đang vẫy.
Bóng sồi trở nên nhỏ nhoi
Khẳng khiu, cành trơ hết lá
Chìa ra muôn bàn tay nhỏ
Như kẻ hành khất bên đời.
Rừng Nga ơi, có phải em quà tặng
Trao tay anh, dính chặt vào hồn
Để nửa đêm bật mình tỉnh giấc
Như đang ghì, xiết lấy em hôn.
Rừng thu ơi, suối lá vàng vẫn đổ
Như thác trên cao, trải chiếu anh nằm
Mỗi chiếc lá, ẩn hồn anh trong đó
Dưới hanh vàng, tiếng Sếu vọng xa xăm.
Những tháp chùa vươn cao, câu hỏi
Vào âu lo, vào thanh vắng màn chiều
Nhìn xa xa, giống muôn vàn tháp bút
Vẽ thu vàng vào buồn tủi, cô liêu.
Thu vàng qua, sẽ nhường cơn bão tuyết
Gió trên ngàn sắp kéo về đây
Trời xuống thấp, trải những lớp băng dày
Đôi chân mềm, em bấm lên dò dẫm.
Anh dắt em đi xuyên mùa thu
Như xuyên vào miền trong suốt
Cho thu vàng ngấm vào em
Khi đông về, thu trong em quẫy đạp.
Anh dắt em đi gom mùa thu
Chất đống hồn em rừng cháy
Để khi đông về, tuyết rơi
Sưởi ấm lòng em, đúng vậy.
ĐNT
SG 2017
Bài thơ MÙA THU NGA của tác giả Nhà thơ Đinh Nho Tuấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đinh Nho Tuấn
Nghệ danh: Đinh Nho Tuấn
Tên thật: Đinh Nho Tuấn
Xem thêm: Tiểu sử Nhà thơ Đinh Nho Tuấn