TIẾNG CHOA*
Nội dung bài thơ: TIẾNG CHOA*
Một tiếng choa oa oa từ lòng mẹ
Đất quê hương như thêm núi thêm đồi
Tiếng đục trầm trong từng giọt sữa
Mẹ chắt chiu trao con thuở vành nôi
Một tiếng choa vang tiếng gàu vục nước
Tiếng ban mai vỡ vạc cánh đồng
Tiếng chày giã, tiếng lúa đau cối đúc
Tiếng trâu về, thuyền khua nước bến sông
Là tiếng mẹ hoà mồ hôi nước mắt
Là tiếng cha cuốc đất đỡ trăng lên
Là tiếng người gọi con trong ngõ tối
Tiếng của ngày, tiếng êm dịu của đêm
Tiếng ví dặm len vào trong bếp lửa
Câu ca dao rầm rật cháy đêm hồng
Bầy trẻ thơ ôm Kiều bên bếp lửa
Xuân Diệu về hắng giọng buốt đêm đông
Thương cây lúa ngủ quỳ sau mùa lụt
Một tiếng choa khó nâng nổi mái nhà
Sông là sông sao sông trong vườn tược
Đau bến bờ sông cất tiếng oa oa
Một tiếng choa người dầm mình trong nước
Mùa chết trôi, cây lúa cũng phong trần
Một khúc ruột, tiếng choa quặn thắt
Chuông nhà thờ, nghẹn giọng, chiều ngân
Một tiếng choa dội vào lòng trắc ẩn
Như lúa khoai, như tha thiết đất cày
Không là ngọc để mà vùi trong cát
Chưa là thơ thành câu hát đắm say
Một tiếng choa đơn sơ, thô mộc
Đã cất lên, chẳng cần biết nơi nào
Như gió bay, bay khắp miền hoang lạ
Gạn đục trong mà với tới thanh cao
Một tiếng choa giữa muôn vàn thứ tiếng
Không lẫn, không pha, không cả bạc màu
Ngàn đời nay sông Lam còn trọ trẹ
Bên núi Hồng sừng sững nhớ thương nhau.
6.2019
* Tiếng người Nghệ Tĩnh
Bài thơ TIẾNG CHOA* của tác giả Nhà thơ Đinh Nho Tuấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đinh Nho Tuấn
Nghệ danh: Đinh Nho Tuấn
Tên thật: Đinh Nho Tuấn
Xem thêm: Tiểu sử Nhà thơ Đinh Nho Tuấn