NGÀY QUÊ HƯƠNG
Nội dung bài thơ: NGÀY QUÊ HƯƠNG
Ngày dòng sông, ngày thắp lên của nắng
Quê hương ta là cô gái mặn mà
Dải lưng em - dòng Lam mộc mạc
Trai xếp hàng là Hồng Lĩnh xa xa
Hà Tĩnh ơi, vòng tay đê Đức Thọ
Lả lơi sao, quấn quít bến Lam Kiều
Sông La dậy thì gập đầu vào Ngàn Phố
Hết giận rồi, trai gái nói lời yêu
Những đồi thông bỗng biến thành phong đỏ
Như máu loang sau mỗi vụ cháy rừng
Thân ngay thẳng, rừng thông chết đứng
Khoé mắt đồi, gió cũng thấy rưng rưng
Những đàn bò thong dong đường lớn
Tiếng sáo trúc vắt vẻo bên đồi
Một cánh diều đỡ muôn ngàn mây trắng
Một con đò say nước êm trôi
Một màu xanh bền gan của lúa
Ngăn ngắt thơm nhuộm sóng đất trời
Chỉ có lúa thủy chung, tần tảo
Thương con người, thương làng xóm quê tôi
Ngày quê hương chần chừ đơm nếp mới
Tiếng em thơ dịu ánh trăng về
Mái đình xưa hoe hoe màu tóc bạc
Khói nhà ai chưa tỉnh cơn mê
Người tha hương, đón người con chó nhỏ
Chạy thênh thang như đốm lửa lập loè
Có tiếng người hắng ho trong chái bếp
Hay ta nhầm, vườn rơi một tiếng ve.
8.2019
Bài thơ NGÀY QUÊ HƯƠNG của tác giả Nhà thơ Đinh Nho Tuấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đinh Nho Tuấn
Nghệ danh: Đinh Nho Tuấn
Tên thật: Đinh Nho Tuấn
Xem thêm: Tiểu sử Nhà thơ Đinh Nho Tuấn