ĐẤT NƯỚC
Nội dung bài thơ: ĐẤT NƯỚC
Bóng vàng son những bài ca ngày ấy
Chẳng còn vang trên mảnh ruộng dân cày
Người công nhân đâu biết mình tay phải!
Bỗng rùng mình khi nghĩ tới ngày mai.
Hình của nước cha ông tìm thấy
Trao cháu con, e nhạt mất rồi!
Ai kiếm tìm, vội vàng chân Trọng Thủy
Giếng không thần, chôn xác, Mỵ Châu ơi!
Trên Trường Sơn mọc huyênh hoang phù phép
Dưới biển Đông nở lau sậy dối lừa
Câu ca dao quằn mình đau trong lửa
Sông Hồng buồn, viêm dạ giữa mùa mưa.
Xót thương Người ta đâu biết làm sao
Chỉ lặng im, trái tim không hề hát
Vẻ đẹp Người, xa xót lắm thay
Đang đổi trao trong u mê, hoan lạc.
Tất nhiên rồi, Người không thể chết
Nhưng ngày mai, Người sẽ sống ra sao
Đất nước ơi, Người dở thức dở ngủ
Chân cắm bùn, đầu treo tận trời cao!
Người không chết, còn con người sẽ chết
Trên mộ bia ngày tháng hẵng còn ghi
Để đánh dấu tháng ngày qua tội lỗi
Làm lu mờ nước Việt, nhiều khi.
2018
Bài thơ ĐẤT NƯỚC của tác giả Nhà thơ Đinh Nho Tuấn, được trích dẫn nguyên văn từ các nguồn chính thống và đã kiểm chứng.
Nhà thơ Đinh Nho Tuấn
Nghệ danh: Đinh Nho Tuấn
Tên thật: Đinh Nho Tuấn
Xem thêm: Tiểu sử Nhà thơ Đinh Nho Tuấn