THU XƯA
Nội dung bài thơ: THU XƯA
Đã đến lúc những đàn sếu giăng hàng
Rời chúng ta bay về miền ấm áp
Bầu trời cao, mây vội vã cuốn đi
Rặng hồng gai hương thôi đưa ngào ngạt
Em hỏi anh sao sếu bay theo hàng
Anh trả lời, trong phút giây tiễn biệt
Đàn sếu như ta gửi bầu trời thông điệp
Đẹp mặn mà giờ phút chia ly
Mùa hè xanh theo cánh sếu bay đi
Dù dùng dằng muộn hơn một chút
Những mảnh vườn gió thu về se sắt
Tử đinh hương, run rẩy tử đinh hương
Rừng muôn chiều, lá đổ bạch dương
Mặt hồ xanh run run cơn gió lạnh
Đất thôi mềm, cỏ gục đầu từng nhánh
Nắng đơm chiều, nắng nhàn nhạt chờ thu
Mùa thu về, gợi nhớ những tay ru
Anh trao em, dành cho em ngọn lửa
Và sau ta, còn biết bao đôi lứa
Trong thu vàng, sưởi ấm những vòng tay
Những đêm nồng, thu cháy ngất ngây
Có bài ca nhắc ta về tuổi trẻ
Đêm của anh, đêm mắt em thơ thế
Tiếng hiền lành nhẹ tựa lá thu rơi
Dòng sông nào đưa tuổi trẻ êm trôi
Khúc tình ca ngày xưa ta đã hát
Là cánh sếu sải trời xanh bát ngát
Bay đi rồi còn đọng lại dư âm.
9.2019
Bài thơ THU XƯA của tác giả Nhà thơ Đinh Nho Tuấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đinh Nho Tuấn
Nghệ danh: Đinh Nho Tuấn
Tên thật: Đinh Nho Tuấn
Xem thêm: Tiểu sử Nhà thơ Đinh Nho Tuấn