NGÔI NHÀ GỖ NƯỚC NGA
Nội dung bài thơ: NGÔI NHÀ GỖ NƯỚC NGA
Không phải cánh rừng, không phải dòng sông
Không phải cao nguyên, không là đồi núi
Không phải đô thành, không Moscow đô hội
Trái tim nước Nga - ngôi nhà gỗ đơn sơ.
Ngôi nhà gỗ ẩn mình trong sương khói
Trong cánh rừng hay trên những triền sông
Trong áo nâu dân tộc Nga vĩ đại
Ngàn năm nay vững chãi giữa mùa đông.
Những thân gỗ từ rừng thông thẳng tắp
Vút cao lên chọc tới mặt trời
Tay người thợ đốn cây, xếp đặt
Ngôi nhà Nga, bền bỉ tháng năm trôi.
Trong mùa Xuân hay vào Đông buốt lạnh
Ấm Samovar* bỏng nóng ly trà
Bánh mỳ đen làm từ lúa mạch
Bếp than hồng tỏa hương khói thơm xa.
Ngàn năm qua, những ngôi nhà bằng gỗ
Phủ phục vào đông như gấu ngủ chờ mùa
Cháy sáng lên bao chuyện đời cổ tích
Chứng kiến nhiều lần, nước Nga mẹ được thua.
Như trái tim hồng chia ra nhiều mảnh
Rải khắp đó đây trên đất nước sa hoàng
Là kho tàng, giữ nước Nga yêu dấu
Lẫn tiếng khóc gào từ thuở hồng hoang.
Tiếng ngựa hý, xéo đất quân Mông Cổ**
Tiếng gươm đao chém gục thân người
Máu thành sông, dòng Volga tắc nghẽn
Đặc thây người, ngừng lại dòng trôi.
Ngoài biên cương quân Ottoman*** rậm rịch
Quân Thụy Điển dàn binh trận đã xong
Đám quạ đen trên trời cao vỡ toác
Đứng chờ thây khi súng đã lên nòng.
Ôi chiến trận, nước Nga yêu chiến trận
Yêu như điên, như dại, như mù
Chỉ không yêu những phận người lao động
Xác chất chồng ngấm vào cả thiên thu.
Ngôi nhà Nga nuôi những chàng tráng sỹ
Mới lớn lên, đứng dưới ngọn cờ đào
Đã say máu chiến trường chinh phạt
Có hay chăng, cất dấu một từ yêu.
Những bóng vàng, sơn son, cung điện
Trong ráng chiều, sừng sững núi cao
Như cúi đầu nghiêng về đất tạ tội
Mong thánh hiền rửa sạch kiếp binh đao.
Trong ngôi nhà nước Nga bập bùng tia sáng
Tiếng đàn reo, thêm cả tiếng thi ca
Lev Tolstoy****bên ấm Samovar viết sách
Chòm râu dài tạc dáng cả nước Nga.
Và dẫu rằng Puskin*****hay Lermontov
Chết tay người khi cò súng buông ra
Thì vũ khí cả thế giới này gom lại
Không thể giết hai người, hay giết nước Nga.
Ta luôn thấy ở đâu đây bóng họ
Trên cỗ xe tam mã, điền trang
Những vần thơ về tình yêu cháy bỏng
Bay quẩn quanh như mây tụ trên ngàn.
Ta vẫn thấy một ông già đầu bạc
Tên Rául******, nói bằng tiếng Avar
Những vần thơ của ông - Gamzatov
Có lúc nào ta nhầm với thánh ca!
Ta vẫn thấy một nước Nga quyền thế
Tiến đến tương lai nôn nóng, vội vàng
Chân lầm lối, đôi khi lỡ bước
Trên con đường dẫn tới vinh quang.
Ôi có lẽ, dường như là tất cả
Hồn nước Nga từ nhà gỗ mà ra
Như trái tim đập ngàn đời thổn thức
Trong thiên nhiên, trong lồng ngực người Nga.
Không phải cánh rừng, không phải dòng sông
Không phải cao nguyên, không là đồi núi
Không phải đô thành, không Moscow đô hội
Trái tim nước Nga - ngôi nhà gỗ đơm sơ.
* Ấm đun trà của người Nga
** Năm 1230, quân Mông Cổ thôn tính nước Nga Kiev
*** Quân Thổ Nhĩ Kỳ
**** Đại thi hào thế giới Lev Tolstoy
***** Đại thi hào Puskin và nhà thơ Lermontov
****** Nhà thơ Daghestan, Nga Nga
SG 2016
Bài thơ NGÔI NHÀ GỖ NƯỚC NGA của tác giả Nhà thơ Đinh Nho Tuấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đinh Nho Tuấn
Nghệ danh: Đinh Nho Tuấn
Tên thật: Đinh Nho Tuấn
Xem thêm: Tiểu sử Nhà thơ Đinh Nho Tuấn